Hành lí đã được chuẩn bị xong, rất gọn gàng,
đơn giản. Cả đội bóng Minija sẽ di chuyển đến Illen bằng tàu siêu tốc,
họ sẽ có một buổi tập làm quen với mặt cỏ của sân vận động quốc gia
trước khi bước vào trận chung kết ngày mai.
6 h sáng, 22 cầu thủ
cùng ban huấn luyện tập trung ở nhà ga Minija, đi cùng không thể thiếu
chủ tịch Irivy, trưởng fan club Hiên Hạ, và cả Huệ Nha.
Sau khi
tất cả đã ổn định chỗ ngồi, con tàu bắt đầu khởi hành. Đây là tàu siêu
tốc Ple'a II, hiện đại và nhanh nhất hành tinh, sẽ chinh phục quãng
đường 2000 km trong khoảng 4 giờ đồng hồ.
Bên trong tàu rất rộng rãi và thoải mái, ở toa số 6, Huệ Nha ngồi cạnh Hiên Hạ. Hiên Hạ đang rất phấn khích:
"Chị hồi hộp quá Huệ Nha ơi, đây là lần đầu tiên chị được đến một thành phố
lớn như Illen, chắc ở đó có nhiều điều tuyệt vời lắm!"
"..." -
Huệ Nha đưa ánh mắt xa xăm nhìn ra khung cảnh đang lướt qua bên ngoài
cửa kính, những cánh đồng mênh mông, những dải rừng xanh thẫm, đồi núi,
làng mạc... tất cả đều chìm trong một màn mưa lâm thâm.
"Tàu này
nhanh thật đấy, thị trấn Minija của chúng ta vậy là đã bị bỏ lại ở rất
xa đằng sau. Ôi, mới đi có mấy phút mà chị đã thấy nhớ rồi..." - Giọng
Hiên Hạ thoang thoảng.
"..."
"À, bây giờ chị sẽ dạy em vẽ nhé? Huệ Nha, quay vào đây nào."
Hiên Hạ bắt đầu lấy ra tập giấy và hướng dẫn cho Huệ Nha những bước cơ bản
để có một bức tranh đẹp, cách phác thảo, bố cục, cùng một vài kĩ thuật
đơn giản. Huệ Nha chăm chú lắng nghe, phải, nàng hết sức chăm chú, đôi
mắt trong veo cứ mở to rất là đáng yêu. Khiến Hiên Hạ nhiều lúc không
nhịn được cười.
...
2 giờ sau. Khung cảnh bên ngoài cửa
kính của toa tàu đã được phủ ngợp một màu xanh của biển, những con sóng
bạc đầu bao la nhấp nhô dưới những làn mưa phất phới.
Đoàn tàu
Ple'a II đang đi qua một đèo núi quanh co cao 820 mét cắt qua dãy Halad, một bên là rừng Nhạn quyên vàng rực rỡ, một bên là biển ngọc xanh thăm
thẳm.
"Biển đó, đẹp chưa kìa! Em vẽ biển đi."
Hiên Hạ và
Huệ Nha đã vẽ được khá nhiều bức tranh, Huệ Nha có tiến bộ lên đôi chút, trong tranh của nàng không chỉ có toàn mưa nữa mà còn có cả hoa và cây
lá.
"Ừm, em vẽ rất đẹp." - Hiên Hạ nghiêm túc nhận xét - "Chị
nghĩ em có tiềm năng trở thành một họa sĩ tài ba trong tương lai đấy Huệ Nha, chị nói thật đó, hi hi..."
...
Thêm một giờ nữa trôi qua.
Con tàu đang lướt đi giữa một cánh đồng hoa Chi Anh tím biếc trải rộng tới
tận chân mây, những cánh hoa bạt ngàn nhuộm đẫm trong cơn mưa. Nhân viên trên tàu đang phục vụ bánh sandwich và nước giải khát.
"Cánh đồng hoa lớn thế, cảnh như trong thần tiên vậy!" - Hiên Hạ trầm trồ.
"..." - Huệ Nha chạm tay lên lớp kính, như muốn được bay ra ngoài đó ngay bây giờ.
"Giá như không mưa thì chắc sẽ còn đẹp hơn nhiều phải không Huệ Nha? Mà
chúng ta đã đi gần hết chiều dài đất nước rồi sao trời vẫn cứ mưa mãi
thế nhỉ? Chị có cảm giác như cơn mưa này đang đuổi theo chúng ta vậy.
Chị mong được thấy ánh mặt trời quá..."
...
Thêm một giờ nữa.
Chuyến tàu Ple'a II đã vượt qua tổng cộng 15 thành phố lớn nhỏ. Mưa vẫn rơi
không ngừng nghỉ qua từng vùng đất, khi chỉ lất phất lúc lại rạt rào.
"Sắp đến nơi rồi." - Hiên Hạ thở ra một hơi nhẹ nhõm - "Haaa, chiều nay sẽ có rất nhiều kế hoạch."
"..." - Bàn tay bé nhỏ của Huệ Nha đang khẽ nắm lấy gấu váy.
Và rồi, con tàu tốc hành đang lướt lên cây cầu lớn bắc qua sông Inins, ở
phía bờ bên kia là quang cảnh thành phố kì vĩ tráng lệ với những tòa nhà cao tầng lừng lững vươn lên đâm xuyên những tầng mây. Hiên Hạ khẽ reo
lên:
"Trời! Một thành phố hiện đại quá! Vậy là chúng ta đã tới được Illen rồi!"
Huệ Nha ngồi lặng yên, nàng tựa đầu vào ô cửa kính, nơi những hạt mưa đang
gõ nhè nhẹ. Đôi mắt nàng vẫn thật sáng trong. Nhưng, chẳng thể biết được nàng đang suy nghĩ điều gì trong đầu nữa.