Bên trong Hắc ám Thâm Uyên. Một đạo huyết quang hẹp đài mang theo cái
đuôi màu đò sậm từ trong hư vô lao xuống như một thanh Huyết Đao đâm vào biền máu, cuối cùng lao vào một tòa cốt đảo bị phong bế!
Trong
chốc lát, tám tòa đảo nhò phân biệt do Ngự hồn, Tử vong, Hù thực, Hắc
ám, Hỗn loạn, Hủỵ diệt, Tuyệt vọng, Thi lực phảng phất ẩm ẩm chấn động,
phía trên rất nhiều chùng tộc võ giả đểu khiếp sợ ngẩng đầu nhìn trời
vơi vẻ mặt kinh dị.
Trung uơng cốt đảo là tu luyện bí địa của Thị Huyết năm đó, thường nhân tuỵệt không vào được mà ngay cả tám đại khôi
thủ cũng chì khi được Thị Huyết cho phép thì mới có thề tiến vào trong
đó.
Cốt đảo này là trung tâm huyết hải, là Thánh Địa, là hạch tầm căn bản của Thị Huyết nhất mạch.
Từ khi linh hồn Thị Huyết vẫn diệt đến nay, đảo nhỏ này thủy chung vln bị
phong bế, tám đại khôi thủ tuy đã thử nhiểu lần mà không có người nào có thể mở ra mà tiến vào khổ tu chi địa của Thị Huyết năm đó.
Cho
đến nay, rất nhiểu người thừa kế Thị Huyết nhất mạch đểu có một loại ý
nghĩ đó là tòa đảo nhò đó vĩnh viễn sẽ không thể mờ ra.
Loại ý
nghĩ này ăn sâu vào linh hồn bọn hắn như lạc ấn vậy, làm cho bọn hắn vô ý thức coi nhu là chân lỵ. Nhung hôm nay, giờ khắc này, cấm địa bị phong
be vạn năm lại bị một đạo huyết quang xuyên thấu!
Từng người có
đuợc bát đại áo nghĩa truyền thùa, từng người tinh tường ảo diệu của cấm địa đểu bị kinh hãi hoảng sợ thất sẳc sinh ra một loại cảm giác thiên
địa thay đỗi.
Trên Ngự hồn chi Đảo, tên Minh Hoàng tộc tộc nhân
kia trong đôi mắt đen kịt bắn ra hàn quang lạnh như băng rồi đứng lên
đem lãnh nhãn nhìn về phía trước âm lệ nói: "Vậy mà lại chủ động tái,
hừ. hắn thực cho rằng được tôn chủ truyền thừa thi có thể trờ thành tẳn
tôn chù sao, muốn đè lên đầu chúngta sao?"
Ỏ bên cạnh hắn. có rất nhiều kẻ tu luyện Ngự hồn áo nghĩa, là Ám Linh tộc, u Ảnh tộc, Minh tộc tộc nhân, những người này đểu do hẳn sai đâu đánh đó, lúc này có chút
khom người.
Những ai tinh thông Ngự hồn áo nghĩa đểu am hiều sâu
sắc về linh hồn áo nghĩa, am hiểu cách điều khiển linh hồn, đùa bàn tầm
linh. Trên người bọn họ đểu có một loại khí tức quỷ khí um tùm, trong cơ thề như trói buộc vô số tà quỷ âm linh, ánh mắt quỷ dị như có thể xuyên thấu nhân tâm.
Bọn họ nhìn về phía tên Minh Hoàng tộc tộc nhân kia mà không ài chủ động trả lời.
"Khôi thủ có ý, người này không xứng trờ thảnh tần tộn chủ1'. Người này quét
qua bốn phía rồi lạnh giọng phân phó nói: "Các ngươi đi tới các đảo nhỏ
khác, đém ý tứ khôi thủ truyền đạt xuống".
Vài tên võ giả tu luyện Ngự hổn áo nghĩa đồng dạrig đạt tới Thủy Thần cành giới khẽ gật đầu.
Bản thề chúng vẫn lưu tại Ngự hồn chi Đảo còn linh hồn Thì hóa thảnh một đạo u quang bay ra rồi ngay lập tức biến mất.
Đồng thời lúc đó Phì Liệt Đặc, Huyền Hà đang hướng về đám Lỵ An Na hỏi thăm
tung tích của Thạch Nham, phải nhanh một chút tìm ra Thạch Nham.
Mỗi lẩn huyết chiếu mở ra đều khiến Thị Huyết nhất mạch hao phí cự đại tinh lực và vật lực mà mỗi lần huyết chiếu đều cho thấy Thị Huyết nhất mạch
sẽ có đại sự phát sinh. Lẩn này huyết chiếu khởi động chủ yếu vì Thạch
Nham, Thạch Nham càng chậm tìm được Thì Huyền Hà, Phỉ Liệt Đặc càng quả
thực muốn giết người.
"Không biết, tung tích của chủ nhân chúng ta có dò tìm được không". Nguồn: http://truyenfull.vn
"Tại Hỏa Vũ Tinh Vực ta cũng làu chưa từng gặp qua chủ nhân".
"Chủ nhân không phải đi Cự Lan Tinh sao? Hắn chua có trờ về sao".
"Ta cũng không biết".
Tạp Thác, Bản Ni, Dương Thanh Đế tất cả mọi người lắc đầu tỏ vẻ không rõ ràng lắm.
Huỵển Hà: Phì Liệt Đặc một bụng căm tức, bọn họ vất vả tìm kiếm bao nhiêu năm chính là đề lẩn huyết chiếu này cử hành thuận lợi, có thề đem Thạch
Nham lên đài.
Tuy nhiên đến thời khắc mấu chốt, Thạch Nham không
có thông báo với hai người bọn họ một tiếng mà đột nhiên trốn vào vục
ngoại khe hỡ làm kế hoạch của bọn họ bị phá vỡ, làm cho bọn hắn quả thục muốn hộc máu.
Theo bọn hắn Thì bọn họ làm hết thảy tuy là vì đề
Thị Huyết nhất mạch truyền thừa kéo dài nhung rõ ràng cũng vì thành toàn cho Thạch Nham. Bọn họ cho rằng Thạch Nham nhất định sẽ thuận theo bọn
họ; thành thành thật thật tiếp nhận an bài, dưới sự trợ giúp của bọn hắn mà Ịeo lên tôn chủ vị, đem thế lực của Thị Huyết nhất mạch bát phương
ngưng kết lạimà kháng chiến Thần tộc.
Nay Thạch Nham đột nhiên
phản nghịch làm cho bọn hắn cực kỳ bất mãn và tức giận. Đột nhiên, một
đạo huyết quang xuyên thấu tầng mây rơi xuống đâm vào cấm địa chi đảo.
Huyền Hà, Phi Liệt Đặc đang trong cơn giận dữ con mắt bỗng nhiên bạo sáng,
bọn họ đồng thời nhìn về phía đảo nhỏ mà trên mặt tràn đẩy kinh hi.
Huyền Hà, Phi Liệt Đậc liếc nhau một cái rồi nhếch miệng cười ha ha nhấc đám Dương Thanh Đế lên rồi bay về hướng Thôn Phệ cốt Đảo mà đi.
Thạch Nham như huyết sắc cẩu vồng đâm vào trung ương đảo ờ trong huyết hải, rơi lên một đống bạch cốt.
Đảo nhỏ này đo bạch cốt xây mà thảnh, đưa mắt nhịn đi, tất cả đểu là vô số
xương hài cốt cốt mà không thấy có cây cỏ gì: khổng có chim chóc, thậm
chí không có năng lượng như thường quy thiên địa.
Nơi đây phi
thường quỷ dị và kỳ lạ. Khắp nời nồng đặc huyết sắc mây khói vờn quanh
cái đảo nhỏ, bao trùm cả không trung, ẩn ẩn như huyết tráo đem cái đảo
nhò phong bế lại.
Khi hắn hạ xuống, Huyết Văn Giới bắn ra huyết
sắc cầu vồngsẩng chói đâm rách màn hào quang này đề hắn có thề thuận
IqịÍ roè.xuống.
Lúc này, hắn ngung Thần thể ngộ phóng thích Thần lục xuyên thấu đi rồi sắc mặt phút chốc nghiêm trọng hẳn lên.
Hắn có Thần lực tại Thủy Thần nhất trọng thiên cảnh giới, so với thường
nhân Thì tinh thuần hồn hậu hơn rất nhiều, ngoài ra hắn còn sử dụng
Không gian áo nghĩa Thần thông đâm chọc mà lại không thể đem huyết tráo
này xuyên qua, cái này chứng tỏ bích chướng vờn quanh đảo nhỏ cực kỳ
cứng cỏi.
Có lẽ, chỉ có tuyệt thế cường giả đạt tới Bất hù cảnh
giới mới có lực lượng đù để oanh phá được bích chướng mà nhảy vào trong
đó.
Hắn vô ỷ thức nghĩ đến mà không biết sau khi Thị Huyết vẫn
lạc sau, tám đại khôi thủ đã thử nhiều lẩn, để tiến vào nơi đây mà hao
hết tâm tư nhưng chưa bao giờ thành công một lẩn.
Hôm nay hắn đã đặt chân vào mảnh đất vạn năm qua chua có người nào bước vào.
Mà giờ khắc này, ngay cả Huyền Hà, Phì Liệt Đặc cũng bị ngăn ở ngoài huyết sắc bích chướng, hai người một đường hưng phấn mùng rỡ mà đến, vốn
tường rằng rốt cục có thể bước vào trong này nhưng lại lần nữa bị bích
chướng ngăn trờ, bọn họ cố gắng buông ra linh hồn ý thức, muốn chủ động
liên lạc với Thạch Nham.
Tuy nhiên với cảnh giới của bọn hắn, thần thức linh hồn ý nghĩ cũng không thề xuyên thấu qua bích chướng.
Tầng bích chuộng này đo năm đó Thị Huyết thiết lập ra, nó như thiên địa vĩnh hằng cách giới, có thề ngăn chặn bất luận cái gi thầm thấu qua, bất
luận là lực lượng hay là thần thức ý nghĩ đểu bị chặn ờ ngoài.
Huyền Hà: Phì Liệt Đặc đều có tu là Bất hủ cảnh giới mà vln bất lục bị ngăn
cản ở bên ngoài không cách nào tiến vào đành chỉ có thề nhìn hóa thần
củaThạch Nham biến thành huyết quang triệt đề dung nhập vào Thị Huyết
cẩm địa.
Huyền Hà nhìn về phía Phỉ Liệt Đặc, ờ bên cạnh hắn có
đám Dương Thanh Đế mà nói:"Chúng ta không thể tiến vào nên không thề
liên lạc được với tiểu tử kia, cái này nên làm như thế nào bây giờ?"
"Ngươi năm đó giữ một phần trí nhớ của Huyết Văn Giới mà không thể tiến vào,
xem ra chỉ khi trị nhớ toàn bộ dung hợp rồi thì mới có thể nhập trú.
Huyết Văn Giới là cái chìa khóa mờ ra cấm địa, hắn có Huyết Văn Giới nên có thể tùy ý tiến vào trong đó". Phì Liệt Đặc cũng là bất đắc dĩ
nói:"Chúngta trước kia không thề đi vào, hiện tại cũng như vậy thôi,
không có biện pháp, chỉ có thể đợi hắn đi ra".
"Nhưng còn có vài
hệ khôi thủ nữa tranh đoạt, hắn mà không biết rõ tình hỉnh Thì liệu có
thể sinh tâm nghịch phản hay không ? Tiểu tử này, không thể theo lẽ
thường đối đãi được, đau đầu quá". Huyền Hà cười khổ nói.
"Việc
này cứ giao cho ta, ta sẽ trao đỗicùnghắn đề cho hắn cam tâm trèo lên
đình". Đột nhiên, Dương Thanh Đế chen vào nói, hắn trấn định tự nhiên
nói: "Hắn chu động tới cho thấy hắn cũng đã rõ sự thật rồi;hắn chính là
vi tôn chủ vị mà đến, các ngươi không cần băn khoăn nữa".
Lời vừa nói ra, Huyền Hà, Phì Liệt Đặc không khỏi đồng thời nhìn về phía Dương
Thanh Đế, hai mắt kỳ dị như muốn đem toàn thân cốt cách Dương Thanh Đế
cho xem thấu.
Nửa ngày sau, trong mắt Huyển Hà, Phì Liệt Đặc hiện ra một tia kỳ quang rồi khẽ gật đầu, đúng là xác nhận lời Dương Thanh
Đế này nói .
Dương Thanh Đế lúc này cảnh giới cũng không tính là
cao, dựa theo đạo lý mà nói căn bản vốn không nên lọt vào pháp nhân của
Huyền Hà, Phi Liệt Đặc nhung Huyển Hà, Phì Liệt Đặc đểu tu luỵện Tuyệt
vọng áo nghĩa, bọn họ biêt lực lượng chân thật tuyệt đối không thể đùng
cảnh giới cao thấp để đánh giá. Trên người Dương Thanh Đế, bọn họ cảm
thấy được một loại sẳc bén, một loại hàn mang có thể xuyên phá cả thiên
địa! Loại hàng mang này uy lực vô cùng!
Cũng chỉ có thể gịà như bọn họ mới có thể xem thấu triệt, thấy rõ bản chất của lực lượng cao
"Vậy trước tiên an bài việc tranh đoạt khôi thủ đã, một bên thì chờ hắn chù
động đi ra". Phỉ Liệt Đặc gật đầu, hắn trầm ngâm mấy giây rồi đột nhiên
nhìn về phía Dương Thanh Đế nói: "Tại Tuyệt vọng Chi Đảo, số người tu
luyện Tuyệt vọng áo nghĩa có đến vài chục, trong mênh mông tinh hải. có
thề có cơ duyên trùng hợp đạt được ỷ niệm Tuyệt vọng của chủ nhân, hơn
nữa thành công lĩnh ngộ ra Tuyệt vọng áo nghĩa cũng chi có hơn mười
người, những người kia sẽ có một người trờ thành tần Tuyệt vọng khôi
thủ. Ngươi... muốn thử hay không?"
Huyền Hà ánh mắt chấn động rồi cũng đột nhiên nhìn chẳm chằm vào Dương Thanh Đế mả tâm thần kinh hãi.
Hắn và Phì Liệt Đặc an bài nhiểu năm, Bang Đẳng cùng Thác Lôi là hai hậu
chiêu chủ yếu của bọn hắn, để hai người bọn họ tranh đoạt khôi thủ của
hai hệ Hù thực, Hắc ám.
Nhung mà cho dù Bang Đẳng, Thác Lôi thành công, cộng thêm hắn và Phì Liệt Đặc Thì cũng mới chi được vì trong bát
đại truyền thùa, ít nhất phải được một khôi thủ nữa ủng hộ thi mới có
thể chân chánh đem kế hoạch của bọn hắn thực hiện thành công.
Dương Thanh Đế làm cho bọn hắn nhìn thấy vài phần hi vọng. Tuyệt vọng áo
nghĩa trong bát đại truyền thừa cục kỳ đặc thù, loại áo nghĩa này không
dựa vào truyền thừa của tiền bối mà tự thân phải lĩnh ngộ ra, cũng do
thế nên lúc này tu luyện giả trên Tuyệt vọng chi Đảo cảnh giới cũng
không tính là quá cao.
Người cuờng hãn nhất mới bất quá là Thủy
Thần nhất trọng thiên mà thôi, Dương Thanh Đế mặc dù là Hư Thần nhất
trọng thiên, tuy nhiên đồng tu một loại lực lượng áo nghĩa thì cái đáng
coi trọng nhất chính là sự lý giải đối vói áo nghĩa. Tuyệt vọng áo nghĩa thực tế là như thế, người tu luyện loại áo nghĩa này không thiếu người
vượt cấp người khiêu chiến.
Trên thực tế. loại áo nghĩa này ngay
từ đầu đã liền vượt cấp khiêu chiến rồi, rắt nhiều tuyệt thế cường giả
từ khi nhập môn đã liên không ngừng nghi khiêu chiến với người có cảnh
giới cao thâm
Hư Thần đối Thủy Thẩn, đối vói bảy hệ khác có lè là đầm rồng hang hồ nhưng đối với Tuyệt vọng hệ thì vẫn có khá năng thành công.
"Đánh bại tên võ giả đạt tói Thủy Thần kia thi có thề vắn đình Tuyệt vọng
khôi thủ?" Dương Thanh Đế ánh mẳt bỗng nhiên cuồng nhiệt, hiện ra loại
cục đoan cố chấp mà chỉ có kè điên cuồng mới có, ánh mắt hưng phấn mà
đẩy hào quang chiến ý, thản thề hắn khẽ run lên nhè nhẹ. một cổ chiến ý
ngập trời từ tấm linh hắn manh liệt bẳn ra.
Mắt Huyền Hà, Phì
Liệt Đặc đểu sáng lên. Loại khí tức và chiến ý cuồng nhiệt đến cực đoan
này, bọn họ cả đời này chỉ mới thấy trên thân Tuyệt vọng khôi thủ sâm
La.
Dương Thanh Đế lúc này toát ra khí thế sắc bén, loại khát
vọng đến nhập ma này, thậm chi so với Sâm La năm đó chỉ có hơn chứ không kém!
Loại người này rõ rằng chioh lấ vì Tuyệt vọng áo nghĩa mà
sinh ra, hắn mặc đù lẩn này không thề vấn đình khôi thủ thì từ nay vể
sau cũng sẽ là nhân vật linh hồn của Tuyệt vọng áo nghĩa!
Huyền Hả, Phì Liệt.Đậc nhìn Dương Thanh Đế mà tự nhiên sinh ra một loại kính ý.
Tại thời khắc này, bọn họ phảng phất đã trông thấy Dương Thanh Đế tương lai sẽ trở thành Tuyệt vọng khôi thủ, thậm chí vượt qua sâm La, khi bọn họ
nhìn Dựơng Thanh Đế đã ần ần coi hắn thẩnh kẻ cung cấp mà đối đãi. Đây
là một loại cảm giác anh hùng tiếc anh hùng.