Hôn Trộm 55 Lần

Chương 729: Vợ Chồng Lục Kiều (17)


trướctiếp

"Hôm nào tôi cũng phải nếm thử giấy chứng nhận kết hôn có dễ ăn hay không?"

"Hôm nào không bằng hôm nay, cứ nếm thử đi, online chờ kết quả. . . . . ."

Kiều An Hảo nhì hai tin nhắn đối đáp lẫn nhau thì không nhịn được mà cười hì hì ra tiếng.

Trong số những người đã thấy dòng trạng thái Lục Cẩn Niên đã gửi lên trang cá nhân, cũng có vài người không nhịn được mà cũng trêu chọc Kiều An Hảo một chút, sau đó chỉ ngắn ngủn trong vòng nửa giờ, đã đưa đề tài “Kiều An Hảo ăn giấy chứng nhận kết hôn” này lên trang đầu, thậm chí còn có dân mạng còn tung hình ảnh Kiều An Hảo đang ăn cái gì đó lên trang cá nhân, ảnh đã được chỉnh sửa, chẳng qua trong bức ảnh cô đang ăn bánh mì, lại bị đổi thành giấy chứng nhận kết hôn, sau đó tấm hình này lại được phát tán rộng rãi.

Rõ ràng một giây trước, toàn dân vẫn còn hâm mộ và ghen tị với Kiều An Hảo, kết quả một giây kế tiếp, tất cả đều biến thành nhạo báng, nhưng cố tình người bị toàn dân nhạo báng là Kiều An Hảo lại cảm thấy trong lòng vô cùng ngọt ngào như ăn phải mật, đáy mắt mang theo ý cười liếc Lục Cẩn Niên, dùng giọng nói đầy oán trách mà nói với anh: "Đều tại anh hết… Lục Cẩn Niên, nói xin lỗi em đi!"

Giọng điệu nói chuyện như vậy của cô, rơi vào trong tai Lục Cẩn Niên, càng giống như làm nũng, mặt mày anh đều nhiễm một chút ý cười, để điện thoại di động xuống, khẽ cúi đầu, tiến tới bên tai của cô, trong giọng nói trầm thấp còn có một chút mập mờ, lại vô cùng hấp dẫn: "Phải nói xin lỗi thế nào đây? Quỳ xuống nói xin lỗi sao?"

Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên nói đến mức cả người run lên, trái tim cũng mề đi, tuy trên mặt rất khí thế, nhưng trong giọng nói vẫn có chút run run, còn có vài phần lo lắng: "Được, anh quỳ xuống nói xin lỗi đi…”

"Được." Lục Cẩn Niên vừa nói xong, Kiều An Hảo lại bị anh đặt dưới người lần nữa…

Sau đó đợi đếnkhi Kiều An Hảo thở hồng hộc, toàn thân hoàn toàn tê liệt, không ngừng cầu xin đòi Lục Cẩn Niên tha thứ, rốt cuộc Lục Cẩn Niên mới chịu bỏ qua cho cô, sau đó ôm cô vào trong ngực, tiến tới bên tai của cô, khẽ cắn vành tai của cô, nói: "Kiều Kiều, anh vẫn luôn quỳ xuống nói xin lỗi đấy, không lười biếng chút nào cả."

Vẫn xin lỗi em...

Kiều An Hảo sợ run ước chừng một phút, trong đầu cô mới giống như đã phản ứng kịp thứ gì đó, hình ảnh Lục Cẩn Niên mới vừa giày vò cô lại hiện ra, thật giống như lời anh vừa nói, vẫn luôn là quỳ gối trên người của cô…

Sau đó Kiều An Hảo mới ngờ nghệch hiểu được ám hiệu trong lời nói của Lục Cẩn Niên.

A a a a… Lục Cẩn Niên quỳ xuống nói xin lỗi…Là quỳ ở chân của cô, dùng thân thể để nói xin lỗi. . . . . .

Chín giờ tối Kiều An Hạ mới bay từ Nhật Bản về Bắc Kinh, lúc cô ngồi trong phòng nghỉ chờ Trình Dạng đến đón mình, lại thấy được tin người khác mắng Kiều An Hảo là phụ nữ gả lại.

Lúc ấy trong lòng cô lại bốc lên một tầng lửa, liên tục nhấp vào, lúc thấy tên Lục Cẩn Niên, cả người ngớ ra trong nháy mắt.

Thì ra… người Kiều Kiều cưới là anh.. Chính là người đã biến mất không chút tin tức nào trong năm tháng.

Kiều An Hạ cả người cũng còn không có làm rõ ràng chuyện cụ thể chân tướng, Trình Dạng đánh liền tiến vào điện thoại, người đã tới sân bay.

Kiều An Hạ không thể làm gì khác hơn là vội vội vàng vàng cất điện thoại di động, kéo va li, đi ra khỏi phòng chờ.

Kiều An Hạ ra khỏi sân bay, liếc mắt liền thấy được xe của Trình Dạng đỗ ở ven đường, cô đi tới, khom người nhìn vào trong xuyên qua cửa sổ Trình Dạng bấm điện thoại di động, dáng vẻ vẫn còn rất chú tâm.

trướctiếp