Nguyên Dung dẫn theo
Liễu nhi theo Lâm Học ngồi xe ngựa đến kinh thành vào thành đã là buổi
trưa. Lâm Học gần tối hôm qua đã phái người đưa thư đến Cố phủ trước vì
vậy cũng không gấp gáp, trước xuống xe ngựa tìm vị trí Cố phủ, lại đến
ven đường mua bánh bao, lấy lá sen bao lại đưa vào xe ngựa cho Nguyên
Dung “Xem chừng khoảng nữa canh giờ nữa là có thể đến được nhà nhạc phụ, ngươi ăn trước lót bụng” Sau đó lại quay đầu phân phó Liễu nhi “Đưa
bình cho ta, ta xuống mua chút nước trà ngươi hầu nãi nãi ăn mấy thứ này trước” Liễu nhi đáp, Lâm Học vừa mua trà trở lại đưa cho Liễu nhi mình
thì ngồi ngoài xe ngựa thúc giục phu xe lên đường.
Xe ngựa thất
tha thất thiểu đến Cố phủ trên đường sớm đã có gia đinh chờ đợi thấy xe
ngựa tới hỏi rõ họ tên biết là xe ngựa cô gia nhà mình vội tiến lên hành lễ dẫn xe ngựa tiến vào cửa phía Đông. Vào cửa nách, đổi cỗ kiệu cho
Nguyên Dung mama ở bên trong cửa đi theo đến một hành lang cỗ kiệu mới
hạ xuống, mama xốc kiệu lên, Liễu nhi đỡ Nguyên Thu hạ kiệu. Mama dẫn
đường dẫn Nguyên Dung đi qua hành lang thẳng vào trong, thấy đại viện
nghiêm trang Nguyên Dung thầm nghĩ chắc đây là phòng của tổ mẫu.
Mấy nha đầu ngồi trong viện cười đùa xa xa thấy một thanh niên nam tử cùng
một phụ nhân trẻ tuổi liền biết đây là nhị cô nương, nhị cô gia đều đứng lên chào đón “Đã đến rồi, lão thái thái, đại phu nhân và nhị phu nhân
đang chờ trong phòng” Nói xong đi theo Nguyên Dung vào viện nha đầu giữ
cửa vén rèm nói “Nhị cô gia, nhị cô nãi nãi đã về” Lâm Học từ nhỏ lớn
lên trong nhà bần hàn chưa bao giờ thấy được phô trương như vậy, hắn
thấy Nguyên Dung được nha đầu bảo bọc vào phòng cũng không biết mình có
nên đi vào hay không vì vậy đứng ở cửa chần chừ. Nha đầu giữ cửa thấy
thế vội nói “Nhị cô gia nhanh vào đi, lão thái thái và hai vị phu nhân
đang đợi” Lâm Học mới đỏ mặt cúi đầu vào phòng.
Mặc dù Nguyên
Dung và Lý thị không có tình cảm gì nhưng nàng nhìn thấy Trương di nương sau lưng Lý thị mắt chợt đỏ lên. Nhưng vì đế ý quy củ không dám kêu ra
tiếng trước cung kính cùng với Lâm Học quỳ lạy lão thái thái lại đến Lý
thị mắt đỏ lên kêu một tiếng mẫu thân, Lý thị cười giơ tay lên nói “Thân thể ngươi yếu ớt nhanh đứng dậy đi” Nha đầu hai bên nâng Nguyên Dung
đứng dậy, Lý thị chỉ vào Tôn thị nói với phu thê Nguyên Dung “Đây là nhị thẩm các ngươi” Phu thê Nguyên Dung kêu một tiếng nhị thẩm lại làm lễ
sau đó mới ngồi xuống.
Mọi người nói vài câu, Nguyên Dung thu lại tâm tình, mới nhìn Trương di nương sau lưng Lý thị cười nói “Thân thể
di nương thế nào? Ta xem sắc mặt rất tốt” Trương di nương đôi mắt đỏ lên nức nở nói “Nhờ phúc cô nãi nãi thân thể rất tốt. Cô nãi nãi mới ra
tháng không lâu, đi xa như vậy, thân thể như thế nào?”
Nguyên
Dung cười nói “Phiền di nương quan tâm, ta ra tháng đã dưỡng một tháng
mới lên đường, trên đường lại có phu quân chiếu ứng cũng không cực khổ
gì. Nhưng vì ta dọc đường đi khi thì đi khi thì dừng làm trễ nãi không
ít thời gian, may là năm nay thi so với bình thường trễ hai tháng bằng
không chắc bởi vì ta mà làm trễ nãi chính sự”
Trương di nương
chen miệng hỏi “Cuộc thi gia tăng thời hạn?” Lý thị nhìn nàng một cái
nói “Năm trước hoàng thượng nhiễm phong hàn vì vậy kì thi định sang
tháng tư” Nguyên Dung thấy di nương nói chuyện không nhỏ không lớn vội
vàng hòa giải “Nghe nói năm nay ca ca cũng thi?” Lý thị nghe mặt đầy
tươi cười nói “Đúng vậy, cả ngày ở thư phòng đọc sách ta sợ hắn buồn bực hư thân mình mà cũng không dám đi nói hắn. Giờ nhị cô gia đến thì tốt
rồi, hai người tự học với nhau tốt hơn là một người vùi đầu một mình
học” Nguyên Dung cười phụ họa Lâm Học đứng dậy đáp lời. Đợi một chút có
nha đầu đi vào thưa: Cơm trưa dọn ở đâu?
Lão thái thái nghe vội
nói “Chúng ta đã ăn rồi nhưng nhị cô nãi nãi và nhị cô gia chưa ăn thôi
đặt ở phòng khách đi” Nha kia đáp lời lão thái thái cười nói với Nguyên
Dung “Không phải là không cho người ta bày ở chỗ ta nhưng sợ là ngươi ăn không được tự nhiên” Lý thị cười nói “Bình thường lúc này lão thái thái sớm đã đi nghỉ trưa rồi. Nhưng hôm nay nhị cô nương trở lại, lão thái
thái vui vẻ chống đỡ lâu như vậy, chắc giờ này lão thái thái buồn ngủ
rồi, chúng ta lui ra trước đợi lão thái thái ngủ dậy lại đến”
Lão thái thái gật đầu “Vậy cũng tốt” Mọi người cáo lui ra ngoài, Lý thị dẫn mọi người ra phòng đợi đến sau viện Lý thị dừng bước quay lại cười nói
“Nhị cô nương và nhị cô gia đi ăn cơm trước, ta trở về thay xiêm y, di
nương ngươi đi cùng ngươi đi” Vừa phân phó Trương di nương nói “Ngươi
hầu hạ tốt nhị cô nương, nếu nhị cô nương muốn ăn cái gì mà trong bàn
không có thì ngươi gọi phòng bếp đi làm, ghi trương mục cho ta là được”
Trương di nương thưa dạ đáp, Lý thị lại dặn dò vài câu mới cùng Tôn thị cười nói đi khỏi.
Nguyên Dung thả tay Liễu nhi đỡ Trương di
nương, hai người nhỏ giọng nói chuyện, đến chỗ dọn cơm Trương di nương
tự mình hầu hạ Nguyên Dung rửa tay nói với mấy tiểu nha đầu kia “Cô nãi
nãi ở đây có ta phục vụ các ngươi dẫn Liễu nhi ra ngoài phòng ăn đi” Bọn nha đầu đáp lời lui ra ngoài.
Nguyên Dung thấy xung quanh không
có ai kéo tay Trương di nương nói “Di nương ngồi xuống đi” Trương di
nương thấy Lâm Học đang ở đây không dám ngồi chỉ lấy cớ nói muốn gắp
thức ăn vẫn đứng hầu phía sau Nguyên Dung. Nguyên Dung thấy vậy đành
thôi, Lâm Học cầm đũa ăn cơm, Nguyên Dung gắp vài miếng giò cho hắn lại
gắp thêm vài miếng cá vào chén hắn, Lâm Học lung tung nói vài tiếng hai
ba ngụm ăn xong một chén cơm lấy cớ đi phòng ngoài cất bước đi ra.
Trương di nương cũng hiểu là Lâm Học làm như vậy là cho mình và Nguyên Dung ở
riêng một chút, đỏ mắt gạt lệ nói “Phu tế đối với con cũng thật thân
thiết, con có phúc khí hơn di nương con rồi” Nguyên Dung đứng dậy bới
thêm một chén cơm đưa đến trước mặt nàng “Di nương ăn với ta đi” Trương
di nương khoát tay “Ta ăn trưa rồi”
Nguyên Dung cười nói “Ta biết phần cơm di nương đều có tiền lệ bình thường cũng không ăn được nhiều
món ngon. Chỉ có ngày lễ tết hoặc có khách phu nhân mới đưa thêm vài món hơn phân nửa là yến tiệc còn dư, giờ không có ai, một mình ta ăn cũng
không được nhiều”
Trương di nương nghe mới chịu ngồi xuống, hai
người cũng ăn một chén cơm đầy. Trương di nương đứng dậy gọi tiểu nha
đầu đi vào pha trà hầu hạ Nguyên Dung súc miệng. Bên ngoài Cố Lễ phái
người đến hỏi Lâm Học ăn xong cơm chưa nếu là ăn xong mời ra ngoài thư
phòng. Lâm Học nói với Nguyên Dung vài tiếng mới đi theo nha đầu ra
ngoài.
Trương di nương và Nguyên Dung đến phòng Lý thị, Lý thị
kéo Nguyên Dung ngồi xuống cười hỏi “Vừa rồi có lão phu nhân trong phòng cũng không tiện hỏi thăm ngươi, thừa dịp lúc này yên tĩnh hai mẫu tử
chúng ta nói chuyện một chút” Thái Tuyết tiến lên rót trà cho Nguyên
Dung, Nguyên Dung cười nói “Làm phiền Thái Tuyết tỉ tỉ” Thái Tuyết cười
đứng sau lưng Nguyên Dung, Lý thị hỏi Nguyên Dung “Con gái ngươi mấy
tháng rồi? Rời ngươi như vậy có được không?” Nguyên Dung khom người trả
lời “Sinh ra liền đi theo bà vú, bình thường lão thái thái cũng trông
giúp không có gì đáng lo”
Lý thị hỏi “Buổi tối bé cũng không khóc không nháo sao?” Nguyên Dung cười nói “Đứa nhỏ này rất yên tĩnh, buổi
tối chỉ hừ hừ mấy tiếng, bà vú cho bú liền đi ngủ thật sự là đứa bé bớt
lo” Lý thị cười nói “Thật giống như ngươi lúc nhỏ, ngươi lúc nhỏ cũng
rất ngoan cho nên ta mới phóng tâm cho di nương ngươi nuôi ngươi”
Hai người nói một lúc lâu, Lý thị thấy canh giờ không sớm quay đầu nói với
Nguyên Dung “Hôm nay ngươi vừa đến nhất định rất mệt. Bên cửa góc Tây
Bắc đi ra ngoài có một gian nhà hơn mười phòng, ta đã cho người quét
dọn, mỗi ngày ngươi có thể đi vào từ cửa này, cũng rất thuận tiện, phu
tế ở đó học hành cũng rất yên tĩnh” Nguyên Dung đứng lên nói “Làm phiền
mẫu thân quan tâm” Lý thị đang muốn sai mama đưa Nguyên Dung đi qua lại
nhìn nàng giống như có chuyện muốn nói lại hỏi “Xiêm y, đồ trang sức có
mang theo đủ không? Sáng mai ta cho người đến làm vài món xiêm y. Ngươi
muốn loại vải gì cứ nói với ta” Nguyên Dung vội trả lời “Tùy mẫu thân
làm chủ. Nhưng có một việc nữ nhi trở về đáng lí nên đi bái kiến thế tử
phi nhưng nghe nói nàng đang mang thai không biết ngày mai con đi bái
phỏng có phương tiện hay không?”
Lý thị nghĩ một lát mới cười nói “Trước ngươi cứ nghỉ ngơi một ngày đã, ta viết thiếp đưa qua. Nếu thế
tử phi thân thể thoải mái sẽ gặp ngươi” Vẻ mặt Nguyên Dung cứng ngắt lại cúi đầu cười nói “Vậy làm phiền mẫu thân”