"Huyền Khê Tông, hàng hay không?" Huyết Khê Tông
Thủy Tổ hít sâu, âm thanh vang vọng. Đệ tử ngoại môn của Linh Khê Tông
tạo thành những Cự Nhân, thi nhau oanh kích vào trận pháp, đệ tử ngoại
môn Huyết Khê Tông cũng tạo thành những quả huyết cầu, không ngừng bắn
phá.
Tạo thành... đợt công kích thứ nhất!
Oanh một tiếng, trận pháp lay động, tu sĩ duy trì trận pháp trong
Huyền Khê Tông đều run người. Chỉ mới một đợt công kích, nhưng số lượng
đệ tử ngoại môn của hai phe kia nhiều lắm, làm những tu vi giữ trận tu
vi hỗn loạn.
"Huyền Khê Tông, hàng hay không?"
Thanh âm như sấm, rung chuyển cả Huyền Khê Tông, họ còn chưa kịp hít
thở lấy hơi, tất cả Luyện Thi, Ma Đầu, chiến xa, chiến thú, tạo thành
những cơn sóng dữ, ào ạt liên miên đánh tới, tạo thành đợt công kích thứ hai!
Đợt này mạnh hơn đợt trước gấp mấy lần, làm người trong hùng thành
run rẩy dữ dội, ai nấy biến sắc, đều hiểu những đợt tấn công sau sẽ càng kinh người hơn!
Nhưng họ không kịp phản ứng, vì ngay sau khi đợt công kích thứ hai
vừa xong, đệ tử nội môn hai tông đã hợp lại, cùng đâm thẳng vào màn
phòng hộ, tạo nên đợt công kích thứ ba!
"Huyền Khê Tông, hàng hay không?"
Hùng Thành chấn động, trận pháp vặn vẹo, tu sĩ giữ trận bị công kích ba lần, mặt mày trắng bệch, tu vi suy giảm.
Nhưng họ không có thời gian để lấy lại sức, vì ngay sau đợt công kích thứ ba, bảy núi hai bờ Linh Khê Tông, từ chưởng tọa đến thiêu kiêu, đều khởi động trận pháp Cự Nhân, đập tới công kích đợt thứ tư!
Chẳng khác gì người đã sắp chết còn bị đâm một đao, tu sĩ duy trì
trận pháp đều phun máu, trận pháp không thể không thu hẹp lại thêm một
lần nữa.
Nhưng ngay sau đó, các trận pháp cự nhân của Chủng Đạo Sơn, trong đó
có cả Bạch Tiểu Thuần, ba đại huyết tử của Huyết Khê Tông, các trưởng
lão, tiếp tục đánh vào đợt thứ năm!
Tu sĩ giữ trận nhiều người ngã gục, phải đưa người khác vào thay.
"Huyền Khê Tông, hàng hay không?"
Đợt công kích thứ sáu nối tiếp, lần này là các Thái Thượng Trưởng Lão, dùng tất cả những pháp bảo thần thông mạnh nhất!
Trận pháp oanh một tiếng, nứt ra một đường, dù đã vá lại được ngay, nhưng tu sĩ giữ trận lại tiếp tục phun máu, bất tỉnh!
Tu sĩ trong thành đã hoàn toàn tuyệt vọng, thế mà các đợt công kích
vẫn chưa chấm dứt. Các Huyết Phách, danh sách truyền thừa, dùng tối đa
tu vi bản thân, các đòn tuyệt chiêu mạnh nhất, đánh ra đợt thứ bảy.
Oanh oanh oanh!
Trận pháp xuất hiện vô số vết nứt, tường thành của hùng thành vỡ sụp, tu sĩ giữ trận nhiều người toàn thân vỡ tung, hình thần câu diệt.
Trận pháp tiếp tục rút nhỏ phạm vi, nhiều tu sĩ của hùng thành trở thành bị ở ngoài trận pháp.
Trong số này có tu sĩ Huyền Khê Tông, có tu sĩ đầu hàng của Đan Khê
Tông, họ im lặng tránh đường, nếu họ đã bị tách ra, vậy họ cũng không
muốn chiến vì Huyền Khê Tông nữa.
Đợt công kích thứ tám… đã đến!
Sáu lão tổ Huyết Khê Tông, bốn lão tổ Linh Khê Tông! Mười người như
mười ngón tay của thần, dùng chiến lực mạnh nhất, người còn chưa tới,
thanh âm đã vang dội.
"Huyền Khê Tông, hàng hay không?" những nơi thanh âm đi qua, hư vô
toái diệt, thiên địa mơ hồ, thập đại lão tổ một cái chớp mắt tới gần, va chạm với trận pháp, các lão tổ trong trận pháp của Huyền Khê Tông gầm
lên, đỡ lại.
Oanh oanh thanh âm, Hùng Thành sụp xuống hơn phân nửa, các lão tổ
Huyền Khê Tông đều phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch, cả người bủn rủn,
già hẳn đi, Xích Hồn Lão Tổ cũng phải phun máu, lảo đảo lùi lại.
Nhưng ngay lúc ấy, đằng sau hùng thành, những người còn lại của Đan
Khê Tông lại ra tay. Một cái lò đan cực lớn xuất hiện, đập thẳng vào
trận pháp.
"Huyền Khê Tông, hàng hay không?"
Trận pháp lủng một lỗ to, Xích Hồn Lão Tổ gầm vang, hai tay nâng lên, tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn hoàn toàn bộc phát, muốn vá lại trận
pháp.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy trong trận pháp đột nhiên xuất hiện
một thân ảnh mơ hồ, một bóng dáng Bạch Tiểu Thuần vô cùng quen thuộc...
Hầu tử!
Con khỉ cầm một cây con to, đập mạnh vào trận pháp.
"Huyền Khê Tông, hàng hay không?" giọng nói già nua khàn khàn vang lên, cùng lúc, trận pháp nổ vang, vỡ vụn!
Trận pháp tan vỡ, một cơn gió lốc dựng lên, quét ngang tứ phía, Xích
Hồn Lão Tổ lại phun máu, tất cả tu sĩ Huyền Khê Tông cũng phun máu, một
thân ảnh với một tốc độ khó tả, gần như không ai thấy rõ được, thậm chí
còn không biết nó xuất hiện từ chỗ nào, nháy mắt đã bay vào Hùng Thành,
xuất hiện trên tế đàn, hiện nguyên hình là một ... Con thỏ!
Con thỏ chớp mắt, tóm ngay lấy cây hương đang cháy trên tế đàn, bóp tắt!
Nam tử đạo sĩ trung niên đang giao đấu với Đạo Thảo Nhân trên không
trung trong nháy mắt tan thành mây khói, Đạo Thảo Nhân cúi đầu, đè uy áp khủng bố của mình lên các lão tổ vốn đã trọng thương của Huyền Khê
Tông, khiến họ không nhúc nhích được.
Mọi việc xảy ra rất nhanh, từ lúc con khỉ xuất hiện, rồi phá trận,
rồi con thỏ bóp tắt cây hương, Đạo Thảo Nhân đè uy áp, chỉ xảy ra trong
mấy lần hít thở mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, nhìn trừng trừng con thỏ trên tế đàn, thế giới này nguy hiểm rồi...
Bạch Tiểu Thuần chợt nhìn thấy tu sĩ hai tông, và cả Đan Khê Tông còn sót lại ở phía sau hùng thành đều tranh nhau xông tới hùng thành, hắn
giật mình, vỗ đùi.
"Đây là công đầu a! ! Người đầu tiên xông vào, chính là lập nên công
lớn!" Bạch Tiểu Thuần vội hét lớn, dùng hết tốc độ chạy tới, Thiết Đản
biết tâm tư của hắn, vọt tới húc mạnh vào người Bạch Tiểu Thuần, giúp
hắn trợ lực vọt đi nhanh hơn. Hai cánh mở ra, Bạch Tiểu Thuần vọt nhanh
như sao băng, ào ào vượt qua mọi người, vọt vào hùng thành, đạp lên
tường thành.
"Huyền Khê Tông, các ngươi hàng hay không?" Bạch Tiểu Thuần rống to.
Xích Hồn Lão Tổ cay đắng nhìn đệ tử Huyền Khê Tông xung quanh, rồi nhìn
Bạch Tiểu Thuần, đầy suy nghĩ, sau khi đầu hàng, làm sao để hóa giải ân
oán với Bạch Tiểu Thuần... lão chớp mắt, hướng về Bạch Tiểu Thuần, ôm
quyền cúi đầu.
"Chúng ta... đầu hàng!"
Lão vừa lên tiếng, xung quanh bỗng chốc im bặt. Tu sĩ hai tông Linh
Huyết kích động, tu sĩ Huyền Khê Tông nhè nhẹ thở phào, Bạch Tiểu Thuần
phấn khởi, mặt mày hớn hở, vất vả lắm mới kềm chế được, hắn hít sâu, vất cằm lên, hất tay áo nhỏ, ngạo nghễ mở miệng.
"Bạch Tiểu Thuần chỉ trong nháy mắt đã chiếm được cửa ải hiểm yếu của Huyền Khê, khiến tất cả tan thành mây khói..."
Đang lảm nhảm, từ trong túi trữ vật, đầu tiểu Ô Quy thò ra, trợn mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần, giọng đầy cảm khái.
"Rất lâu rồi chưa được nghe có người có thể ăn nói khoác lác mà tới mức thanh thoát bay bổng như vậy!"