Hôn Trộm 55 Lần

Chương 693: Giải Thích


trướctiếp

Hứa Gia Mộc rũ mắt xuống, giơ tay lên, móc một xấp giấy từ trong túi ra, đưa cho Hàn Như Sơ.

Hàn Như Sơ nhìn Hứa Gia Mộc, chần chờ một chút, nhận lấy, mở ra, lại phát hiện là tin nhắn di động được in ra.

Hàn Như Sơ mượn ánh đèn ven đường, cẩn thận nhìn một hồi, mới nhìn ra đây là tin nhắn được gửi đi vào đêm thất tịch tình nhân năm ngoái của Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên.

Hứa Gia Mộc im lặng một lúc lâu, rốt cuộc cũng mở miệng: "Trong bốn ngày này, Kiều Kiều ngất xỉu phải nằm viện, điện thoại di động ở nhà chúng ta, mẹ có thể nói cho con biết, là ai lấy danh nghĩa Kiều Kiều gửi những tin nhắn này không?"

Hàn Như Sơ không nói gì, bàn tay cầm những tin nhắn được in ra giấy kia lại hơi run rẩy một chút, sau một lúc lâu, bà ta mới ngẩng đầu lên, hỏi: "Gia Mộc, con lấy cái này ở đâu?"

Hứa Gia Mộc nhắm hai mắt lại: "Đã đến nước này, mẹ còn quan tâm là người nào ở sau lưng hãm hại mẹ sao? Vấn đề là, đây không phải là hãm hại, đây là sự thật!"

"Mẹ biết anh con yêu Kiều Kiều, có đúng không? Cho nên lúc đầy mẹ lấy Kiều Kiều làm mồi dụ đi tìm anh ấy, anh ấy mới đồng ý cải trang thành con, có đúng hay không? Mẹ không thể gặp anh ấy được, mẹ ngày lễ tình nhân Kiều Kiều đã có hẹn với anh, mẹ đã ra tay độc ác đẩy Kiều Kiều xuống cầu thang, sau đó mẹ lấy cái điện thoại di động này, gởi tin nhắn cho anh, có phải hay không!"

Lúc Hứa Gia Mộc hét lên tới đây, bỗng dưng hốc mắt đỏ lên: "Người có lỗi với mẹ là cha con, không phải là mẹ của anh con, cũng không phải là anh của con, mẹ tỉnh dậy đi, tất cả những điều này đều là lỗi của Hứa Vạn Lý! Tại sao mẹ không đi mà đối phó với Hứa Vạn Lý, tại sao mẹ lại muốn đối phó với bọn họ? Bọn họ đã làm sai chỗ nào!"

"Là Kiều An Hảo không biết xấu hổ đó làm có đúng không? Là Kiều An Hảo làm, có đúng hay không?" Trong lúc bất chợt Hàn Như Sơ cầm mấy tờ giấy kia lên tiếng.

Trong nháy mắt Hứa Gia Mộc có chút không biết nên nói gì, anh giơ tay lên, vuốt vuốt trán của mình, thở một hơi thật dài, sau một lúc lâu mới nói: "Mẹ thật sự khiến con rất thất vọng."

Chỉ là một câu nói rất đơn giản, nói xong Hứa Gia Mộc đã rút tay khỏi tay Hàn Như Sơ.

"Gia Mộc, con đừng đi…" Đột nhiên Hàn Như Sơ giống như đã nghĩ tới điều gì, quay đầu, trao cho quản gia một ánh mắt.

Trong nháy mắt quản gia như đã hiểu được ý của Hàn Như Sơ, lập tức mở miệng nói: "Cậu chủ, tin nhắn này là do tôi lấy điện thoại của cô Kiều gửi, bà chủ không biết chuyện này, chuyện này đều là do tôi làm, cậu đừng trách bà chủ..."

"Đủ rồi!" Dù Hứa Gia Mộc không quay đầu nhìn hai người ở sau lưng, nhưng trong lòng anh lại như gương sáng, cái gì cũng đã hiểu: "Không cần diễn trò nữa, các người thật sự xem tôi là đồ ngốc sao? Kiều Kiều bị đẩy xuống cầu thang, con đã hiểu là ý của ai, vì thế con tin, là bởi vì mẹ là mẹ con, sinh con ra và nuôi con lớn như vậy, con nghĩ rằng mẹ và con chiến tranh lạnh với nhau lâu như vậy, mẹ sẽ biết mình sai chỗ nào, lúc đó mẹ sẽ nghĩ đến cảm nhận của con trai, sau đó mẹ sẽ tôn trọng con trai của mẹ hơn."

"Nhưng trên thực tế con đã sai rồi."

"Nói thằng với mẹ, bản thân con cũng không biết tin nhắn này là ai gửi cho , đây là một bưu kiện ẩn tên mà con nhận được vào sáng nay, mà mẹ lại nghĩ là Kiều Kiều làm."

"Thật ra thì mẹ chưa từng nghĩ nó là lỗi của mình, dù sao mẹ vẫn luôn làm những việc có lợi cho mình, lại luôn nghĩ hết mọi cách để người khác không được sống tốt."

trướctiếp