Nội tâm nàng tức giận không nhỏ, tốc độ cực nhanh, tiếng xé gió bén nhọn vang lên, hắn nâng tay phải điểm vào người Bạch Tiểu Thuần, bầu trời
chung quanh Bạch Tiểu Thuần hóa thành màu đỏ dung nhập ý chí của Hồng
Trần Nữ, nó như phong ấn.
Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, thân thể
không dừng lại, hắn quay người oanh kích một chiêu đánh nổ phong ấn,
Thiên Nhân chi lực cũng không thể ngăn cản hắn nửa điểm.
Cho dù
hắn làm được điểm này cũng phải hao phí một ít thần thông, trước mắt tu
vi của hắn là Nguyên Anh Đại viên mãn, đối với Thiên Nhân sơ kỳ, Bạch
Tiểu Thuần đã có lực chiến một trận.
Cho dù là Thiên Nhân trung kỳ, nếu như vận dụng toàn bộ thần thông, Bạch Tiểu Thuần cũng có thể đấu một trận.
Vào lúc Bạch Tiểu Thuần sắp đụng nát phong ấn của Hồng Trần Nữ, trong mắt
Hồng Trần Nữ sinh ra hàn quang sáng ngời, hắn bấm niệm pháp quyết va
chạm với Hồng Trần Nữ.
Đây là cự quỷ bí pháp, hơn nữa còn là thần thông tuyệt thế dung phong ấn Công Tôn Uyển Nhi, hiện tại thi triển
liền tạo thành hư ảnh cự quỷ và vây quanh Bạch Tiểu Thuần, khí tức phong ấn vô cùng cuồng bạo.
Bạch Tiểu Thuần biến sắc, hắn biết pháp
thuật này là đòn sát thủ của Hồng Trần Nữ, nếu thi triển phải hao phí
thọ nguyên, cho dù là Thiên Nhân nào cũng không phải ai cũng có được cấm pháp như vậy.
- Chu Tử Mạch, ngươi điên rồi!
Bạch Tiểu Thuần tức giận..
Hắn dừng lại, tốc độ Hồng Trần Nữ tăng lên nhanh chóng đuổi sát phía sau,
nàng không nói hai lời trực tiếp bấm niệm pháp quyết, lực lượng phong ấn càng lúc càng lớn.
Hấp lực to lớn và hư ảnh thành trì bao phủ
Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cau mày, hắn thật sự không muốn dây dưa với Hồng Trần Nữ.
- Chu Tử Mạch, ngươi muốn làm gì! Thật cho rằng Bạch Tiểu Thuần ta sợ ngươi sao?
Bạch Tiểu Thuần quát lớn, hắn ngăn cản hấp lực của Hồng Trần Nữ, toàn thân
bành trướng, vô số đất đá từ bốn phương tám hướng bao phủ người hắn.
Chính là Nhân Sơn Quyết!
Vung tay lên và xông thẳng về phía trước, lực lượng thân thể Bạch Tiểu Thuần bộc phát toàn diện, thân thể Bất Tử Cốt Đại viên mãn cực hạn đã vượt
qua Nguyên Anh, có thể nói là Thiên Nhân chi thân, hiện tại va chạm làm
thiên địa nổ vang, hư ảnh Hồng Trần Nữ chấn động, Bạch Tiểu Thuần tiến
lên một bước lao ra khỏi hình chiếu!
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi phải cho ta một câu trả lời.
Chu Tử Mạch la lớn, thân thể dừng lại, nàng bấm niệm pháp quyết và phun ra
một ngụm máu tươi, máu tươi hóa thành mười sợi tơ máu như trường mâu bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Đối diện với nguy cơ, Bạch Tiểu
Thuần bất đắc dĩ thở dài, hắn nâng hai tay lên sau đó vung mạnh về phía
trước, tiếng nổ vang lên, đất đá bắn tung tóe va chạm vào trường mâu,
trong tiếng nổ mạnh ngập trời, mầy cây trường mâu bị cuốn ngược về phía
sau.
Thân thể Bạch Tiểu Thuần bị đất đá bao phủ hóa thành một đạo thiểm điện, không phải bỏ chạy mà lầ lao về phía Hồng Trần Nữ, tay phải tùy nắm lại thành quyền.
- Đừng làm rộn!
Đánh xuống một quyền, Bạch Tiểu Thuần quát lớn.
Tiếng nổ mạnh vang lên, Hồng Trần Nữ chấn động lui lại mấy bước, nàng ngẩng
đầu lên, trong mắt nàng càng phức tạp, Bạch Tiểu Thuần phát triển vượt
qua nàng tưởng tượng, phải biết rằng vừa rồi nàng chưa dùng toàn lực
nhưng hiển nhiên Bạch Tiểu Thuần cũng như thế, nàng không biết nhớ tới
cái gì, mắt phượng mang theo sát khí nhìn Bạch Tiểu Thuần.
- Ta
không có náo, ta có hôn ước với ngươi, đây là phụ vương ta lập thành,
ngươi đi như vậy thì ta phải alfm sao! Phụ vương ta xử lý thế nào?
- Ngươi không nói một câu, cũng không dám gặp ta, Bạch Tiểu Thuần, ngươi có phải nam nhân hay không?
Bạch Tiểu Thuần càng đau đầu, hắn lập tức giải thích.
- Tử Mạch ngươi hãy nghe ta nói, ngươi xinh đẹp như vậy, ưu tú như vậy,
nhất định tìm được đạo lữ tốt hơn ta, về phần Cự Quỷ lão ca, ta biết đây là hiểu lầm, lão nhân gia nhất định sẽ hiểu ta... Ta cũng không phải
không gặp ngươi, ta sốt ruột về nhà... Còn nữ, ta là nam nhân...
Bạch Tiểu Thuần cười khổ, không chờ hắn nói xong Hồng Trần Nữ quát lớn.
- Bạch Tiểu Thuần!! Ngươi thật không hiểu hay giả vờ hồ đồ? Hôm nay cả
Khôi Hoàng triều đều nghĩ Bạch Hạo Minh Hoàng mới là đạo lữ của ta, cũng nói ta là Minh hậu, đối mặt ánh mắt vô số người như vậy, ta làm sao gả
được cho ai?
Hồng Trần Nữ triệt để tức giận, tiếng rống lớn vang vọng bốn phương.
Tống Khuyết đứng xa nhìn Bạch Tiểu Thuần đấu với Hồng Trần Nữ, nội tâm rất
chấn động, lúc trước hắn biết Bạch Tiểu Thuần rất mạnh nhưng hôm nay
nhìn thấy càng chấn động hơn nữa.
Hiện tại nghe Hồng Trần Nữ nói thế, sắc mặt Tống Khuyết cổ quái nhưng nội tâm rất hưng phấn.
- Bạch Tiểu Thuần ah Bạch Tiểu Thuần, ngươi cũng có hôm nay!
Tống Khuyết phấn chấn cho nên không tránh đi xa, hắn đứng đó xem náo nhiệt.
Bạch Tiểu Thuần cũng há hốc mồm, hắn không có cân nhắc vấn đề của Hồng Trần
Nữ, hiện tại nghe xong cảm thấy Hồng Trần Nữ nói có đạo lý, hắn cảm thấy xấu hổ.
- Hôm nay ngươi hoặc là lưu lại, Chu Tử Mạch ta gả cho ngươi, hoặc là... Bạch Tiểu Thuần, ngươi phải cho ta một câu trả lời.
Bạch Tiểu Thuần đuối lý, hắn vội vàng trấn an.
- Tử Mạch, ngươi đừng kích động, ta thề, ta sẽ trở lại, thực... Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ trở lại!
Bạch Tiểu Thuần sợ Chu Tử Mạch không tin, hắn lập tức vỗ ngực cam đoan.
Hắn nói và làm như vậy có lẽ vô cùng quá ít lời... Hồng Trần Nữ cho rằng
Bạch Tiểu Thuần đang qua loa nàng, nội tâm tức giận không kiềm chế được.
- Bạch Tiểu Thuần!
Hồng Trần Nữ cắn răng, nàng lao về phía Bạch Tiểu Thuần và ra tay toàn lực,
lúc này tiếng nổ vang vọng trời cao, Thiên Nhân chi ý tràn ngập tứ
phương, Tống Khuyết hít khí lạnh lui về phía sau.
Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết, nếu là bình thường hắn nhất định sẽ phản kích, hiện tại hắn chột dạ cho nên không làm vậy, chỉ có thể né tránh, miệng không
ngừng giải thích.
- Tử Mạch ngươi hãy nghe ta nói...
- Ta sẽ trở lại ah, thực...
- Ngươi tin tưởng ta...
Mặc cho Bạch Tiểu Thuần giải thích như thế nào cũng vô bổ, Hồng Trần Nữ căn bản không tin, nàng ra tay và Bạch Tiểu Thuần né tránh, hai người dần
dần càng đánh càng xa, cũng nhanh chóng tiến vào trong sơn mạch.
Tống Khuyết đứng xa nhìn mà hãi hùng khiếp vía, hắn vô cùng phấn chấn và cao hứng, hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần hăn biệt khuất thì hắn càng vui vẻ.
Tuy hắn muốn tới gần xem náo nhiệt, Hồng Trần Nữ đang bão nổi, Thiên Nhân
chi ý tràn ngập, Tống Khuyết biết tu vi của mình tới gần sẽ nguy hiểm,
vì vậy chần chờ sau đó tiếc nuối lưu lại tại chỗ, hắn nhìn Bạch Tiểu
Thuần cùng Hồng Trần Nữ dần dần tiến vào sâu trong sơn mạch.