Một buổi sáng, mẹ cố ý mặc cho mình một chiếc váy mới màu vàng, có đường viền hoa đó, rất đẹp nha ~
Cha ôm mình nói: “Hôm nay Hợp Hợp bảo bối của cha thật xinh đẹp, giống như một công chúa nhỏ.” Sau đó hôn một cái lên mặt mình.
“Ha ha ha” mình vui vẻ cười to, bởi vì mẹ nói hôm nay là sinh nhật một tuổi của mình, (*00*) hì hì… Nói rõ mình lại lớn lên rồi, mặc dù mình không
thể bước đi một mình, nhưng khi mẹ dắt mình, mình có thể đi lên vài bước đấy.
Ông nội bà nội cũng khoe mình thông minh, nói sau khi mình lớn lên khẳng định người gặp người thích, O (∩0∩)O~~~
Ngày ấy, trong nhà có rất nhiều chú dì, anh chị xa lạ tới.
Mẹ ôm mình giới thiệu với từng người, đầu tiên là chú Cốc và dì Cảnh, cùng với anh Châu và chị Tuyết nhà bọn họ, oh, thì ra cha nói “Châu Châu”
chính là anh Châu này! Mình nghiêm túc nhìn anh ấy thật lâu, phát hiện
màu mắt anh ấy là màu xanh lá cây, đặc biệt đẹp, mình rất thích ~
Anh ấy cũng nhìn mình, còn nói muốn ôm mình, nhưng chú Cốc đã vượt lên
trước một bước ôm lấy mình, còn hôn một cái lên mặt mình, ánh mắt của
chú ấy cũng màu xanh lá, rất đẹp mắt, cho nên mình không ghét chú ấy hôn mình, nhưng chú ấy gọi mình là “Con dâu”, cha lại không vui mừng, cướp
mình lại, mình hơi nghi ngờ, con dâu là cái gì vậy? Tại sao cha lại tức
giận?
Cắn đầu ngón tay, thật rối rắm… Hơi đoán không ra tâm tư của người lớn.
Cậu và mợ mình hôm nay cũng tới, còn có anh họ Thiên Mộ Triêu hơn mình một
tuổi, mẹ dạy mình gọi anh ấy là “Anh Mộ”, nhưng anh ấy giống như con
khỉ, chạy khắp nơi vốn không để ý tới mình, cho nên mình không thích anh ấy, hừ! diee ndda fnleeq uysd doon
Thì ra anh cả nói “Em Yên
nhi” chính là chị ấy, con gái chú Quế và dì Già Đại, lớn hơn mình hai
tuổi, mặc chiếc váy dài toàn thân màu anh đào hồng nhạt, tóc dài, thật
xinh đẹp đó.
Chị ấy đột nhiên chạy tới hôn một cái lên mặt mình, còn nói: “Mẹ, dáng dấp em gái thật đáng yêu.”
Dì Già Đại cũng tới ôm mình, còn nói với mẹ mình: “Tuệ Tuệ, dáng dấp Hợp Hợp thật giống cậu, vô cùng dễ thương.”
Mẹ thật cao hứng, ôm mình nói: “Dáng dấp tiểu Yên nhà cậu cũng rất xinh
đẹp, sau khi lớn lên nhất định là một người đẹp từ trong trứng.”
Sau đó, họ đều cười, mình đột nhiên cảm thấy đây là đề tài trọng tâm mỗi khi người lớn gặp mặt đều phải nói chuyện, haizzz…
Lại có chú Lục và dì Yên, còn có con trai của bọn họ Lục Thiệu Đình, cũng
chính là “Lục Thiệu Đình” mà mẹ nhắc tới, anh ấy lớn bằng anh Mộ, chỉ có điều thích yên tĩnh hơn anh Mộ nhiều, từ khoảnh khắc khi nhìn thấy
mình, anh ấy vẫn nhìn mình chằm chằm, làm hại người ta ngượng ngùng, sau đó dì Yên nói với mẹ muốn mình làm bà xã cho con trai dì. Ôi… Hôm nay
là lần thứ hai nghe được từ này rồi, rốt cuộc có ý gì vậy?
Mẹ nói: “Chuyện này để cho bọn nhỏ tự mình lựa chọn, người lớn chúng ta đâu để ý được nhiều vậy.”
Mình cảm thấy mẹ nói rất có đạo lý, người lớn không thể thay chúng ta làm
chủ khi chúng ta cái gì cũng chưa hiểu, rất không công bằng.
Còn
có một người bạn cuối cùng của cha và mẹ - chú Hứa và dì Đông, còn có
chị An Sanh lớn hơn mình một tuổi, chị ấy thật yên tĩnh khôn khéo, luôn
ngồi ở đó không nhúc nhích, cũng không nói chuyện, chỉ thích giữ lấy
ngón tay chơi, không khác mình nhiều lắm (Điểm mình chỉ thích nhéo ngón
tay ấy).
Để sau đi, mình đếm một chút trước, mình có mấy anh chị nữa.
Anh cả, anh hai, anh Mộ, anh Châu, anh Đình, chị Yên, chị Tuyết, chị An
Sanh, bẻ ngón tay đếm, tổng cộng có tám, trời ạ! Rất nhiều… Mình không
nhớ đủ được. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
Vậy mà khiến cho
mình không tưởng tượng được chính là lúc sắp ăn cơm, lại có mấy chú dì
và anh chị khác tới, nói là từ Hương Cảng và nước Anh tới, là ai vậy?
Khi mẹ nhìn thấy bọn họ thì đặc biệt vui mừng, anh cả và anh hai cũng vui
vẻ chạy tới, sau đó mình bị lạc lõng bên cạnh, rất uất ức cong môi, cha
ôm mình dụ dỗ nói: “Hợp Hợp bảo bối, cha mang con đi chơi được không?”
Mình gật đầu một cái, khi cha ôm mình chuẩn bị đi, có một anh không lớn hơn
anh cả anh hai bao nhiêu chạy đến trước mặt cha, “Chú, cháu có thể ôm em gái không? Dáng vẻ của em gái thật đáng yêu.”
Cha nhất định biết anh ấy, bằng không cũng sẽ không đặt mình vào trong ngực anh ấy, còn
nói: “Hoàng Hoàng phải cẩn thận một chút, Hợp Hợp hơi nặng.”Thật đáng ghét! Người ta nào nặng chứ!
Anh được gọi là Hoàng Hoàng đó có dáng dấp rất đẹp trai ~ mình ngơ ngác nhìn anh ấy, so sánh anh ấy và các anh khác…
Sau đó… Nụ hôn đầu của mình đã không còn, oa oa hu… Sao anh ấy có thể hôn
miệng mình! Nơi đó ai cũng chưa từng hôn, sao anh ấy có thể hôn!
Vì vậy mình mím miệng gào khóc lên, thành công hấp dẫn sự chú ý của mẹ và
mọi người, kết quả “Hoàng Hoàng” thúi đó còn tỏ vẻ vô tội nói: “Hợp Hợp
thật đáng yêu, cho nên cháu không nhịn được hôn em ấy.”
Cha mẹ dĩ nhiên không trách cứ anh ấy, cho nên mình khóc đến lớn tiếng hơn, kết
quả anh ấy nhìn mình nói: “Em còn khóc, anh lại hôn em.” (Lúc ấy người
ta còn được anh ôm trên tay, uy hiếp trắng trợn! ~~~~ (>0 Cho nên, mình thút tha thút thít nhìn mẹ ở trước mặt, muốn mẹ ôm, đều do mẹ làm hại, mẹ phải an ủi tâm linh nhỏ bé của mình, hu hu…
Lúc mình khóc bù lu bù loa, hoàn toàn không chú ý tới sau khi cha mẹ liếc mắt
nhìn nhau thì kinh ngạc, chỉ có điều việc này không liên quan gì đến
mình! Dù sao mình có mối thâm thù lớn với thúi châu chấu đó! (Thúi châu
chấu là biệt danh mình đặt cho anh ấy, hừ hừ!)
(*) Châu chấu: hoàng trùng 蝗虫
Chỉ có điều cha mẹ thúi châu chấu là người rất tốt, mẹ kêu mình gọi họ là
bác Thư và thím Phi Phi, còn có anh Hách, chị Cách Cách, ồ! Mình phát
hiện khuôn mặt chị Cách Cách và thúi châu chấu thật giống nhau! Sau mới
biết được đó là long phượng thai, T-T ~
Một bác Thư khác, thím Tuyết Nghê còn có chị Tinh Tinh xinh đẹp, dì Nhiễm và chị Mật, bác Đoạn, thím Lạc và anh Tư Lam.
Ôi… Đầu nhỏ của mình! Không dùng được rồi, sao mà nhớ được nhiều người như
vậy! Để cho mình suy nghĩ một chút, để cho mình suy nghĩ một chút, lúc
này lại tới hai anh, hai chị, dĩ nhiên không coi con thúi châu chấu kia
vào bên trong!
Tám thêm bốn, đầu ngón tay không đủ dùng rồi.
Chú thích: Mạng lưới liên lạc nhân vật trong truyện như sau, để các bạn nhìn càng thêm rõ ràng, hì hì.
Úy Nam Thừa vs Thiên Ca Tuệ - Úy Học Nghiêu, Thiên Tập Vũ, Úy Hợp Hợp.