Cẩn thận nhìn hào quang là có thể nhìn thấy hằng hà hồn, chúng giống như hồn hỏa chiếu sáng bầu trời Man Hoang, đây là kỳ cảnh mọi người không
ai nhìn thấy lần nào.
Chúng sinh nín thở đưa mắt nhìn lên bầu
trời, ngay sau đó uy áp hóa thành thực chất đến từ sâu trong linh hồn
làm bọn họ không tự chủ sinh ra ý niệm kính sợ, cho dù là thổ dân bộ lạc hay hồn tu, mặc kệ tu vi gì, cho dù tu vi cái thế như đám người Đại
Thiên Sư cũng có cảm giác tim đập rộn ràng, càng hoảng sợ không chịu
nổi.
Đây là phản ứng bản năng, cũng là ấn ký tồn tại trong huyết mạch bọn họ, thậm chí cả hung thú trong Man Hoang cũng như thế.
Không biết ai là người quỳ xuống đầu tiên, lúc này đám người tại tất cả khu
vực của Man Hoang đều quỳ xuống, nhất là thành Khôi Hoàng càng như vậy,
trong hàng loạt con dân quỳ bái, dù cả triều văn võ cũng như thế, mà Đại Thiên Sư cùng tứ đại vương thiên vương dù không lạy nhưng cũng cúi
người.
Chúng sinh cúng bái, chúng linh quỳ lạy!
Đây là đối với Minh Hà tôn trọng, càng là đối với Minh Hoàng kính sợ!
Cả Man Hoang trừ Bạch Tiểu Thuần đang bế quan sắp đột phá ra, người duy
nhất không bái kiến là Khôi Hoàng, cho dù hắn mất quyền lực nhưng thân
phận của hắn vẫn là Khôi Hoàng thế hệ này, chỉ có hắn có tư cách không
cúi đầu, lúc này hắn ngẩng đầu nhìn trời.
Trong ánh mắt của ngàn
vạn con dân quỳ bái, thời gian dần qua, trên bầu trời thành Khôi Hoàng
có Minh Hà chảy qua, thân ảnh người thủ lăng chậm rãi xuất hiện, đây là
lần đầu tiên hắn xuất hiện trước mặt chúng sinh.
Hiện tại người
thủ lăng không còn bộ dạng như lúc Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy, mặc dù vẫn là áo đen nhưng trên áo đen có Minh Long, hắn cho người ta cảm giác vô
cùng tôn quý, nhất là đế quan trên đầu hắn tỏa ra khí thế hoàng giả vô
thượng, uy áp bao phủ cả Man Hoang.
Người thủ lăng xuất hiện cũng làm chúng sinh Man Hoang chấn động tâm thần, mọi người hít thở dồn dập, thậm chí có không ít người cuồng nhiệt, đối với chúng sinh Man Hoang mà nói, Minh Hoàng... Từ ý nào đó mà nói còn vượt qua cả Khôi Hoàng.
Dù sao Khôi Hoàng là nhiều đời truyền thừa xuống, mà Minh Hoàng từ khi sơ khai tới hiện tại chỉ có một người.
Càng không cần nói Minh Hoàng... Đối với con dân Khôi Hoàng triều chính là
biểu tượng tinh thần, là thần linh mà bọn họ cầu nguyện.
- Minh Hoàng!
- Minh Hoàng!!
- Minh Hoàng!!!
Tiếng hô như sấm bộc phát tại tất cả khu vực của Man Hoang, sau đó ngưng tụ làm một hình thành tiếng nổ mạnh trong Man Hoang.
Vào lúc này thần linh xuất hiện rung chuyển chúng sinh.
Âm thanh như sấm sét truyền khắp cả bầu trời, mây khói trên không trung
quây cuồng, hắn nâng tay phải lên, cả Man Hoang lập tức yên tĩnh.
Trong nháy mắt hoàn toàn yên tĩnh, Minh Hà trước mặt người thủ lăng quay cuồng, sau đó một thân ảnh thứ hai xuất hiện.
Đó là một thanh niên tướng mạo tuấn lãng, sắc mặt trắng nõn và mặc trường
bào màu đen, khí chất của hắn giống như ngôi sao trên trời, hắn đứng
trước mặt người thủ lăng nhưng không có chút không cân đối nào, dường
như hắn vốn đứng ở nơi đó.
Trong nháy mắt thanh niên này xuất
hiện, chúng sinh đều nhìn thấy tướng mạo của hắn, trong Man Hoang có vô
số người hít khí lạnh, càng có không ít dù biết là thời khắc trang trọng vẫn kinh hô thành tiếng.
- Bạch Hạo!
- Luyện hồn sư Địa phẩm Bạch Hạo!!
- Nghe đồn là thật, Bạch Hạo... Chính là người kế vị Minh Hoàng!
Đám người Chu Hoành, Tiểu Lang Thần cảm thấy run rẩy, nội tâm càng khổ sở,
bọn họ càng như vậy thì đừng nói những người khác, từ lời đồn lúc trước
cũng làm mọi người có chuẩn bị, nếu không việc này xuất hiện đột ngột sợ rằng sẽ có nhiều người rung động tới mức tận cùng.
Đại Thiên Sư
cùng với tứ đại thiên vương và những người quen thuộc Bạch Tiểu Thuần,
sau khi bọn họ nhìn thấy Bạch Hạo trên cao liền sững sờ!
- Hắn không phải Bạch Tiểu Thuần! Hắn là hồn bộc bên cạnh Bạch Tiểu Thuần...
Đại Thiên Sư vừa nhìn đã biết rõ vấn đề, nội tâm chấn động rất mạnh, hắn
nhớ Bạch Hạo bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần vì hồn bộc cho
nên giết Thiên Hầu, hắn nhận được tin tức Bạch Hạo là đệ tử của Bạch
Tiểu Thuần!
- Đệ tử của hắn trở thành Minh Hoàng!
Mạnh như Đại Thiên Sư cũng bị việc này làm rung động hít khí lạnh.
Tứ đại thiên vương, nhất là Cự Quỷ Vương càng như thế.
Bọn họ hoặc quen biết Bạch Tiểu Thuần hoặc bản thân tu vi cường đại nên sức quan sát tỉ mỉ, từ đó chỉ trong chốc lát bọn họ nhìn ra điểm khác nhau
giữa Bạch Hạo và Bạch Tiểu Thuần.
Không phải khác nhau ở vẻ ngoài nhưng dựa vào thần thức của Bán Thần cũng nhận ra khác nhau từ bản chất.
- Không phải một người!
Cự Quỷ Vương hô hấp dồn dập, việc này thật sự vượt qua dự đoán của bọn họ, bọn họ vốn tưởng rằng người kế vị Minh Hoàng chính là Bạch Tiểu Thuần!
Hắn cũng biết rõ Bạch Hạo, nội tâm rung động giống Đại Thiên Sư.
Dù là đám người Trần Hảo Tùng cũng như thế, mặc dù bọn họ không phân biệt
rõ ràng nhưng trong nội tâm cảm giác nói cho bọn họ biết Bạch Hạo và
Bạch Tiểu Thuần không phải một người.
Về phần Chu Nhất Tinh, hắn
xem như hiểu Bạch Tiểu Thuần nhất, mặc dù tu vi không đủ nhưng hắn quá
quen thuộc Bạch Tiểu Thuần cho nên hiện tại có thể phân biệt thật giả!
- Đó là... Đệ tử Bạch Hạo của chủ nhân?
Chu Nhất Tinh há hốc mồm, hiển nhiên Tống Khuyết không có chú ý tới điểm khác biệt, hắn lúc này kích động như cũ.
Hiện tại tất cả người tham gia cuộc chiến đều biết rõ thân phận Bạch Tiểu
Thuần, bọn họ không cần quan tâm thật giả, nội tâm vô cùng phức tạp và
nhìn ra mánh khóe, nội tâm rung động, cho dù như thế nào thì nội tâm của bọn họ khó bình tĩnh, mọi người chỉ yên lặng nhìn lên bầu trời, một già một trẻ, hai thân ảnh cao lớn! Cùng lúc đó Minh Hoàng bia trong thành
Khôi Hoàng cũng biến mất.
Cũng chính vào lúc này trong Minh Hà
cấm địa, nơi Bạch Tiểu Thuần đang bế quan chấn động, trong cơ thể có
thiên lôi nổ vang, sợi tóc của Thiên Tôn cũng tan thành tro bụi.
Sinh cơ nồng đậm không cách nào hình dung đã dung nhập toàn bộ vào trong cơ
thể, thôi động cảnh giới Bất Tử Cốt và không ngừng tăng lên Bất Tử Cốt
đỉnh phong!
Trong nháy mắt đạt tới đỉnh phong, đôi mắt Bạch Tiểu
Thuần mở ra, sắc mặt của hắn hồng nhuận phơn phớt, hắn cảm nhận rõ trong người của mình ẩn chứa lực lượng không thể tưởng tượng đang vận chuyển, tùy thời có thể bộc phát!
Một khi bộc phát nhất định bài sơn đảo hải, kinh thiên động địa!
- Bất Tử Cốt đại viên mãn!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần bắn ra hào quang, trong động phủ đen kịt của Bạch
Tiểu Thuần, hai mắt của hắn như nhật nguyệt chiếu sáng cả động phủ.