Hiển nhiên lão tổ Thiên Nhân Bạch gia không muốn bỏ qua Bạch Tiểu Thuần.
Đáng tiếc Bạch Tiểu Thuần không phải tu sĩ Kết Đan bình thường, hắn là Thiên Đạo Trúc Cơ, Thiên Đạo Kết Đan, lại có thêm ba phân thân Thiên Nhân
Hồn, chiến lực của hắn đã sớm vượt qua cực hạn của Kết Đan, có thể chém
giết Nguyên Anh sơ kỳ, thậm chí Bạch Tiểu Thuần còn có lực chiến với
Nguyên Anh trung kỳ, khi số lượng phân thân tăng lên, hắn còn có thể
đánh bại Nguyên Anh trung kỳ.
Câu nói góp ít thành nhiều tuyệt
đối đúng trong trường hợp của Bạch Tiểu Thuần, trong quá trình trở thành Nguyên Anh, hắn không ngừng tiến bộ.
Trong chớp mắt, khi bàn tay khổng lồ bao phủ bản thân, Bạch Tiểu Thuần biến mất vô ảnh vô tung, hắn kịp thời sử dụng Bất Tử Cấm rời khỏi Bạch gia.
Tiếng nổ tung vang vọng bầu trời, toàn bộ biển lửa trên bầu trời không ngừng giằng co với bàn tay khổng lồ sau đó bị dập tắt.
Bên trong cung điện dưới lòng đất, sắc mặt lão tổ Thiên Nhân Bạch gia cực
kỳ âm lãnh, khó coi đến cực điểm, lão nhìn sang hướng Bạch Tiểu Thuần
vừa thoát khoát, hắn định nâng chân bước tới một bước thì nhìn sang bảy
ngọn nến đang cháy le lói chung quanh mình.
- Thất Mệnh Liên Tâm Đăng, đã đến bước cuối cùng, không thể dễ dàng đi ra như vậy...
Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia khẽ lẩm bẩm sau đó hít sâu một hơi, hắn khoanh chân ngồi xuống sau đó lại ra lệnh cho người Bạch gia.
- Cầm thấn ấn của ta, lại dùng mấy hồn chu đi tìm tung tích Bạch Hạo, tối đa bảy ngày phải bắt sống hắn mang về đây.
Lão tổ Thiên Nhân sử dụng thần thức truyền âm, âm thanh vang vọng quanh
quẩn bên tai mỗi người Bạch gia, mỗi một tộc lão đều hành động, đồng
thời cúi đầu cung kính lĩnh mệnh, trong tích tắc trong đầu bọn họ đều
xuất hiện một cái thần ấn thần bí.
Ấn ký này giúp bọn họ tìm kiếm tung tích của Bạch Tiểu Thuần, mặc dù Bạch Tiểu Thuần đã đào tẩu nhưng
trước đó lão tổ Thiên Nhân Bạch gia đã ra tay đánh một lạc ấn lên người
Bạch Tiểu Thuần, chỉ cần lạc ấn còn, hắn có thể thông qua cảm ứng tìm
được Bạch Tiểu Thuần.
Trừ ấn ký còn có chín chiếc hồn chu xuyên
thấu qua địa cung dưới lòng đất bay ra ngoài, đây là thủ đoạn của lão tổ Thiên Nhân, tốc độ hồn chu rất nhanh có thể so sánh với Nguyên Anh Đại
viên mãn.
Tộc trưởng Bạch gia chấn động, sau đó hắn ngẩng đầu
nhìn về phía lão tổ, hai mắt hắn mang theo sát cơ mãnh liệt, nội tâm cực kỳ điên cuồng, hắn rất muốn tự tay chém giết Bạch Tiểu Thuần nhưng
không dám cãi lệnh lão tổ. Lão tổ đã nói bắt giữ thì nhất định phải bắt
giữa, trong quá trình bắt giữ có thể động tay động chân, tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, hắn muốn tên nghịch tử Bạch Hạo kia biết
thống khổ là như thế nào.
Tộc trưởng Bạch gia hất tay lên, hắn bay lên một chiếc hồn chu sau đó rời khỏi Bạch gia.
- Thỉnh lão tổ ban thưởng tốc phiên, ta chắc chắn có thể bắt sống nghịch tử.
- Được!!!
Một giọng nói từ trong địa cung dưới lòng đất vang vọng ra bên ngoài, ngay
sau đó có một ánh sáng tím xuất hiện, đó là một lá cờ nhỏ, nó bay thẳng
về phía tộc trưởng Bạch gia.
- Nghịch tử, cho dù ngươi có truyền tống xa bao nhiêu cũng không thể trốn thoát.
Sắc mặt "gia phụ Bạch Hạo" dữ tợn, hắn không nói thêm lời nào, lập tức gia tốc bay đi tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần.
Lúc này, Thái phu nhân đứng lẫn trong đám người, trong lòng chỉ có bi ai và oán độc mãnh liệt.
- Tiểu tạp chủng Bạch Hạo, ta muốn lột da rút xương ngươi, róc thịt ngươu cho chó ăn, rút hồn ngươi tra tấn đời đời kiếp kiếp.
Bạch gia biến hóa, Bạch Hạo đã thoát đi nên không còn gì đáng xem nữa, sứ
giả hai đại gia tộc cùng thành Cực Quỷ không có nghĩa vụ phải che giấu
thay Bạch gia, vì vậy có thể tưởng tượng không bao lâu tất cả thế lực
trong thành Cự Quỷ sẽ biết việc này.
Sự việc lần này chính là sỉ
nhục lớn nhất Bạch gia từng gặp phải, trước nay chưa từng có. Tuy những
tộc lão không thuộc nhánh tộc trưởng cũng thực hiện mệnh lệnh lão tổ đưa ra nhưng chỉ làm qua loa mà thôi, đối với bọn họ việc bắt giữ Bạch Tiểu Thuần chỉ là việc sớm muộn, không cần quá nỗ lực làm gì.
Nhưng
chủ mạch Bạch gia thì khác, sát cơ ngập trời, trong thời gian ngắn dùng
toàn lực truy bắt, không ngừng tản ra bốn phía tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, một khi tìm thấy Bạch Tiểu Thuần phải lập tức thông báo để cao thủ chạy tới xử lý Bạch Tiểu Thuần.
Bọn họ cảm thấy thời gian bảy ngày là quá dài, tốt nhất phải nhanh chóng bắt được Bạch Tiểu Thuần để tránh đêm dài lắm mộng.
Trong khi Bạch gia không ngừng tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, không gian trong
phạm vi một dãy núi vặn vẹo, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần dần ngưng tụ, hắn
vừa xuất hiện bước chân lảo đảo, tiếp theo phun ra một ngụm máu tươi,
hiển nhiên hắn đã trọng thương.
- Vẫn xem thường Thiên Nhân.
Bạch Tiểu Thuần run rẩy, sắc mặt trắng bệch, lúc trước khi còn nằm trong
phạm vi Bạch gia, ánh mắt chung quanh nhìn chằm chằm vào hắn còn tỏ vẻ
trấn định, hiện giờ chỉ còn một mình hắn mới run rẩy sợ hãi.
Hít
sâu mấy hơi, Bạch Tiểu Thuần lau máu trên khóe miệng, hắn quay đầu nhìn
chung quanh, vào lúc này hắn nghĩ lại mà sợ, cảm giác mình vừa nhặt cái
mạng nhỏ trở về, cũng may chưa sử dụng tới hồn Bán Thần.
- Tiên sư bọn chúng, về sau không được xúc động như vậy nữa, quá đáng sợ!!!
Bạch Tiểu Thuần lắc đầu cười khổ, chuyến đi Bạch gia lần này hắn có cảm giác lá gan của mình đã lớn hơn trước một ít.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần không ngừng đầu tranh với bản thân mình, hắn không ngừng sữa chữ sai lầm mình phạm phải.
- Trời đất bao la, cái mạng nhỏ của mình là lớn nhất...
Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần buồn rười rượi, nghĩ tới việc mình thoát ra khỏi
Bạch gia cần nhờ vào nhiều chuẩn bị lúc trước, Sát Hồn Đinh, Truyền Tống Phù, Bất Tử Cấm và bí pháp hỏa vũ, thậm chí còn tính toán chặt chẽ từng thời điểm một, cho dù tính toán tới cực điểm nhưng hắn vẫn gặp nguy
hiểm ngàn cân treo sợi tóc, tìm đường sống trong cõi chết.
Chỉ
cần hắn chuẩn bị ít đi một thứ hoặc thời điểm ra tay sai lầm, hắn không
thể không vận dụng hồn Bán Thần, nếu hắn sử dụng đại sát chiêu như thế,
Bạch Tiểu Thuần cũng không nắm chắc có thể giải quyết mọi việc êm đẹp
hay không.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi phải nhớ kỹ giáo huấn này, về sau còn gặp lại chuyện như vậy, ngươi phải chuẩn bị nhiều chuẩn bị phía sau, như vậy mới an toàn.
Bạch Tiểu Thuần cầm linh dịch ra uống
từng ngụm, hắn muốn khôi phục tu vi, lúc này cầm ngọc giản truyền âm cho Chu Nhất Tinh và Lý Phong, bảo bọn họ tới nơi đặc biệt chờ mình.