Danh sách vật dụng cần thiết trên Chiến Trường Thâm Hải.
Các loại tin tức: Giới thiệu vắn tắt về Chiến Trường Thâm Hải, bí
quyết sinh tồn trên Chiến Trường Thâm Hải, danh sách nhiệm vụ trên Chiến Trường Thâm Hải, thông tin về một trăm lẻ tám loại Hải tộc trên biển.
Các loại trang bị: Một bộ Giao Châu Tị Thủy, một tòa Kiếm phủ Thâm
Lam, một bộ la bàn báo động chuyên dụng, một chiếc Phi Toa di chuyển
trong nước.
Nguyên bộ giá ưu đãi là ba vạn điểm cống hiến.
Mạc Vấn đang chú ý tới một thông tin giao dịch, hơn nữa còn đứng vị trí đầu tiên.
Trông thấy Mạc Vấn kinh ngạc, nữ Linh Kiếm sư trẻ tuổi đối diện mỉm
cười: “Trên người ngài có ấn ký Huyết tinh Thâm Hải, nó sẽ tự động đưa
ra tin tức giao dịch, đây là chuẩn bị dành riêng cho những Linh Kiếm sư
sắp sửa đi Chiến Trường Thâm Hải như các ngài.”
Ấn ký Huyết tinh? Mạc Vấn khẽ giật mình. Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ
Chiến Trường Thâm Hải, một luồng khí tức huyết sát liền quấn quanh trên
người của hắn, tuy có thể dùng Sát Lục Kiếm Ý xua tan, nhưng cảm giác
được luồng khí tức kia cũng không nguy hiểm nên hắn không lập tức xóa
đi.
Mạc Vấn xem qua một lượt những ngọc giản giới thiệu các loại trang
bị, thông tin đều được ghi chi tiết trên đó. Một bộ Giao Châu Tị Thủy
gồm ba viên, sau khi truyền linh lực Thủy thuộc tính vào có thể tạo ra
một cái bọt khí đường kính rộng khoảng ba mét, giúp cho con người có thể tự do hô hấp ở trong nước. Còn bổ sung thêm một bộ đai lưng, có thể
khảm nạm linh thạch hoặc Yêu đan Thủy hành, do đó không cần Linh Kiếm sư phải hao phí kiếm khí để thúc dục. Kiếm phủ Thâm Lam được luyện chế từ
vỏ của Yêu thú Nhất giai Thượng vị Huyễn Âm Hải Loa, tổng thể hình tròn, cao chừng một trượng, đường kính rộng hơn năm mét, không gian bên trong chẳng khác gì một gian phòng nhỏ, có thể thỏa mãn những sinh hoạt hàng
ngày của một gã Linh Kiếm sư. Kiếm phủ không có lực công kích, chỉ có
một tòa kiếm trận phòng ngự Thủy hành Nhất giai Trung phẩm, tốc độ di
chuyển tương đối chậm chạp. Tuy không thể tiến hành công kích, nhưng với công dụng là nơi cư trú tạm thời dưới đáy biển thì lại rất phù hợp. La
bàn báo động sớm, có thể phóng ra một loại linh sóng tương tự như sóng
âm, nó sẽ đánh dấu tất cả những vật thể có chấn động linh lực trong
phương viên ba mươi dặm, Linh Kiếm sư là màu trắng, còn Yêu thú thì đánh dấu bằng màu đỏ. Phi Toa Trục Lãng là một loại Linh khí Nhị giai Trung
phẩm chuyên dùng để di chuyển trong nước, hình dáng con thoi, chỉ có thể chứa được một người, tốc độ nhanh nhất có thể đạt tới nhất thuấn, ở
trong nước mà đạt tới nhất thuấn, loại tốc độ này đúng là cực kỳ đáng
sợ.
Không thể không nói, Kiếm Các đưa ra những trang bị này, đúng là
những vật dụng cần thiết trên Chiến Trường Thâm Hải, tuy không có lực
công kích, nhưng lại tiện lợi vô cùng.
Tuy nhiên, cái giá ba vạn điểm cống hiến cao ngất chỉ sợ sẽ làm cho
rất nhiều Linh Kiếm sư phải chùn bước. Mạc Vấn lấy toàn bộ hơn hai ngàn
viên Yêu đan đổi lấy điểm cống hiến, cũng chỉ được hơn một vạn điểm, cơ
bản là Linh Kiếm sư Kiếm Mạch, Kiếm Cương không thể nào kham nổi, nhiều
lắm thì chỉ đổi được vài loại trong đó.
Mạc Vấn trầm ngâm một lát, hắn lấy ra hai hộp ngọc: “Đổi hai viên Yêu đan này ra điểm cống hiến.”
Nữ Linh Kiếm sư mở hộp ngọc ra, nhìn thấy hai viên Yêu đan dường như
còn to hơn cả nắm đấm người trưởng thành ở bên trong, đôi mắt đẹp chớp
động, nàng bất ngờ liếc nhìn Mạc Vấn. Yêu thú Nhị giai Thượng vị không
phải Linh Kiếm sư cảnh giới Kiếm Cương có thể săn bắt, mà chỉ có Linh
Kiếm sư Kiếm Nguyên sơ kỳ mới có thể đơn giản bắt được, Linh Kiếm sư
Kiếm Cương Viên Mãn cũng chỉ có thể áp chế đánh bại chúng, muốn săn giết là việc cực kỳ khó khăn. Không ngờ người trẻ tuổi nhìn có vẻ bình
thường trước mắt này vậy mà lại tùy tiện lấy ra hai viên Yêu đan Nhị
giai Thượng vị mà công huân chưa hề ghi chép qua.
“Xin ngài chờ một chút.” Nữ Linh Kiếm sư cũng không khỏi dùng kính ngữ.
“Bích Hải Ngư Long Thú Nhị giai Thượng vị và Huyền Thủy Thiết Bối Quy Nhị giai Thượng vị, tu vi của ngài là Kiếm Cương sơ kỳ, vượt cấp đánh
chết, thưởng thêm một nửa số điểm. Vốn là đánh chết Bích Hải Ngư Long
Thú Nhị giai Thượng vị thưởng một vạn hai ngàn điểm cống hiến, đánh chết Huyền Thủy Thiết Bối Quy Nhị giai Thượng vị thưởng một vạn năm ngàn
điểm cống hiến, sau khi tăng thêm một nửa, tổng cộng là bốn vạn năm trăm điểm cống hiến.” Nữ Linh Kiếm sư tính toán rất nhanh điểm cống hiến quy đổi.
Sau khi đưa toàn bộ điểm cống hiến vào Cổ Linh Kiếm Lệnh, Mạc Vấn liền đổi lấy một bộ trang bị thiết yếu.
Tiếp tục xem lướt qua danh sách quy đổi, cũng không phát hiện thêm
vật phẩm nào hữu dụng, mà vài vật phẩm hắn cảm thấy hứng thú thì cần
điểm cống hiến cực kỳ đắt đỏ, suy nghĩ một lát, Mạc Vấn liền dứt khoát
lấy ra một vạn điểm cống hiến toàn bộ mua Kiếm phù Thủy hành Nhị giai
Trung Hạ phẩm, công kích phòng ngự cùng các loại tính chất phụ trợ đều
có.
Làm xong hết thảy những việc này, lúc này Mạc Vấn mới rời khỏi đại
sảnh chủ điện Kiếm Các, đi tới đại sảnh truyền tống ở hậu điện.
Trong đại sảnh truyền tống, năm tên Linh Kiếm sư tham gia nhiệm vụ
Chiến Trường Thâm Hải kia vẫn như cũ, giữ vị trí riêng của mình. Mạc Vấn cũng chọn một chỗ yên lặng, tĩnh tâm tìm đọc những tin tức liên quan
tới Chiến Trường Thâm Hải vừa mới mua được.
Thời gian ba ngày thoáng cái đã qua, trong lúc đó lại có thêm ba gã
Linh Kiếm sư trên người mang theo ấn ký Huyết tinh đặc thù đi ra từ kiếm trận Truyền Tống. Hai nam một nữ, trong đó một gã là Linh Kiếm sư Kiếm
Cương trung kỳ, một nam một nữ còn lại đều là Kiếm Mạch hậu kỳ.
“Chín người các ngươi qua đây đi! Bây giờ sẽ truyền tống các ngươi
tới Chiến Trường Thâm Hải trong Huyết Hồn Hải gần đây, sau khi đến đó sẽ có người khác an bài cho các ngươi.” Tên Linh Kiếm sư chấp sự phụ trách kiếm trận Truyền Tống gọi chín người tham gia Chiến Trường Thâm Hải
trong đó có cả Mạc Vấn tới một tòa kiếm trận Truyền Tống siêu cách.
Một quầng sáng năm màu lóe lên, chín người đã xuất hiện trong một tòa đại điện tạo hình theo phong cách cổ xưa.
Tòa đại điện này cực kỳ rộng lớn, cấu trúc gồm chín cột trụ đường
kính hơn một trượng, trung tâm bố trí chín chín tám mươi mốt tòa Kiếm
đài truyền tống, sắp đặt chằng chịt, chen chúc đan xen, mà chín người
bọn hắn cũng vừa mới bước ra từ một tòa Kiếm đài tận trong góc.
Sau khi bước ra khỏi kiếm trận Truyền Tống, Mạc Vấn lập tức bị hấp
dẫn bởi mái vòm trong suốt của đại điện. Đó là một loại tinh thể trong
suốt không rõ tên, xuyên thấu qua mái vòm, có thể thấy bên ngoài là một
mảnh xanh thẳm thâm trầm. Tòa đại điện này đúng là được xây dựng ở sâu
dưới nước.
Từ trong đại điện truyền ra từng đợt chấn động của cấm trận, lập tức
Mạc Vấn đoán được kiếm trận phòng ngự của tòa đại điện cái này đã vượt
qua Tam giai. Dùng năng lực của hắn hiện giờ vậy mà không thể nào nhìn
thấu mảy may, chỉ có thể cảm nhận được trong đó một nguồn sức mạnh to
lớn không thể kháng cự, có thể đơn giản xé rách hư không.
“Chín tên tiểu gia hỏa Thiên Diễn đảo các ngươi, tới đây nào.” Một giọng nói uy nghiêm truyền đến.
“Cường giả Kiếm Nguyên!” Chín người đồng thời chấn động, bởi vì người vừa mới gọi bọn họ rõ ràng là một gã Linh Kiếm sư cảnh giới Kiếm
Nguyên.
Kiếm Nguyên sơ kỳ, ánh mắt Mạc Vấn lóe lên, không nghĩ tới nhanh như
vậy đã gặp được Linh Kiếm sư cấp độ này, không biết có khả năng nhìn
thấy Linh Kiếm sư cao tầng hơn hay không.
Chín người không dám chần chờ, lập tức đi nhanh về phía gã Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên sơ kỳ kia.
Nhưng đúng vào lúc này kiếm trận Truyền Tống phía sau lại phóng ra
một luồng linh quang năm màu, mà linh quang còn chưa hoàn toàn tán đi,
một giọng nói đã vội vàng truyền ra: “Thật có lỗi, thật có lỗi, ta tới
chậm rồi, vị tiền bối này, vãn bối cũng là từ Thiên Diễn đến, đừng bỏ ta ra ngoài!”
Gã Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên kia thấy vậy nhăn mày, mấy người Mạc Vấn cũng hơi kinh ngạc quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một người trẻ tuổi nhanh nhẹn từ trên Kiếm đài nhảy xuống,
vẻ mặt cười làm lành chạy nhanh tới. Người trẻ tuổi nhìn trông không tới hai mươi lăm tuổi, hình dáng cũng không đặc biệt anh tuấn, nhưng mặt
mũi đường nét nhu hòa nhìn rất tự nhiên, dường như là nên như vậy, khiến cho người khác không khỏi sinh lòng yêu mến.
“Cùng tới đây đi!”
Gã Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên sơ kỳ tuy không vui, nhưng cũng không quá phận mà làm khó dễ, chỉ cảm ứng ấn ký Huyết tinh trên người hắn, sau
khi xác định không sai liền nhàn nhạt nói một tiếng.
“Đa tạ tiền bối sắp xếp.” Người trẻ tuổi mừng rỡ, liên tục cảm tạ, rồi chạy vào trong đám người Mạc Vấn.
“Các vị đại ca đại tỷ, tiểu đệ mới đến, mong mọi người chiếu cố nhiều hơn.”
Hai gã Linh Kiếm sư Kiếm Cương chỉ khẽ hừ một tiếng, cũng chẳng thèm
để ý tới sự nhiệt tình của người trẻ tuổi, chỉ có mấy tên Linh Kiếm sư
Kiếm Mạch kỳ là khẽ gật đầu tỏ ý giao hảo.
“Vị đại ca kia, nhìn huynh thần vận nội liễm, nổi bật bất phàm, nhất
định là cao nhân trong cao nhân, Chiến Trường Thâm Hải tiền đồ xa vời,
huynh nhất định phải chiếu cố nha.” Người trẻ tuổi đột nhiên tiến đến
trước mặt Mạc Vấn, vẻ mặt nóng bỏng nói.
Ánh mắt Mạc Vấn khẽ đổi, lúc hắn nhìn thấy người trẻ tuổi kia lần đầu tiên đã sinh lòng cảnh giác, bởi vì hắn không thể nhìn thấu được tu vi
của người này. Trên người gã như được che phủ bởi một tầng sương mù,
thoáng nhìn thì tu vi chỉ là Kiếm Mạch Viên Mãn, nhưng cẩn thận điều tra thì lại cảm nhận được khí tức của cảnh giới Kiếm Cương, làm cho người
khác có cảm giác như nhìn hoa trong màn sương, thật giả bất định. Hơn
nữa trên thân thể người này còn tỏa ra một luồng linh thức chấn động kỳ
lạ, gây cho hắn một loại cảm giác quen thuộc, trong tiềm thức Mạc Vấn
sinh ra ý thân cận.
Thấy Mạc Vấn không trả lời, người trẻ tuổi liền làm ra vẻ bừng tỉnh
đại ngộ: “Thì ra là thế, đại ca không muốn nói lớn sao? Đúng rồi! Nói
nhỏ thôi! Nên nói nhỏ thôi!”
Nói xong gã lập tức như tên trộm liếc trái nhìn phải, làm như sợ
người khác nghe được, mà giọng nói của gã thì dù có đứng cách xa ba mươi mét cũng nghe được rõ ràng.
Đồng tử Mạc Vấn co lại, nhìn chằm chằm vào người trẻ tuổi kia, người
khác có thể không rõ, nhưng hắn lại nghe ra trong lời nói của tên kia
một hàm nghĩa khác, sát cơ trong mắt nhàn nhạt lóe lên rồi biến mất.
Người trẻ tuổi khẽ run, lắc đầu oán giận nói: “Đáy biển thật là không thể so với bên ngoài, hàn khí quá lớn.”
Đang lúc nói chuyện, mười người đã đi tới trước mặt lão giả Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên sơ kỳ.
Lão giả Linh Kiếm Sư Kiếm Nguyên sơ kỳ kia nhìn sơ qua tin tức hiện
ra trên ngọc bài cầm trong tay rồi nói: “Mười người các ngươi, một tên
Kiếm Cương trung kỳ, hai tên Kiếm Cương sơ kỳ, dễ dàng phân thành một
tiểu đội.”
Lấy ra một cái Kiếm Lệnh quấn theo một đạo huyết văn màu xanh đậm đưa cho tên Linh Kiếm sư Kiếm Cương trung kỳ: “Đây là Kiếm Lệnh tiểu đội,
do kẻ có tu vi cao nhất nắm giữ, hiện giờ các ngươi là tiểu đội năm
thuộc trung đội năm đại đội ba mươi chín hộ vực quân Huyết Hồn Hải, căn
cứ vào chỉ dẫn trên Kiếm Lệnh mà tìm trung đội trưởng mà các ngươi phụ
thuộc.”
Tên Linh Kiếm sư Kiếm Cương trung kỳ nhận lấy Kiếm Lệnh, trên mặt lộ
ra nụ cười, y quay lại liếc chín người sau lưng, rồi đi về phía nơi tụ
tập mấy trăm tên Linh Kiếm sư cách đó không xa.
Mấy trăm tên Linh Kiếm sư tụ hội thành mười đoàn lớn nhỏ, dĩ nhiên
trung tâm của những đoàn người này là hơn mười tên Linh Kiếm sư Kiếm
Cương hậu kỳ và Viên Mãn.
Một gã Linh Kiếm sư Kiếm Cương hậu kỳ nhìn sơ qua hai đạo huyết văn
khắc vào Kiếm Lệnh thâm lam trong tay mình, nhìn về phía mười người Mạc
Vấn đang đứng chờ: “Các ngươi là tiểu đội năm mới lập? Ba tên Kiếm
Cương, lần này vận khí không tệ. Ta là trung đội trưởng của các ngươi,
các ngươi trước tiên ra đứng đằng sau ta đi, đợi lát nữa ta sẽ đưa các
ngươi tới nơi đóng quân của trung đội năm.”
Gã trung đội trưởng này là một người trung niên hình dáng bình
thường, nhưng khí huyết tinh trên người hắn lại đặc biệt nồng đậm. Mạc
Vấn lại đặc biệt mẫn cảm với khí tức sát lục, nên lập tức đoán được
người trước mắt này vừa mới trải qua một hồi chém giết đẫm máu, hơn nữa
thời gian cũng chưa qua ba ngày.
Sau lưng trung đội trưởng đã tụ tập hơn hai mươi người, những người
này không giống với mười người Mạc Vấn, chỉ là tốp năm tốp ba đứng chung một chỗ, dĩ nhiên đều không thuộc về một tiểu đội, tu vi kẻ cao nhất
cũng chỉ là Kiếm Cương sơ kỳ.
Trái với việc mọi người đều khẩn trương, gã trẻ tuổi tới muộn kia
thần sắc lại cực kỳ thoải mái, hiếu kỳ nhìn trái ngó phải, thậm chí còn
ngồi chồm hổm trên mặt đất nghiên cứu chất liệu làm sàn nhà của đại
điện, đôi mắt cực kỳ linh hoạt đảo qua tất cả mọi người. Khi nhìn tới
Mạc Vấn, gã lập tức lộ ra một nụ cười thâm sâu. Nhưng khi gã nhìn tới
tên thiếu niên gầy yếu tu vi chỉ có Kiếm Mạch sơ kỳ kia, ánh mắt đột
nhiên bắn ra hai luồng thần quang, thân thể phút chốc biến mất tại chỗ,
như thuấn di xuất hiện trước mặt tên thiếu niên kia, hai mắt sáng quắc
nhìn chằm chằm vào y: “Vị tiểu thư xinh đẹp này, à không! Thiếu niên! Mỹ thiếu niên! Có thể cho ta biết phương danh không? Vẻ đẹp của ngươi làm
cho ta khuynh đảo, khí tức ngươi làm ta mê say. Éc, thật có lỗi, ta quá
kích động rồi, tại hạ Lưu Chấn Huyên, năm nay mới hai mươi bốn tuổi, đến nay vẫn chưa kết hôn, yêu thích mạo hiểm, thăm dò di tích biển sâu
hoang đảo, ta nghĩ chúng ta nhất định rất hợp nhau, đương nhiên điều
kiện tiên quyết là trước tiên ngươi phải nói cho ta biết phương danh.”
Tất cả Linh Kiếm sư ở đây toàn bộ đều sững sờ, ánh mắt không tự chủ
được nhìn về phía người trẻ tuổi tự nhiên phát điên này, sau đó lại biến thành cổ quái, vài tên nữ Linh Kiếm sư thậm chí còn lộ ra vẻ chán ghét. Mà vài tên Linh Kiếm sư đứng bên cạnh gã đều âm thầm lui ra vài bước,
kéo giãn khoảng cách với người trẻ tuổi, ánh mắt nhìn về phía gã đều lộ
ra ý xem thường.
Phản ứng không giống với mọi người, đồng tử Mạc Vấn chỉ hơi co lại
chăm chú quan sát tên thiếu niên, hắn không tin người trẻ tuổi thần bí
kia lại mê đàn ông, nhất định là gã nhìn ra trên người thiếu niên một
thứ gì đó mà mình nhìn không thấu. Ví dụ như mặt nạ của y, cho dù là
Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh cũng chưa chắc có thể nhìn thấu, nhưng
người trẻ tuổi thần bí kia lại khám phá ra hắn đang ngụy trang. Chẳng lẽ thiếu niên này cũng đang ngụy trang? Thậm chí ngay cả kiếm thức của hắn cũng không nhìn thấu?
Phản ứng của người trẻ tuổi lại khiến cho thiếu niên toàn thân chấn
động, kinh hoàng lùi về sau mấy bước, linh quang bên hông lóe lên, Linh
kiếm run nhè nhẹ chỉ về phía người trẻ tuổi.
Người trẻ tuổi vội đưa hai tay ra: “Thả lỏng, thả lỏng, tại hạ không
có ác ý, chỉ là ngưỡng mộ tiểu... Éc, dung mạo của huynh đệ. Hả? Sao ta
cảm giác không được tự nhiên vậy nhỉ? Thôi kệ, tiểu mỹ nhân, thả lỏng,
động đao động kiếm nhiều không tốt đâu! Ngươi yên tâm, ta sẽ giữ bí mật
cho ngươi mà.”
Thiếu niên không nói lời nào, ánh mắt lộ vẻ cảnh giác và bất an gắt gao nhìn chằm chằm vào người trẻ tuổi.
“Được rồi, được rồi, ta đi nha? Ngươi buông kiếm xuống đi.” Cuối cùng người trẻ tuổi bất đắc dĩ giang tay, lui ra sau tới hơn mười bước,
thiếu niên kia mới chậm rãi thả lỏng người, thu Linh kiếm vào trong kiếm nang.
Trong khoảng gần nửa canh giờ, lại có vài Linh Kiếm sư bước ra từ
kiếm trận Truyền Tống, gia nhập vào trung đội năm đại đội ba mươi chín
của bọn hắn.
“Được rồi, nhân số bổ sung đủ rồi, bây giờ trở về nơi đóng quân, các
ngươi phải nhanh chóng làm quen với hoàn cảnh nơi này, nếu vận khí tốt
ngày mai sẽ đi làm nhiệm vụ ngay. Đúng rồi, còn chưa giới thiệu, ta là
Tề Lăng Sơn, đến từ Thiên Cực Thất Sơn đảo, các ngươi chắc chưa từng
nghe qua, nhưng mà trước khi chết hoặc tự rời đi, ta là trung đội trưởng trung đội năm, các ngươi phải phục tùng mệnh lệnh của ta vô điều kiện.
Nếu có gì bất mãn có thể khiếu nại lên Kiếm Các, nhưng trước lúc đó thì
mệnh lệnh của ta là luật trời.”