một lát sau, Trầm Ngọc đứng dậy bước về phía cửa, Thanh Minh cũng hấp
tấp đi theo. Sau khi hai người cùng mở cửa ra thì mới phát hiện, bên
ngoài cửa lại xuất hiện mộtgã nam tử cao to vạm vỡ.
Người nọ
chính là Xích Diễn đang cải trang thành Chu Đại Tráng, Trầm Ngọc chỉ
liếcmột cái liền nhận ra ngay. Thông thường khi muốn đến tìm Trầm Ngọc,
Xích Diễn chỉ cần dùng tiên thuật là xong, nhưng do e ngại có Lăng Yên
nên hắn mới dùng cách tầm thường nhất, biến thành bộ dáng người bình
thường để đến đây.
“Thần…” Xích Diễn vừa mở miệng đã thấy phía sau
Trầm Ngọc bỗng dưng xuất hiệnmột kẻ không rõ lai lịch, lập tức sửa
lại, nói: “Đường Lam.”
Trầm Ngọc khẽ gật đầu, Thanh Minh lúc này
mới tiến đến gần, mờ mịt nhìn Xích Diễn. Lúc này Trầm Ngọc mới thay hai
người giới thiệu thân phận của nhau.
Sau khi giới thiệu rõ lai
lịch, vẻ mặt Xích Diễn liền trở nên nghiêm nghị, bảo rằng có chút chuyện quan trọng muốn nói riêng với Trầm Ngọc. Trầm Ngọc nói lại với Thanh
Minh một tiếng, sau đó hai người họ mới tiến vào phòng riêng trò chuyện.
Vì tránh tai vách mạch rừng, Xích Diễn cẩn thận tạo ra kết giới trong gian phòng, đến lúc này mới quay sang nói với Trầm Ngọc: “Thần tôn, sự tình
có biến, ta e tạm thời ngươi không thể ở lại nơi này được nữa.”
Trầm Ngọc vốn đang im lặng nghe ngóng, nhưng nghe đến đây thì đáy mắt bỗng
lạnh xuống, thấp giọng hỏi: “Là chuyện liên quan đến Huyền Cốt Châu?”
hắn rất nhanh đã nhìn thấu vấn đề, nay Ma giới và Thần giới tạm thời đã đình
chiến, trong thiên hạ cũng không có đại kiếp đại nạn gì, chỉ bằng năng
lực của ba vị lão tổ tông cùng đám ngũ phương chiến thần thì hầu hết
chuyện gì cũng giải quyết được,không đến lượt phải phái người đến thông
báo cho hắn.
Huống hồ, sự tình có thể khiến Xích Diễn lộ ra vẻ mặt như vậy, nhất định chỉ có thể là chuyện lớn về Huyền Cốt Châu
xưa đã thiết lập trận. Đông Cẩm sau khi phát giác được liền trực tiếp phái người dò la thêm tin tức.”
“Kết quả nằm ngoài dự đoán, vào thời điểm chúng ta điều tra chuyện
này thì phát hiệnngười của Ma giới cũng đã tìm đến những địa phương đó,
đoán chừng Ma giới cũng đại khái dò la được chuyện này rồi, hay nói cách khác bọn chúng đã thăm dò trước chúng ta một bước.” Xích Diễn lắc
đầu nói, “Ma giới muốn đoạt Huyền Cốt Châu, chúng ta tuyệt đối không thể để bọn chúng được toại nguyện. Bất kể yêu giới hay Ma giới lấy được hạt châu đó cũng đều không phải chuyện tốt.”
Trầm Ngọc khẽ gật đầu, đương nhiên hắn biết tính nghiêm trọng của sự việc này: “hiện tại còn tra được gì không?”
Xích Diễn biến sắc, gật đầu: “Người của Đông Cẩm đã dò la được, bọn yêu giới ở núi Vãn Đình đang có động tĩnh, hiện tại Đông Cẩm đang tiến đến đó.
Ta tới đây cũng để thông báo cho Thần tôn biết chuyện này.”
“Ta đã biết, giờ ta lập tức đến ngay.” Trầm Ngọc thân là Thần tôn, tất nhiên hiểu rõ sựtình lúc này khẩn thiết đến mức nào.
Có điều Thanh Minh lại không nghĩ mình đang được người khác trông nom,
chỉ đưa mắt nhìn bóng Trầm Ngọc rời đi, dựa lưng vào cửa, tò mò hỏi:
“Khi nào huynh ấy trở về?” Mặc dù hắn được giao mệnh lệnh ở lại chiếu cố Trầm Ngọc, nhưng đối phương đột nhiên lại bảo có việc cần phải quay về
nhà ở trấn bên. Tự động rời đi, vậy chuyện này không liên quan
đến hắn rồi.
Xích Diễn nghe vậy lắc đầu: “không biết, chắc
cũng không lâu đâu.” hắn sầu não thanmột tiếng, thoáng chốc trong viện
liền im phăng phắc.
Rốt cuộc, Xích Diễn đành tiếp tục hỏi Thanh Minh: “Hạ Dung Tinh khi nào thì trở về?”
“Ta cũng không biết, chắc cũng không lâu lắm đâu.” Nhắc tới lại tức, vốn
dĩ hắn có thể xông pha đánh chiến một trận nhưng nay lại phải đần người
ngồi yên tại cái nơi quỷ quái này, không được phép đi đâu, càng nghĩ lại càng cảm thấy bức bối trong lòng.
“thật đúng là tùy hứng.” Thanh Minh u sầu than thở.
“thật đúng là tầm bậy.” Xích Diễn cau có phàn nàn.
Hai người nghe được lời của đối phương, không khỏi bốn mắt nhìn nhau, rồi lại đồng thanh lắc đầu thở dài: “Haizzz!”