Xử trưởng phòng giáo vụ với
dáng người tròn vo cùng với tên Khải Tát Tư mặt mũi bầm dập kia đồng
thời nhanh chóng xẹt qua trong đầu Càn Kình.
Ngày đó, trong lúc trao đổi so tài, Khải Tát Tư bị đánh cho mặt mũi bầm
dập, Xử trưởng phòng giáo vụ đã nổi trận lôi đình. Đây không phải vì Xử
trưởng giáo vụ lo lắng cho vấn đề thân thể của học viên mà vì Khải Tát
Tư chính là cháu của hắn. Cũng vì có mối quan hệ như vậy nên Khải Tát Tư mới dám ở trong học viện kéo bè kết phái ức hiếp các học viên khác như
vậy.
Nếu không phải ở học viện Áo Khắc Lan này chỉ có hiệu trưởng mới có
quyền đuổi học viên, sợ rằng Càn Kình đã sớm bị Xử trưởng giáo vụ Khải
Lặc kia đuổi đi từ lâu!
Đương nhiên, sở dĩ Càn Kình dám động thủ đánh người cũng vì biết rõ Xử
trưởng giáo vụ kia chỉ có thể tức giận, nhưng không làm gì hắn được.
Thật không ngờ Xử trưởng giáo vụ này lại nhân cơ hội này trả thù hắn.
- Lão sư, không thi lại được cũng không sao.
Càn Kình nhún nhún vai không để ý, nói:
- Dù sao việc thí luyện cũng không liên quan gì tới việc tiến vào đại trận Đấu Linh sau này!
- Hồ đồ!
Bàn tay không lớn lắm của La Đức đập mạnh xuống bàn, khiến mấy chén trà trên bàn kêu lách cách một hồi:
- Tuy không liên quan tới việc tiến vào đại trận Đấu Linh nhưng lại liên quan trực tiếp tới việc có thể quan sát hội Tứ Hải Anh Hùng! Nếu như
ngươi không tận mắt quan sát cuộc tranh tài ở hội Tứ Hải Anh Hùng lần
này, làm sao có thể biết chiến sĩ chính thức cường đại như thế nào? Nếu
như ngươi không đi quan sát, làm sao có thể có động lực để cố gắng cho
hội Tứ Hải Anh Hùng năm sau?
Nhìn thấy La Đức càng lúc càng kích động, Càn Kình lặng lẽ nhếch miệng.
Hắn nghĩ từ lúc học viện Áo Khắc Lan thành lập đến nay, không phải những người khảo thí lại đều bị loại khỏi danh sách tham gia dự tuyển sao?
Những người đó tới giờ vẫn chỉ có thể sàng qua sàng lại trong học viện
hay sao?
- Càn Kình, ngươi đừng thấy đẳng cấp chiến sĩ của lão sư ta không cao,
nhưng ngươi phải biết con mắt nhìn người của ta tuyệt đối không sai!
La Đức càng nói càng hưng phấn, hai con mắt cũng đầy tự tin:
- Ngươi là hạt giống chiến sĩ ưu tú nhất mà ta từng gặp. Trong tương lai ngươi nhất định có thể trở thành một chiến sĩ vĩ đại! Tuy không có khả
năng so được với chiến sĩ huyết mạch, nhưng cũng không ảnh hưởng tới
việc ngươi trở thành một chiến sĩ vĩ đại có cống hiến to lớn trong cuộc
chiến đấu đối kháng với Ma tộc.
Chiến sĩ huyết mạch?
Càn Kình không khỏi nhíu chặt lông mày, bàn tay bóp chặt lên thành ghế.
Cái danh xưng này đã từng quen thuộc tới mức nào? Đáng tiếc, sau nghi
thức thức tỉnh huyết mạch sơ cấp, đối với hắn trong nháy mắt danh hiệu
này đã trở nên quá xa xôi. Khoảng cách còn xa hơn vạn lần so với từ đây
tới quê nhà của hắn!
- Càn Kình, tin tưởng ta! Ngươi chính là chiến sĩ ưu tú nhất trong học viện chúng ta!
Vẻ cuồng nhiệt trong mắt La Đức không hề giảm bớt. Sau đó lão sư còn đưa hai ngón tay lên nói:
- Hai năm! Chỉ cần thời gian hai năm, khi ngươi bắt đầu tiến vào năm ba, năm học đánh dấu việc học viện chuẩn bị thăng cấp lên chiến sĩ cao cấp, ta sẽ giúp ngươi trở thành một thành viên chủ lực của học viện Áo Khắc
Lan tham gia vào hội Tứ Hải Anh Hùng, tạo ra trợ lực rất lớn đối với
danh sách trường học có danh tiếng trong tương lai của ngươi! Nếu học
viên chiến sĩ có thành tích tốt thậm chí có thể một mình sử dụng Đấu
Linh trận để tiến hành trùng kích đấu giai. Phải biết rằng khi được như
vậy, xác suất trùng kích thành công sẽ rất lớn ...
Đấu Linh trận? Càn Kình nghiền ngẫm những lời La Đức nói, trong miệng
lại cảm thấy đắng chat. Ở một mức độ nào đó, Đấu Linh trận ở chính là sự thể năng lực tiền đồ tương lai của chiến sĩ. Chỗ lợi lớn nhất của
trường học có danh tiếng không chỉ là Đấu Linh trận mà còn có Đấu Linh
Thạch phong phú, công pháp chiến sĩ cao cấp cũng hơn nhiều so với những
học viện bình thường.
Đối với rất nhiều người mà nói, tiến vào trường học có danh tiếng chính
là đại biểu cho tương lai vô hạn. Nơi đó có các học giả chuyên nghiên
cứu về Đấu Linh trận, cũng có thương nghiệp khổng lồ tài trợ phía sau.
Do đó có thể thu thập được những Đấu Linh Thạch có giá rất đắt đỏ và khó mua.
Bên cạnh đó còn có những công pháp cao cấp do các vị tiền nhân tổng kết
sáng tạo ra, cùng với những công pháp cao cấp mà các trường có danh
tiếng vơ vét từ khắp nơi về.
Càn Kình khẽ thở dài một hơi.
Công pháp chiến sĩ thượng thừa! Thứ này đã từng rất gần hắn. Nhưng hiện
nay nó đã cách hắn rất xa. Nếu không phải hắn ngẫu nhiên tìm được một
tấm địa đồ cổ quái bên trên có mấy chữ đấu khí Phong Vân thiên hạ vô
song từ trên một giá sách đầy bụi bặm trong gia tộc, không biết hắn có
xuất hiện ở nơi này hay không!
- Càn Kình, tuy lần thí luyện này không liên quan trực tiếp đến việc
ngươi có tiến vào đại trận Đấu Linh nhưng lại có quan hệ gián tiếp!
Mắt La Đức sát lại gần mặt Càn Kình, chỉ cách khoảng nửa tấc, nói:
- Nếu không cách nào tiến vào trường có danh tiếng, sau này ngươi làm
sao ngươi có thể sử dụng được Đấu Linh trận tốt nhất để trùng kích?
Không có công pháp cao cấp, ngươi sao có thể trở thành một chiến sĩ vĩ
đại?
- Cho nên, việc thí luyện lần này ngươi không thể thờ ơ như vậy được.
Lần này nếu ngươi có thể lấy được một vị trí trong danh sách dự bị,
ngươi vẫn có thể quan sát được các chiến sĩ xuất sắc nhất ở khoảng cách
rất gần. Ba năm sau, chỉ cần chúng ta có được chút may mắn, có thể kết
hợp thành tổ đội với huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia, sẽ có cơ
hội có được một vị trí trong danh sách bốn châu tiến vào vòng chung kết
Bát Châu Tứ Hải. Đến lúc đó có thể tạo sự chú ý với bên trường có danh
tiếng.
- Đúng vậy!
La Đức dường như tự động viên mình, liên tục gật đầu tự nói:
- Có trời mới biết Càn gia - một trong những gia tộc có chiến sĩ huyết
mạch chung cực cường đại nhất có còn người nào thức tỉnh nữa không?
Thức tỉnh?
Khoé môi của Càn Kình lại hiện lên sự đắng chát khó thấy. Mấy trăm năm
Càn gia mới xuất hiện một chiến sĩ huyết mạch thức tỉnh chung cực. Nhưng nếu cả Càn gia chỉ có một chiến sĩ huyết mạch thức tỉnh chung cực, hẳn
đã sớm bị đế quốc diệt tộc.