Hôn Trộm 55 Lần

Chương 756: Sự Lựa Chọn Của Hứa Gia Mộc (15)


trướctiếp

Lục Cẩn Niên giơ tay lên vuốt vuốt mái tóc của cô, "Kiều Kiều, chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với em, cho dù rắc rối lớn đến tận trời, đối với anh mà nói, đều là vui mừng cả."

Em không biết, anh yêu em nhiều cỡ nào, bên cạnh tên Lục Cẩn Niên chỉ có thể sánh cùng ba chữ Kiều An Hảo này.

Theo anh thấy, dùng sáu chữ "Lục Cẩn Niên" và "Kiều An Hảo" tạo nên một câu, cho dù chữ tốt hay là lời xấu, đều động lòng người như thế.

Trái tim Kiều An Hảo vốn uất ức khó chịu, bị câu nói này của Lục Cẩn Niên làm cho ấm áp, cô vểnh môi về phía Lục Cẩn Niên, vẫn mang theo vài phần uất ức nói: "Nhưng mấy bình luận trên mạng đều nói em không xứng với anh đấy."

"Đúng vậy đó..." Lục Cẩn Niên nghiêm trang mở miệng, khiến cho trái tim không dễ gì có chiều hướng tốt của Kiều An Hảo trong nháy mắt lại rơi thấp xuống, ngay sau đó Lục Cẩn Niên lại vỗ vỗ vào mình, "Quả thật là anh..." Sau đó chỉ về hướng Kiều An Hảo, "... Không xứng với em."

Đáng ghét mà... Rõ ràng cô nói là cô không xứng với anh, anh lại đổi thành anh không xứng với cô.

Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên chọc gheo như vậy, chẳng những không tức giận, ngược lại còn nín khóc mà cười: "Lục Cẩn Niên, rõ ràng là anh đang chơi xấu!"

Vẻ mặt Lục Cẩn Niên nuông chiều nhìn khuôn mặt chưa khô nước mắt nở nụ cười đầy thật tâm của Kiều An Hảo , trái tim căng cứng thật lâu cuối cùng cũng lỏng ra, dỗ dành lâu như vậy cuối cùng cũng vui vẻ.

Tâm tình của Lục Cẩn Niên cũng theo đó mà tốt lên, không nhịn được vươn tay ra vuốt vuốt đầu mũi của Kiều An Hảo: "Em thật không biết thẹn mà, một hồi thì khóc, một hồi thì cười, hệt như trẻ con ấy."

"Em vốn là một đứa bé mà, ba tuổi rưỡi..." Vừa nói Kiều An Hảo vừa bĩu môi với Lục Cẩn Niên, làm một động tác trẻ con.

"Thật sao?" Đi theo câu hỏi ngược lại của Lục Cẩn Niên, anh đột nhiên xoay người đè Kiều An Hảo ở dưới thân, tay thuận thế đưa vào trong quần áo, nắm lấy ngực của cô: "Ba tuổi rưỡi mà nơi này phát triển lớn như vậy sao?"

"Lục Cẩn Niên, anh lưu manh!" Kiều An Hảo tức giận hô tên Lục Cẩn Niên, sau đó liền bị anh chặn môi lại, tràn ra một tiếng "Ưm..." ngắn ngủi.

Sau đó, bên tai lại nghe thấy giọng nói thanh đạm mà quyến rũ người của Lục Cẩn Niên, "Còn sẽ lưu manh hơn nữa đây này."

Lại sau đó, Kiều An Hảo thật sự bị Lục Cẩn Niên càng lưu manh hơn ăn sạch sành sanh.

*

Sau khi Lục Cẩn Niên kết thúc cũng không gấp gáp rút khỏi thân thể Kiều An Hảo, mà là ôm cô thật chặc, cúi đầu, không hề nháy mắt nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô, đôi mắt xinh đẹp tản ra ánh sáng, trang nghiêm không gì sánh được, anh mở miệng, giọng nói rất trầm thấp, nhiễm chút ít tình sắc sau khi tung hoàng ngang dọc, hé ra chiều sâu hấp dẫn đặc biệt.

"Kiều Kiều, mặc kệ người bên cạnh nói thế nào, em làm liên lụy tới anh, em không xứng với anh, đây đều là lời của người bên ngoài nói cả."

"Trên thế giới này, quả thực có muôn vàn cô gái xinh đẹp, thông minh hơn em rất nhiều, nhưng em phải hiểu, người Lục Cẩn Niên anh muốn, cho tới bây giờ đều không phải là một ít người tốt trên thế giới này, anh cần chính là một người tốt nhất trong lòng anh."

"Mà một người đó, sẽ chỉ là em, cũng chỉ có thể là em."

"Trước kia không thay đổi, hiện tại cũng sẽ không thay đổi, tương lai càng không khả năng thay đổi."

"Cho nên, đừng suy nghĩ quá nhiều, cũng đừng quá khổ sở, anh đáp ứng em, sẽ nghĩ mọi cách bình ổn và giải quyết chuyện này, anh nhất định sẽ nghĩ ra cách xử lý tốt nhất."

Lục Cẩn Niên nói xong hồi lâu, Kiều An Hảo mới mở mắt, có một giọt lệ lén lút chảy xuống.

trướctiếp