Mình không thể không
mở mắt, đưa tay nhỏ bé mập mạp ra không thuận theo gạt ra, nhưng đại gia lại liếm tay nhỏ bé của mình, hu hu… Trên mặt mình đầy nước miếng, lại
chuyển đến trên tay nhỏ bé trắng nõn của mình, còn cười ha hả gọi mình
“Hợp Hợp bảo bối”, ừ, chính là gọi mình đó, bởi vì gọi rất nhiều lần rồi chứ sao.
Thật ra thì, mình nói cho mọi người biết ~ đại gia này chính là cha mình, (*00*) hì hì…
Dáng dấp của cha… Rất tuấn tú nha…, từ này mình biết được từ chỗ hai “Anh
trai” giống nhau như đúc, tại sao là anh trai đây? Bởi vì bọn họ cũng
thích ôm mình bôi nước miếng, còn ý vị kêu mình gọi bọn họ là “Anh
trai”, hỏi mình trong hai người bọn họ ai đẹp trai hơn, thật kỳ quái
nha! Không phải bọn họ giống nhau như đúc sao?
Thật ra, khi đó người ta còn bé sẽ không nói đâu.
A…. Vẫn nói tiếp về cha mình đi, cha rất thích rất thích mình đó, chỉ cần
mình vừa khóc cha lập tức biết mình muốn làm gì, là bởi vì đói bụng khóc hay buồn tiểu khóc hay bị lạnh nhạt mà khóc, điểm này, người phụ nữ
xinh đẹp nho nhỏ kia làm tốt lắm, cũng chính là mẹ mình á.
Nói
đến mẹ mình, mẹ thật lười, mỗi một lần mình không khống chế nổi mà kéo
bánh (đi ị), mẹ đều không rửa cho mình, để cho cha tới rửa, mẹ hư, người ta là con gái, sẽ thẹn thùng chứ sao! Vấn đều là, sau khi cha giúp
người ta rửa sạch sẽ còn có thể bôi nước miếng lên cái mông đít nhỏ mập
mạp trắng nõn nà của người ta, hu hu… Cha bắt nạt người ta.
Sau
đó, mình thành quen, bởi vì mỗi một người nhìn thấy mình đều bôi nước
miếng lên mặt mình, bọn họ đều không nghe tới vệ sinh sao? Haizzz….
Có một ngày mình nghe thấy cha gọi mình,
“Con heo lười nhỏ, mỗi ngày chỉ biết ăn với ngủ, ngủ rồi ăn, nào, cười
một cái với cha.”
Hừ! Mình mới lười phản ứng lại cha, chép chép
miệng đảo đầu nhỏ, người ta buồn ngủ quá đó! Ăn no không ngủ thì sao,
hơn nữa vùi trong ngực mẹ thật thoải mái đó ~~ mềm nhũn, ấm áp, thơm
thơm.
Trong mơ mơ màng màng mình muốn nói: Mình mới không phải là con heo lười nhỏ, mẹ mới là con heo lười nhỏ, chờ khi mình lớn lên bằng mẹ, mình chắc chắn sẽ không lười như vậy.
Sau đó nghe mẹ nói cha, “Hợp Hợp ngủ thiếp đi, anh đừng đánh thức con bé.”
Giọng cha nghe rất uất ức, “Bà xã, em không cảm thấy Hợp Hợp bảo bối quá thích ngủ rồi sao?”
“Đứa bé mấy tháng đều như vậy, ăn no rồi đi nằm ngủ, tỉnh ngủ ăn nữa.” Đây là giọng của mẹ.
“Bà xã, anh nhớ Học Học và Tập Tập khi còn bé không như vậy.”
“Anh nhất định nhớ lộn, em cũng muốn ngủ rồi, không cho quấy rầy em nữa.”
Sau đó, sẽ không có âm thanh. Hí hí, cha nói không lại mẹ, hơn nữa lần này
mình đồng ý với quan điểm của mẹ, mình mới lớn bao nhiêu tháng, không có tinh lực đi chơi chứ sao! Ngủ là để nghỉ ngơi dưỡng sức.
Thật ra thì nhà mình ngoài bốn người đã xuất hiện, còn có bốn đại gia nữa, bọn họ
đều vô cùng yêu thích mình, có lúc gọi mình là “Tiểu công chúa”, có lúc
gọi mình là “Hợp Hợp bảo bối”, có lúc còn gọi mình là “Hợp bảo bảo”, hì
hì… Rất nhiều tên ~~
Nghe cha mẹ nói, bọn họ là ông bà nội và ông bà ngoại của mình, ông nội và ông ngoại rất
thích ngồi trên ghế sa lon bày một đồ hình vuông, mình không biết nó,
nhưng nghe bọn họ nói đó là “Bàn cờ”, phía trên có rất nhiều viên tròn
màu đen và màu trắng, rất nhiều ~ nhìn thấy mà mắt mình hỗn loạn, ngáp
một cái, lại muốn ngủ…
Ông nội rất thích ôm mình ra ngoài phơi
nắng, ấm áp, rất thoải mái, một khi thoải mái, mình lại muốn ngủ, sau đó bà nội sẽ vào trong nhà lấy một áo choàng có mũ lớn màu hồng (mình cảm
thấy rất đẹp mắt, (*00*) hì hì) bọc mình lại, sợ mình bị lạnh.
Ông ngoại thích kể chuyện xưa với mình, bên trong có rất nhiều người, người thường xuất hiện nhiều nhất tên là “Tuệ Tuệ”, cũng chính là tên của mẹ
mình, có phải rất êm tai không ~~~
Bà ngoại nói dáng dấp mình
giống như mẹ, giống mẹ khi còn bé như đúc, vô cùng đáng yêu. Nhưng cha
nói mình lớn lên giống cha, haizzz… Mình rốt cuộc lớn lên giống cha hay
giống mẹ? Rất muốn xem bản thân rốt cuộc như thế nào!
Có một ngày mẹ ôm mình đi qua bên cạnh một cái vòng tròn tròn, rất sáng ngời gì đó, mình đột nhiên hưng phấn, mình giống như nhìn thấy có hình dáng của
mình ở trong đó, vì vậy hưng phấn quơ múa tay nhỏ bé mập mạp, chỉ vào
chỗ đó ê ê a a gọi, nhưng mẹ lại đưa cho mình cái chuông gió bên cạnh đã chơi chán rồi, kết quả cầm lấy cứng rắn nhét mạnh vào trong ngực người
ta, hu hu… Mẹ thật đáng ghét, người ta không cần cái này chứ sao.
Vì vậy, mình méo cái miệng nhỏ nhắn, đầu uốn
éo, chôn trong ngực mẹ không để ý đến mẹ, càng thêm tức giận ném chuông
gió xuống đất.
Mẹ không biết vì sao mình tức giận, chỉ đành phải
ôm lấy mình dụ dỗ, “Hợp Hợp bảo bối sao vậy?” Vừa nói vừa hôn lên khuôn
mặt nhỏ nhắn của mình, mà mình vẫn rất tức giận, mím miệng không để ý
tới mẹ.
Buổi tối mình nằm trên giường chơi đầu ngón tay, nghe cửa mở ra, cha to lớn trở về, sau đó mẹ liền nói chuyện xế chiều nay cho
cha, kết quả cha nghĩ một lát sau rồi nói: “Có phải Hợp Hợp bảo bối muốn soi gương không?”
“Hợp Hợp còn nhỏ như vậy, nào biết soi gương, thật là.” Đây là giọng của mẹ.
Soi gương, mình cắn đầu ngón tay nghĩ, đồ sáng lên đó là gương sao? Vì vậy
mình hoa chân múa tay vui sướng lên, ê ê a a không ngừng.
Cha lập tức đi tới ôm mình, lại hôn mấy cái lên mặt mình, cười ha hả hỏi: “Hôm
nay Hợp Hợp bảo bối sao rồi? Nói cho cha có được không?”
Mình biết rõ cha nhất định sẽ hiểu, cho nên vui vẻ đưa ngón tay nhỏ chỉ gương ê ê a a.
“Thì ra Hợp Hợp bảo bối nhỏ như vậy đã biết muốn soi gương rồi.” Cha cười.
Mình lại muốn cắn đầu ngón tay rồi, người ta không thể nói chuyện, chỉ có
thể dựa vào soi gương để biết rốt cuộc mình lớn lên giống ai.
Cha ôm mình đi tới trước gương, mình vươn dài cổ nhìn mình trong gương, sau đó quay đầu nhìn về phía cha, lại quay đầu nhìn về phía mẹ đang ngồi
trên giường, cuối cùng liếc nhìn chính mình.
Lúc cau mày, lúc lại cắn môi, lúc thì đưa đầu ngón tay chỉ mình trong gương, rốt cuộc giống ai đây? Hình như đều giống cả hai….
Mẹ nhất định cảm thấy cử chỉ của mình rất kỳ quái, rất kinh ngạc nói với
cha: “Anh thật thần kỳ! Cũng biết Hợp Hợp bảo bối muốn soi gương?”