Nhưu một con mèo con ngoan ngoan, nhẹ ngắt đứt nguồn linh lực nơi tay
Bão truyền vào, lôi báo nhẹ phốc một tiếng nhảy lên chui vào ngực áo
Bão, chỉ lòi chiếc đầu ra ngoài, liếc nhìn xung quanh với vẻ đề phòng,
giống như người đàn ông này là bạn lâu năm của nó vậy, chắc chắn sẽ bảo
vệ cho lôi báo hắn.
Bão cũng là bất ngờ không thôi, kiếp trước dù hắn có đuổi kiểu gì bọn mèo trong nhà cũng sẽ lại phòng hắn chơi, không chui vô chăn, cũng leo lên máy tính mà ngủ, nhưung như vậy đành thôi
đi, đằng này tụi nó hết đái lại ị trong phòng, mà biết mùi phân mèo rồi
đấy, hôi đéo tả được, nghĩ tới đó hắn thầm giật mình.
-“Ê, con mèo kia, mày mà đái ỉa bậy một cái là tau tiến nghe chưa!!”
Bão gọi nó là mèo cũng bởi vì hình dáng bây giừo làm gì còn vẻ oai phong,
hung dữ như ban nãy nữa cơ chứ, hình dáng cũng chẳng to hơn một con mèo
là bao, >Như nghe hiểu được ý tứ của Bão, lôi báo nhẹ đôi mắt đầy ủy
khuất nhìn hắn như tỏ vẻ “ta đây thanh niên anh tuấn, éo bao giừo làm
mấy việc dơ bẩn ấy nhá” rồi gật đầu tỏ vẻ ok lắm,
“Ok thì ok”,
Bão cũng không để ý nữa, chắc con lôi báo này trưởng thành nhanh hơn
cùng loại nên đâm ra hiểu tiếng ngừoi, mà cũng có thể gặp qua nhiều
người nên đoán được đại khái câu chữ, mang theo tên này cũng không tốn
sức là bao, đã cứu thì cứu cho trót vậy, nghĩ xong Bão xoay ngừoi lướt
đi theo hướng đồng đội đã đi trước tới phía có khí tức thẻ bài đội Miền
Nam.
Đi hơn 10 phút, với tốc độ của hắn dễ dàng bắt kịp mọi
ngừoi, mấy ngừoi đi bên cạnh cũng không bất ngờ khi thấy Doom đuổi theo
nhanh như vậy, nhưng lại có điểm chú ý, đó là không biết từ bao giờ trên ngừoi đội trưởng xuất hiện một đầu linh thú, nhìn khá giống mèo, cũng
khá giống báo, nhưung kích cỡ này có lẽ chỉ là con non thôi. Không những thế, nó lại quay sang mấy nữ học viên chớp chớp đôi mắt tròn xoe làm
nũng nữa chứ, nếu không phải ngại đội trưởng, có lẽ mấy nàng bay lại mà
ngấu nghiến, ôm ấp nó rồi. Có mấy nữ tử tránh được cám dỗ với bọn ấu thú đâu chứ.
Di chuyển thêm nửa giờ đồng hồ, khí tức thẻ bài đội
tăng dần, mạnh dần. Khi tiến tới chỗ phát ra khí tức này, một cảnh tưởng khá âm u hiên ra trước mặt mọi người, kèm theo là liên tục những tiếng
uỳnh uỳnh, xem kẽ vào âm thanh đó là những tia chớp liên tục từ tầng
không vài trăm mét đánh xuống đất, không,nếu nhìn kỹ đây không phải mặt
đất bình thường, có phần nhão ra, giống như một đầm lầy giống vậy.
Có vài ngừoi nhịn không được hít một hơi khí lạnh, nếu là lần đầu tiên
nhìn thấy lôi trạch, cũng không trách sẽ có cảm giác giông Bão lần đầu
giống vậy a, đối với sức mạnh thiên nhiên, con ngừoi chỉ như một hạt
bụi, không có sức kháng cự chút nào, mà đây lại rõ ràng là nơi tập trung sấm sét, cũng là hiện tượng có năng lượng mạnh nhất, quyết liệt nhất mà con ngừoi biết đươc trước giờ, cũng không ngoa khi lôi thuộc tính chính là tư chất có tiền năng nhất trong giới tu luyện, cũng chính bởi tín
ngưỡng đối với tự nhiên như vậy mà hình thành.
Giọng lẩm bẩm
-“đây là nơi nào vậy chứ….!!!!”
Không một ai trả lời, bởi vì tu sĩ bình thường có bao giờ tiến tới gầ những
nơi như lôi trạch làm gì, tránh ra còn không kịp, chỉ cần cảm thấy khí
tức lôi lực trong không gian tự nhiên, mọi động vât jcó xu hướng nhích
xa dần nguồn nguy hiểm này, con người cũng không khác biệt mấy.
-“Đây là nơi chênh lệch điện tích hiếm trên lục địa cúng ta, đầm lầy mà mọi
người thấy chính là nơi các ion điện lượng xuất phát ra, thường được gọi là lôi trạch” Bão nhẹ giải thích cho đồng đội, hắn cũng là cố ý dùng từ ngữ đơn giản để mọi người dễ hiểu, nhưng nhìn mặt mấy tên này nghệt ra, Bão cũng không hy vọng có mấy người hiểu.
Nếu như mình hắn, rõ
ràng đi vào lấy ra thẻ bài một cách dễ dàng, nhưng như vậy chẳng phải
bại lộ thực lực trước màn ảnh quá sớm sao, nếu vậy thì không theo lời
hứa với lão hiệu phó được, Bão lại phải nghỉ ra một kế sách mới che mắt
khán giả mới được.
Trong lúc mọi người đang lo lắng có nên bỏ
qua mấy chiếc thẻ bài này hay không, số còn lại thì nhìn về phía Đội
trưởng xem hắn có kế sách gì cho việc này. Lòng tin với vị đội trưởng
này cũng dần tăng lên trong lòng mọi ngừoi rất nhiều từ sau vụ lôi báo
rồi a, đơn giản, thực lực là tuyệt đối, mà con người này không những
thưucj lực rất mạnh, và nếu để ý còn có thể thấy hắn còn có một con tim
nóng qua việc lôi báo.
Sau một hồi tính toán, Doom quay lại với mọi người:
-“Về kế sách thì ta có, nhưng ta cần sự giúp sức của mọi người, và quan
trọng nhất chính là lòng tin vào ta,nếu có một ai không có lòng tin vững chắc, kế hoạch sẽ trực tiếp thất bại” mấy câu này Bão nói làm màu cho
vui, chứ cũng không có ý tứ gì, chủ yếu là tạo tâm lý nghiêm túc, tránh
lộ sơ hở phút chút, Cơ mà nếu có ai không tin hắn, hắn cũng có thể nhận
ra được a.
Mọi người cũng bán tín, bán nghi về kế hoạch, nhưung
về phía đội trưởng thì họ không nghi ngờ, đơn giản nếu nói kiểu như vậy, rõ ràng đi vào chỗ nguy hiểm đâu phải mọi người.Thật đúng như vậy, lại
nghe đội trưởng nói tiếp:
-“Bây giờ đội chúng ta có 3 ngừoi thổ thuộc tính, 2 hỏa thuộc tính và 2 thủy thuộc tính, và 2 ngừoi kim thuộc tính. Nhưng trong kế hoạch của ta cần tới kim và thổ thuộc tính, nhưng lực
lượng rất lớn, nên4 ngừoi còn lai jsẽ bù vào lượng linh lực mà 5 ngừoi
kia còn thiếu. 3 người thổ thuộc tính sẽ tạo ra một quả cầu thổ thuộc
tính bao bọc lấy ta, và trên quả cầu thổ thuộc tính này ta cần 20 thanh
kim loại chạy từ trên cao hơn thổ cầu 1 mét và dài tới khi chạm đất. Và
điều quan trọng là mọi người phải giữ được nguồn linh lực liên tục bổ
sung duy trì thổ cầu và 20 cọc kim loại, bởi vì chúng rất nhanh sẽ bị
sấm sét phá vỡ dần.
Đây là kiến thức dựa trên cột thu lôi kiếp
trước của Bão, nếu đã làm giả cũng phải giả có khoa học chút chớ, khà
khà, cho bọn khán giả lé mắt chơi.
……
Bốn phía khán giả
càng là chú ý về một cuộc chiến cách nơi đội của Bão không xa. Một nam
tử trên tay lên tục phất ra hàng chục lưỡi phong nhận quét về phái thanh niên da đen, có phần nhỏ con, trên vai có đeo huy hiệu một con voi màu
xanh lá, là một thành viên trong đội Tây Nguyên, thân hình nhỏ nhắn
nhưng đầy săn chắc trong bộ quần áo được bên bằng những sợi đay màu xám, áo ngắn tay ngang vai lộ ra một khoảng ngực rắn chắc, hai bờ vai rám
nắng đầy năng lượng, đôi chân thoăn thoắt né tránh các mũi phong nhận,
trên tay đang cầm 2 thanh trường kiếm làm từ gỗ có gia cố linh lực sáng
choang, kiếm quang dài ra 30 cm đầy sắc bén, đang tiến nhanh về phía nam tử áo trắng, đây rõ ràng là cuộc chiến giữa biến dị thuộc tính phong
thuộc tính và mộc thuộc tính, một thuộc tính ngày càng hiếm từ viễn cổ.
Có một điều chênh lệch là số lượng ngừoi bên đội Tây Nguyên chỉ có năm, và bên đội thanh niên áo trắng là mừoi, nếu để ý kỹ còn thấy trên vai nam
tử áo trắng có huy hiệu bông lúa vàng, cũng chính là Đội trưởng đội 1
Nam bộ, Nguyễn Bỉnh Tinh, trên ngừoi còn có vài đạo máu tươi, rõ ràng
chiến đấu với nam tử da đen Tây Nguyên cũng là rất quyết liệt, Trên tay
cũng huyễn háo ra một thanh trường thương bằng phong linh lực, thân
trường thương gần như trong suốt, nhưng nếu để ý kỹ sẽ vẫn thấy được
luồng linh lực màu xám chuyển động rất nhanh tạo thành hình cho vũ khí
này, linh lựu ba động tỏa ra rất khủng khiếp, Nguyễn Bỉnh Tinh bắt buộc
phải tiến hành cận chiến, công kích từ xa không có lợi thế trước tên nhỏ con da đen kia. Nhìn sang đồng đội đang dằng co với 4 ngừoi còn lai
jcủa đội Tây Nguyên cũng chỉ chiếm một chút thượng phong, Những thí sinh Tây Nguyên này dựa vào địa hình, địa vật rừng núi, thân ảnh cực kỳ
nhanh nhẹn, thoắt ẩn thoắt hiện, rõ ràng là đã ẩn nấp tại đây và tìm
hiểu địa phương này từ trước, và hơn thế nữa chiến đấu trong rừng chính
là sở trường của họ. Mười ngừoi không đánh lại 5 ngừoi đồng sĩ tầng, âu
cũng là một sự bêu xấu a, nhưung thực tế đang diễn ra nhưu vậy, đến giừo Nguyễn Bỉnh Tinh mới nhận ra lời nhưacs nhở từ trước cảu thầy hiệu phó, mặc dù đã rất cẩn thận rơi vào phục kích.
Vừa nghĩ tới đó, một
mũi mộc kiếm đã xé gió lao tới, kéo theo một góc chéo áo choàng của hắn, vung tay phong trường thương cuồn lên gió xoáy đâm tới phía nách của
tay cầm kiếm đối phương, cũng là sơ hở khi tấn công.
“Keng”
Thanh mộc kiếm còn lại va chạm với mũi trường thương mang theo lốc xoáy, linh lực gia tăng, vòng xoáy nơi mũi thương rít gào,từng tiếng choeng choeng từ phong nhận nơi mũi thương quét vào thân mộc kiếm, bào mòn thân kiếm
rồi lướt tới ngực nam tử da đen, với tốc độ cực nhanh Nam tử tây nguyên
xoay ngừoi quét ngang trường kiếm đã đâm tới trước đó vào vai tría đối
thủ, kéo theo một mũi huyết tinh, mặc cho mũi trường thương của xoáy
xuống đùi phải của mình, mất đi một đống da thịt, kiểu đánh hại ngừoi
hại ta này đúng là phong cách chiến đấu của ngừoi Tây Nguyên, không hề
kiêng kè, kiêng nể ai,
Đau đớn truyền lên dường nhưu còn kéo
theo hứng phấn trên mặt năm tử này, đưa mũi kiếm thấm máu cảu đối thủ
nhẹ liếm, hàm răng nhẹ cười, như một hoang linh thú đích thực, đôi mắt
mang theo mội sự ham muốn chiến đấu tột cùng. Nhìn ánh mắt này, Nguyễn
Bỉnh Tinh cũng có chút ớn lạnh, giống như tên kia dùng chiến đấu làm ý
nghĩa sinh tồn như vậy giống nhau. Ngừoi như vậy hắn Nguyễn Bỉnh Tinh
cũng là lần đầu tiên gặp phải a, nằm trong địa thế địa lợi đối phương,
không chiếm được thượng phong, quyết định nhan hchóng rời đi, nhưung làm gì có dễ dàng như thế, liên tiếp là những pha ra đòn liều mạng, ta một
miếng, ngừoi một miếng đến từ đối thủ làm Nguyễn Bỉnh Tinh chật vật
không thôi, tay chân có phần cuống cuồng.
Trên ngừoi vết thương
càng nhiều, trên ngừoi đối thủ cũng vậy, nhưung vẫn là một gưogn mặt đầy hưng phấn cứ liên tực múa lên hai mộc trường kiếm, thân pháp thoắt ẩn,
thoắt hiện, kiếm kỹ cực kỳ tà dị, không theo một khuôn khổ nào hết cứ
điểm tới những điểm yếu hại. Mặc dù mang trong mình phong ảnh thân pháp, nhưung nơi cây rừng rậm rạp thế này cũng có chút khó khăn vận dụng.
Đang lúc cấp bách, một trận băng hàn kéo tới, nhất thời làm chậm lại động
tác của nam tử da đen, Mộc trường kiếm trên tay tên đó còn loáng thoáng
hiện lên vết đông cứng, biết không ổn, tên này nhanh chóng lùi lại,đồng
thời lách ngừoi né qua hơn 5 mũi băng tiễn phóng tới, cắm sâu vào thân
cây phái sau, đề phòng quét ánh mắt về phía một thân ảnh vừa lướt tới,
hắn cũng không xa lạ gì, là thí sinh được ví như “tiên cô” nơi vòng 2
trình diễn linh thuật, Băng.
…….
…….
Bão đứng trong thổ cầu có phần kỳ dị, phía trên tóp của thổ cầu còn có 20 cột kim loại chạy từ trên 2 mét xuống đi men theo bề mặt bên ngoài thổ cầu, tiếp tục chạy xuống cho đến chạm đất, 9 ngừoi còn lại xếp thành hàng, 4 ngừoi
phía sau truyền linh lực cho 5 ngừoi phía trước, 5 ngừoi này lại cách
không truyền linh lực từ xa, liên tục gia cố cho thổ cầu kỳ dị bao lấy
vị đội trưởng gầy yếu của họ.
Trên kahns đài mọi ngừoi cũng là
thắc mắc không thôi, đôi mắt dán chặt vào thân ảnh gầy yếu bên trong
đang từng bước tiến lại phạm vi oanh kích của lôi điện. Trông chừo vào
một hiệu quả thiết thực mà vật kỳ lạ kia mang lại, đây cũng là lần đầu
ngừoi ta thấy một nhóm ngừoi dám chống lại thiên nhiên sức mạnh à nha.
Nhiều ngừoi còn trông chừo nhìn thấy cảnh tượng cái quả bóng bằng dất kia sẽ
bị đánh vỡ vụn như thế nào, càng là những ngừoi đến từ Đông Hải, mong
muốn cái tên lúc nãy còn hạ nhục thạch nhân bị sét nướng chín rồi bị
quăng ra ngoài nhưu thế nào.
Nhưng làm mọi người ngạc nhiên là
khi tiến vào phạm vi nguy hiểm, vài đạo lôi điện phóng tới thổ cầu nhỏ
nhoi kia, thổ cầu càng là không hề vỡ vụn, lại còn ung dung đi tiếp,
điều lớn nhất xảy ra có lẽ là thổ cầu rạng ra vài đạo vết nứt, vài cột
kim loại bị sức nóng khủng khiếp của lôi điệp trực tiếp nung chảy. Nhưng cũng rất nhanh được đồng đội bên ngoài bổ xung linh lực nhanh chóng hồi phục lại, trở lại hình dạng ban đầu, tiếp tục bảo vệ Doom tiến vào
trung tâm lôi trạch.