Hôn Trộm 55 Lần

Chương 718: Vợ Chồng Lục Kiều (6)


trướctiếp

Sau đó liền nói lại những lời Lâm Thi Ý nói ở trong tin tức, đầu đuôi gốc ngọn miêu tả cho Lục Cẩn Niên nghe một lần.

Theo miêu tả của cô, sắc mặt của Lục Cẩn Niên vốn là khi thấy xì căng đan thì đã rất khó coi, lại càng ngày càng khó coi, đến cuối cùng, cơ hồ có thể dùng hai chữ dọa người để hình dung.

Mặc dù Kiều An Hảo biết, Lục Cẩn Niên không phải là giận chính mình, nhưng lại vẫn không có can đảm nhìn thẳng anh, chỉ là nhỏ giọng nói: "Chính là những lời đó của Lâm Thi Ý có chút thật khó nghe. . . . . . Cái gì không ngủ ngu sao mà không ngủ, không đáng bao nhiêu tiền. . . . . . Sau đó còn phơi nắng bạn bè . . . . . ."

Mặc dù Kiều An Hảo ở cùng Lục Cẩn Niên kể lại chuyện này, rốt cuộc vẫn là phụ nữ, còn mang theo một chút không vui ở trong lời nói: "Nói tóm lại, là ở trong tối mỉa mai em, sau đó trong lòng cũng có chút không thoải mái."

"Lúc ăn cơm, Triệu Manh phát hiện có ký giả chụp em, sau đó liền ý tưởng đột phát, nói là đi dạo phố, sau đó để cho bọn họ chụp được hình ảnh chúng ta đi mua đồ . . . . . ."

Lời nói Kiều An Hảo mặc dù chỉ là nói tới chỗ này, nhưng là ý tứ ở phía sau Lục Cẩn Niên vẫn hiểu được.

Khó trách lúc ở trong tiệm, khi chọn túi xách, cô vẫn luôn buồn bực không lên tiếng, đều là Triệu Manh ở nơi nào đó ríu rít đưa ý kiến, tình cảm hai người bí mật trao đổi như thế này?

Kiều An Hảo nói nhiều như vậy, cũng nói cho rõ ràngchân tướng mọi chuyện, lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lục Cẩn Niên giọng nói mềm nhũn mở miệng nói xin lỗi: "Lục Cẩn Niên, thật xin lỗi, em không nên ôm mục đích như vậy cùng anh đi dạo phố."

"Còn nữa, trên mạng những người đó mắng cứ mắng chửi đi, mấy ngày nữa có tin tức giải trí mới ra ngoài, cũng không ai nhớ những chuyện hư hỏng kia của em rồi, về phần Lâm Thi Ý, cứ theo cô ta đi, em mới vừa rồi chắc là đầu nhất thời bị rút gân mới nghĩ muốn cùng cô ta so đo, huống chi, nhiều túi xách như vậy mua về nhà cũng dùng không tới, em cũng không phải đặc biệt thích, coi như nhiều tiền hơn, chúng ta cũng không cần thiết lãng phí thế này."

"Anh sang nước Mĩ mới trở về, lại phải bôn ba như vậy, cũng không kịp nghỉ ngơi, khẳng định là mệt muốn chết rồi, chúng ta về nhà đi, có được hay không?"

Kiều An Hảo nói tới chỗ này, khẽ nháy mắt một cái, cô còn chưa có nhìn thảng vào mắt của Lục Cẩn Niên, trong lúc bất chợt đầu anh liền cúi xuống, sau đó, cánh môi ngăn lại môi của cô.

Như vậy chạy qua chạy lại, thật sự là mệt chết đi, nhưng vào giờ phút này, bị lời nói thật dài của cô, làm cảm giác mệt mỏi tan thành mây khói, thậm chí cảm thấy, mình có thể mệt mỏi hơn nữa.

Anh trước khi trở về nước, trong đầu liền muốn hôn cô như vậy, sau khi về nước, lúc thấy cô, Triệu Manh cùng trợ lý đều ở đây, anh chỉ có thể nhẫn nhịn.

Nhịn đến bây giờ, biết rõ là trong trường hợp này, biết rõ cô nói có ký giả chụp lén, nhưng không sao. . . . . . Dù sao xì căng đan cũng đã ầm ĩ, anh sẽ không để ý mà gây lớn thêm một chút, huống chi. . . . . . Anh yêu cô gái này, anh dù liều mạng cũng muốn nâng niu che chở cô trong lòng bàn tay, sao có thể cho phép người khác tùy tiện đichửi bới, đi trách móc?

Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên hôn không còn khí lực, cô nhớ đến ký giả, lặng lẽ hé mở mắt, thấy nơi xa thật sự có người đang chụp ảnh, vì vậy vội vàng trốn khỏi đôi môi của Lục Cẩn Niên, thở hổn hển nói: "Có người chụp lén á. . . . . ."

Tiếng nói Kiều An Hảo cũng còn chưa có ổn định, bên tai liền vang lên một câu nói mập mờ không rõ ràng: "Mặc kệ họ, tùy ý chụp."

Sau đó, cánh môi lại một lần nữa bị chặn lại.

trướctiếp