Lăng Yên:“......”
Ngay khi ấy, luồng sức mạnh kỳ lạ kia chợt ập
tới, lần này còn mãnh liệt hiếu thắng hơn khi nãy, gần như bao trùm toàn bộ khe sâu. Lúc này Lăng Yên mới nhớ tới con yêu thú mà trước đó Hoa
Nhạn từng nhắc tới, cứ tưởng đó chỉ là một tên tiểu yêu tầm thường, nay
ngẫm lại mới thấy mình thật là sơ sót, yêu thú mà có thể đạt được sức
mạnh cỡ này tuyệt đối không đơn giản, e là đã sớm dung nhập toàn bộ khe
sâu này hóa thành sức mạnh của chính mình.
Lăng Yên phát hiện sắc mặt của hắn hơi tái, hàng lông mày cũng khẽ nhíu
lại, bộ dáng này ngược lại không đáng ghét như ngày thường.
Ít
nhiều gì cũng được “con chim” này kéo bay một đoạn đường, Lăng Yên chỉ
thoáng chần chờ trong chốc lát rồi đi lại gần hắn: “Chúng ta phải mau
mau đi tìm trận pháp kia, phá hủy nó. yêu thú ở đây cũng có chút lai
lịch, chúng ta tốt nhất đừng đụng phải nó.” nói xong lại thúc giục tiếp: “đi thôi.”