Thiên Huyễn Tông Huyễn Tinh. Trong một khu rìmg phong cảnh tú lệ sông
ngòi như mạng nhện trải rộng, phía trước rất nhiều căn phòng trúc, thiên địa năng lượng nồng đậm và lại có mùi thơm ngát kỳ diệu, trong linh khí có mùi thơm ngát kỳ lạ; ở trong ngân hà mênh mông cũng là cục kỉ thưa
thớt hiếm thấy.
Nơi đây chính là một nơi đặc biệt, cũng là phúc địa của Thiên Huyễn Tông.
Sâu trong rừng, thác nước ào ạt, núi non san sát, cung điện đỉnh tạ tùy ý
đểu có thể thấy được, võ giả các tộc xuyên toa ở giữa phun ra nuốt vào
thiên địa năng lượng mà rèn luyện thân thể và tăng cường linh hồn lục
lượng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Thiên Huyễn Tông là một thế lực cồ lão theo khuynh hướng tự nhiên, tại Huyễn
Tinh cơ hồ nhin không thấy chiến hạm, chiến xa, nơi này võ giả không
thích ỷ lại vào vật ngoài thân mà đều muốn khai phá tự thân trở thành
căn bản tu luyện.
Sâu trong rừng, giữa một hồ nước trong vắt có
một cái đảo nhỏ, trên đảo thục vật mãn lục sắc, xanh um tươi tốt. Quanh
rìa đảo có rất nhiều tôm cá linh hoạt vui sướng tới lui, tựa hồ vĩnh
viễn sinh hoạt ở trong an nhàn mà không biết đến hung hiểm bên ngoài.
Trên đảo có một cái đình tạ, mộ nam tử tuấn dật nằm nghiêng trên võng, người này một thân thanh sam. tay cẩm quyển sách toàn tâm nghiên cứu.
Nửa ngày sau, hắn nhíu mày ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt thoáng hiện một
tia kinh dị. Đạo đạo kỳ quang từ đình đầu hắn lóe ra rồi như lưu tinh
muốn rơi xuống, ánh mắt hắn ngưng tụ đưa tay hư không kéo một cái, trời
xanh đột nhiên như bị hắn một tay túm xuống.
Sâu trong tầng mây, mấy đạo thân ảnh không bị kết giới trở ngại tới tấp rơi xuốngđảo nhỏ này.
Trong đám người tới có nữ có nam, cảnh giới đểu khó lường, có Hỉnh Mình ở
Toái điện, cồ Liên và Cồ Linh ở Thiên Huyễn Tông, Thiên Thủy Cung Lai
Na..., ngoài ra còn có một nam một nữ khác.
Nam thân cao thể lớn, tóc trên đầu dụng đứng như lông nhím, khuôn mặt gân guốc, trang phục võ giả thô ráp, trên quẩn áo còn có tro bụi, rõ ràng không phải người đáng chú ý.
Nhưng ở bên cạnh hắn, Toái điện Hỉnh Minh lại rất cung
kính làm viêc tiểu tầm cẩn thận. Người này chính là Toái điện Điện chủ
Tây Trạch, biệt hiệu là Vũ si, cả đợi tu luyện võ đạo không gần nữ sắc,
khôngưa vật ngoài thần, không câu nệ tiêu tiết, đem cả sinh mệnh để thê
ngộ thiên địa.
Tây Trạch thừa kế nghiệp cha, phụ thần hắn năm đó
trước khi chểi đã điểm đanh hắn làm tân chủ nhân của Toái điện. Hắn mặc
dù kế thừa Điện chủ vị nhưng lại rất ít khi chú ý đến sự vụ. Toái điện
do nhiểu tiêu điện phủ tạo thành nên hắn cơ hổ không thèm hòi qua những
việc vặt, trừ phi Toái điện gặp nguy cơ thì hắn mới có thề ra mặt giải
quyết
Tây Trạch tuy thường xuyên tiêu cực lãn công không đề ý đến Toái điện nhung các người phụ trách trong Toái điện đểu kính sợ hắn,
thậm chí so vm phụ thân hắn năm đó còn muốn cung kính hơn.
Bởi vì Tây Trạch cường đại, bqi vì vũ lực của hắn bảo đảm cho uy danh của Toái điện. Thời gian Tây Trạch cẩn để bước vào Bất hủ cảnh giới so với phụ
thân hàn ngắn ngủi hơn nhiều, chiến đấu lực cá nhân cũng vượt qua phụ
thận hắn, trờ thành chí cường giả cua Toai điện, không người nào là đối
thủ của hắn, hơn nữa hắn vẫn đang từ từ cường đại lên.
Chỉ cần đủ cường đạí thì dù Tây Trạch đối với Toái điện chẳng quan tâm thì y vẫn
được tôn kính, tuyệt không có người nào dám khiêu khích y.
Người
tới, ngoại trừ Tây Trạch ra còn có một nữ tử, nàng bộ đáng xinh đẹp
duyên dáng, dáng người nhu mì xinh đẹp, so với Lai Na Thì có bảy phần
tương tự, thành thục động lòng người, nàng là thân tỷ tỷ của Lai Na,
Thiên Thủy Cung Cung chủ Lạc Lâm.
"Lăng Tường, ngươi chìm đám
trong sơn thủy nhiều năm, cảnh giới có tinh tiến hay không?" Lạc Lâm
quần áo cũng không hoa mỹ ung quý, ngược lại còn cực kỳ mộc mạc thanh
nhã, nàng hạ xuống rồi cười nhạt một tiếng tùy ỷ nói ra.
Lăng
Tường này là Thiên Huyễn Tông Tông chủ một thân thanh sam, Tây Trạch một thân vải thô ma y là Toái điện Điện chủ, Lạc Lâm quẩn áo thanh lịch là
Thiên Thủy Cung Cung chủ.
Ba người này đểu là thủ lĩnh của ba
siêu cường thế lực quyển nghiêng một phương, đểu là cường giả Bất hủ
cảnh giới chân chinh. Bọn họ tuy cảnh giới đã đạt tới cảnh giới cực cao
nhưng căn bản không đem thân phận địa vị của minh để ở trong lòng mà như quay trở lại nguyên trạng, tám pháp tự nhiên.
Lăng Tường thản
nhiên cười, đem quyền sách buông xuống nói: "Nào có dl dàng như vậy,
những năm qua ta bỏ việc khổ tu, một mình chạy tới tinh hải gửi gắm tình cảm cùng sơn thủy thi họa, đề cho linh hồn bảo tri thanh tịnh và minh
thấu, cố gắng như thế mà cảnh giới cũng chì là duy trì không thay đồi
thôi, muốn tinh tiến một điểm thật sự là quá khó khăn".
Toái điện Điện chủ Tây Trạch gật đầu, thanh âm hữu lực trầm giọng nói: "Đạt tới
cảnh giới như của chúng ta nếu chì dựa vào khổ tu, dựa vào ngoại lực đan được linh thảo trợ giúp thị rõ ràng không phai là phương hướng chính
xác. Những năm này, ta đã tán đi lực lượng, đem linh hồn tế đàn từng cái phá toái, hóa thân thành phàm nhân để trải nghiệm cuộc sống, trải qua
ma luyện, cảnh giới hơi có biến hóa nhưng khoảng cách tới chỗ đột phá
vẫn còn xa lắm".
Tây Trạch thờ dài một tiếng, hắn sa sút tinh
thần nhìn về phía tinh không mênh mông nói: "Thật không hiểu hắn rốt
cuộc đã tu luyện như thế nào".
Tây Trạch nhắc tới từ "Hắn" mà tất cả mọi người trong trường đểu trầm mặc không nói, như bị một tòa cự sơn đè lên trái tim vậy, cảm giác thở không thông.
"Năm đó, chúng ta đều chựa đạt tới Bất hủ, chỉ có bậc cha chú của chúng ta mới có tư cách tham dự trận chiến ấy mà cơ hồ toàn quân bị diệt, vô số cường giả táng
thân nơi đó, sau này ta có nghe sư phó kể lại thì trận chiến ấy kinh
thiên động địa, ngoời aọ không hồ là đệ nhất cường giả, linh hồn hắn mặc dù bị diệt nhưng thân thể vẫn tồn tại".
Tất cả mọi người Thần sắc ngưng trọng nhíu chặt mày sa vào hồi ức hồi lâu không nói gi.
"Năm độ bậc cha chú của chúng ta đều ỉnaỵ inắn có được một phần hài cốt của
hắn rồi đem hài cốt truyền đến trong tay chúng ta-,, hi vọng chúng ta
một ngày kia có thể thông qua hài cốt này mà lĩnh ngộ được loại lực
lượng bí mật đó. Giờ đã hơn vạn năm rồi, các ngươi có thu hoạch gì hay
không?". Khi Lăng Tường nói chuyện Thì trong lòng bàn tay có thêm một
cái hộp, nó do Thiên Hương An Thần Ngọc luyện thành, cùng chất liệu với
cái hộp của Hội trưởng Cự Lan thương hội.
Tây Trạch, Lạc Lầm nghe vậy Thì thần sắc trở nên cực kỳ phức tạp, bọn họ tâm linh vừa động,
trong lòng bàn tay cũng xuất hiện hai cái cái hộp, đồng dạng đểu sử dụng Thiên Hương An Thần Ngọc làm thành.Lạc Lâm khổ sáp thở dài một tiếng
nhìn em gái bên cạnh nói: "Những năm gần đây, tỷ muội chúng ta đem hết
các loại phưang pháp, cố gắng phá vỡ hài cốt mà tìm kiếm loại lực lượng
đó. Đáng tiếc là đều thất bại, có mấy lẩn còn cực kỳ hung hiểm, tỷ muội
ta thiếu chút nữa trọng thương chí tử".
Nàng nhìn hướng Lăng
Tường rồi lại nhìn về phía Tây Trạch nói: "Ngươi cả đời đểu dành cho tu
luyện, ngươi đã thể ngộ được cái gì ảo diệu, loại lực lượng đó... Ngươi
có cảm giác được hay không?"
Tây Trạch sắc mặt trầm trọng, đôi lông mày to và dài vặn thành một hàng lắc đầu nói: "Không thu hoạch được gì".
"Ta cũng vậy". Lăng Tường nhíu mày nói.
Cổ Liên, Hình Minh, Lai Na ba người tới sau chỉ chăm chú nghe mà cũng không mở miệng quấy rẩy.
Lúc này, Lai Na trầm ngầm hồi lâụ rồi cuối cùng không nhịn được nói: "Năm
đó hài cốt mà bậc cha chú chúng ta có được đểu thuộc về người nọ, vạn
năm trội qua, hôm nay Thần tộc độc bá thiên địa, Thị Huyết nhất mạch đã
có được Thủy Nguyên Quả, truyền thừa giả của người nọ cũng đã xuất hiện
và đánh bại Hắc Cách. Tinh hải bình tĩnh vạn năm lần này chắc chắn sẽ
nhấc lên chiến sóng, chúng ta nên có một lựa chọn".
"... Lựa chọn".
Lăng Tường đứng lên đưa mắt nhìn về phía xa xa, nhìn về phía đáy hồ thanh
tịnh, nhìn một con cá nói:"Vì sao phải lụa chọn? vì sao, mỗi lần đểu là
tứ đại chủng tộc tranh đoạt thiên địa mà chúng ta chẳng lẽ vĩnh viễn chỉ có thể lựa chọn một phương? Không dám tham chiến, không có tư cách cướp đoạt thiên địa sao?"
Lăng Tường đột nhiên quay đẩu, ánh mắt sắc bén như mũi đao nói:"Mười vạn
năm, thủy chung là tứ đại chủng tộc luân chuyển hùng bá thiên địa, chúng ta vĩnh viễn chi có thề bị động đi theo cước bộ một phương, tham chiến
lại không thê thu họạch được thành quả thắng lợi. Vạn năm trước, vi trợ
giúp Thần tộc đánh tan Thị Huyết, các tiền bối của Thiên Hụỵen Tông ta,
Toẩi điện, Thiên Thụy Cung các ngươi đều phải táng thân, chúng ta thì
nguyện khi đại thương, sau cùng Thần tộc chiến thắng nhưng chúng ta được cái gi?"
Đám Tây Trạch trầm mặc không nói gì.
"Chúng ta
không có gì cả. chúng ta hy sính đồi lấy việc Thần tộc quật khởi, đổi
lấy Thần tộc độc bá, chúng ta giúp cho Thần tộc cường thịnh còn thần
phận địa vị của mình thi căn bản không có biến hóa. chúng ta vẫn y
nguyên, chi có thể cố thủ tại tinh vực thiên địa của chính minh, chì là
không bị Thần tọc xâm nhập ma thôi".
Lăng Tường quát khẽ, khí tực bình thản trên người biến mất. Đám Tầy Trạch thần sắc động dung, cau mày suy tư trầm mặc.
"Lần này, Thiên Huyễn Tông ta không cam lòng chỉ làm người tham dự, cơ hội
vạn năm khó gặp này, các tiền bối cliúng ta đã từng bỏ qua còn Lăng
Tường ta không muốn bỏ qua!" Hắn gầm
"Ngươi muốn tranh một chuyến?" Tây Trạch, Lạc Lâm cùng kêu lên hỏi.
Lăng Tường bật cười lớn nói: "Các ngươi lần này tới không phải đồng dạng
muốn liều một lẩn sao? Thị Huyết nhất mạch hôm nay thế lực yếu hơn, Thần tộc cường thịnh mà Thị Huyết nhất mạch thuờng thường có thể làm ra kỳ
tích. Nếu như chúng ta hảo hảo vận tác thi nhất định có thể tạo cơ hội
thay thế cục diện tứ đại chủng tộc độc bá thiên địa vài ngàn vạn năm!11
"Ta chì hỏi một cầu, việc này Cự Lan thương hội nọ... có cái nhìn thế nào?" Lạc Lâm bỗng
"Cùng ỷ nghĩ với ta". Lăng Tường mỉm cười nói.
Lạc Lâm, Tây Trạch liếc nhau một cái rồi nhẹ nhàng gật đầu, trong mắt phát ra hào quang cuồng nhiệt.
"Trước đó đề tỏ lòng thành ý, Cự Lan thương hội đã đưa tới một đoạn hài cốt
của hắn, chúng ta dụ sao nhiều năm đã không thể tìm ra ảo diệu trong đó
nên cũng không ngại đem hài cốt tống xuất đến, coi như là chúc mừng tiểu tử kia lành đăng tôn chủ vị". Lăng Tường bỗng nhiên nói.
"Hắn có vẻ như khôngthể trèo lên đỉnh đâu?" Lạc Lâm, Tây Trạch chau mày nói.
"Vậy thì tuyển Minh Hạo à, không quản ai làm chủ, cái chúng ta muốn là khiến Thị Huyết nhất mạch cùng Thần tộc sinh tử với nhau, tốt nhất là lưỡng
bại câu thương5". Lăng Tường cười nói.
Lạc Lâm gật đầu quay đầu
nhìn thoáng qua Tây Trạch rồi lại chợt nhìn Lai Na nói: "Gần đây ngươi
giám sát chặt chẽ nha đầu kia, đừng cho nàng rời đi".
"Ta sẽ có chừng mực". Lai Na gật đầu.
Sau khi nghe Lăng Tường quát lên, nàng biết, trong thời gian ngắn tới, nàng sợ là không thể tái kiến Thạch Nham, tự do của nàng sẽ bị hạn chế.
Vài ngàn năm phối hợp với Thiên Huyễn Tông, Toái điện. Thiên Thủy Cung,
thậm chí Cự Lan thượng hội lần này rốt cục đã không cam lòng tiếp tục
làm vai phụ nữa mà cố tình tranh vai chính, muốn đè tứ đại chủng tộc
hùng bá thiên địa xuống. Bọn họ muốn liên hợp lực lượng thay thế tứ đại
chủng tộc.
Lần này tinh hải chiến đấu xem ra phức tạp hơn rất nhiều.