Từ giờ mình gọi Thiên Lam là nó. Thỉnh thoảng mình đăng vài hình phụ hoạ vào cho sinh động.)
Chỉ vì cô bé có cái tên Thiên Lam kia mà TFBoys của chúng ta chằn chọc mãi
không ngủ được. Hết người này tới người kia làm phiền nhau (ba anh em
một phòng).
- Tiểu Khải! Anh nằm im đi có được không? Ngọ ngoạy vậy sao em ngủ?
Vương Nguyên quay lưng vào Tuấn Khải, khuôn mặt nhăn nhó khó chịu. Từ lúc đi
ngủ tới giờ, Tuấn Khải hết quay bên này sang bên kia làm cậu không thể
ngủ được, mặc dù cậu cũng không thể ngủ nổi (==!). Cậu hết chùm chăn rồi lại bỏ xuống trông đến tội. Tuấn Khải lại quay sang Thiên Tỉ đưa tay ấn cậu dịch ra mép giường.
- Thiên Tổng em nằm lùi ra, chật quá!
- Nguyên Nguyên cậu chiếm nhiều chỗ vậy? Nằm lùi ra đi!
Thiên Tỉ ngồi dậy đưa tay vỗ mông Vương Nguyên cằn nhằn. Sau khi có lại chỗ
thì cậu lại nằm xuống quay lưng vào Tuấn Khải mà cố ngủ nhưng không
được.
[][][sáng hôm sau][][]
~ Oáp!!!!
Tuấn Khải mở cửa nhà vệ sinh đi ra, cậu đã dậy trước hai tên kia để làm
VSCN. Cả đêm qua, ba anh em phải tới gần 1:00 thì mới lăn ra ngủ cho nên mới dậy lúc 10:00 như vậy. Đưa tay che miệng ngáp thêm cái nữa, đưa hai tay dương lên, cong bụng cho sương cốt dãn ra. Vừa đi vừa vặn vẹo tới
chỗ hai thằng nhóc nào đó đang ghếch lên nhau mà ngủ.
Ai ngoài Vương
Nguyên và Thiên Tỉ đây. Vương Nguyên nằm ngang, đưa hai tay lên đầu, hai chân trắng nõn đưa lên bụng và cổ Thiên Tỉ làm chỗ "nghỉ". Thiên Tỉ thì một tay ôm chân của Vương Nguyên ở cổ, một tay ôm gấu Kuma. Nhìn hai
đứa mà nhóm trưởng không khỏi lăn ra cười như điên. Cậu bỏ điện thoại ra chụp vài kiểu sau đó mới tới "công việc cao cả" là.... Đánh thức hai
người kia
(つД`)ノ
- Nguyên Tử, Thiên Thiên dậy đi nhanh lên.- Bước đầu lay nhẹ hai đứa => không có phản ứng
- Dậy chưa hả, dậy nhanh lên cho anh. Dậy!!!!!- Bước hai với gối đánh
không thương tiếc vào hai khuôn mặt hoàn mĩ đang say ngủ kia.... =>
không có hiện tượng.
- Kuma nhìn ngươi chướng mắt quá, ta sẽ lém ngươi đi cho xe trở rác đưa ngươi đi!
Câu nói rất chi nhẹ nhàng tình cảm mà như cái đồng hồ báo thức làm người
nào đó ngồi bật dậy nhưng lại phải nằm xuống vì cái chân của ai đó đè
lên cổ. Cố gắng nắm mới đẩy hai cái chân kia ra khỏi người, vừa đẩy được hai cái thì từ đâu lại ập thêm hai cái nữa, nhìn lại... Là hai cái chân đó.(=='). Cậu tức giận quay sang nhìn chủ nhân của cặp chân.
- Vương Nguyên cậu mà không bỏ chân khỏi người tớ là tớ cho cậu một đòn!
Vậy là cứ thế Tuấn Khải và Thiên Tỉ phải cố lắm mới lôi cổ Nguyên Nguyên
dậy. Trong lúc hai người kia VSCN, Tuấn Khải lại ra nhà lấy ba cốc mì ăn liền, cho nước sôi và ngồi chờ hai tên tiểu quỷ kia. Hai người kia lóc
cóc đi ra nhà cùng nhào vô mà ăn.
[][][Trong lúc đó][][]
Trong thang máy, có một cô bé bước ra không ai khác là nó, tay kéo vali màu
lam đi tới căn phòng có số 102. Đáng ra, nó tới đây từ lâu, nhưng ông bà nội cứ muốn nó ở lại một hôm rồi mới cho đi cho nên nó đi chơi rồi lại
về nhà ông bà (ông bà nó ở Trùng Khánh). Ông bà thương nó lắm, ông nó là người Việt, bà nó là người Trung. Hai người đều yêu hai nước cho nên
cái thời yêu nhau, ông bà nó về Việt Nam sống, khi sang tuổi 40 hai
người lại về Trung ở. Hai người đều thương nó hơn yêu chính mình.
-
Thiên Lam ơi chờ Lam Nhi với!!!!!- Từ thang máy có một cô bé dễ thương,
tay xách vali chạy tới chỗ nó. Cô bé có mái tóc dài ngang lưng, soăn nhẹ ở dưới cùng mái ngố dễ thương. Đôi mắt to có phần sắc sảo, đôi môi anh
đào tuyệt đẹp.
- Nhi Lam?- Nó quay lại nhìn bạn thân bằng con mắt ngạc nhiên tột độ. Sao nhỏ biết nó ở đây? Nó không có nói nhé....
- Vũ Thiên Lam!!!
[][][TFBoys][][]
Ba anh chàng đang thưởng thức mì hộp ngon lành, khi nghe cái tên kia mà
không hẹn cùng... Sặc(==') cả ba nhìn nhau rồi cùng đứng dậy ra cửa mở
hé rồi cùng nhau thò ba cái đầu ra nhìn. Trước mắt họ là hai cô gái dễ
thương, xinh xắn nhưng họ chỉ chú ý tới nó.
- Là cô ấy!- Ba cái miệng đồng thanh rồi cùng nhìn nhau gật đầu trắc nịch. Lại cùng nhau thò ra
cửa, chăm chú theo dõi hai người kia miệng không khỏi nở nụ cười.
[][][Bên ngoài][][]
- Cậu có coi Hoàng Nhi Lam này là bạn không hả?
Nhìn Nhi Lam tức giận đứng chống hông kia. Nó không khỏi có lỗi, thực ra nó
không nói cho nhỏ biết nó chuyển sang Trung Quốc cùng ra đình, vì nó sợ
nó không muốn bỏ nhỏ ở lại. Nhỏ và nó là đôi bạn thân từ khi còn nhỏ,
cái gì cũng có nhau như hình với bóng, như đất với trời. Nhà nhỏ cũng
thân với nhà nó như bọn nó thân nhau vậy, nhưng nhà nhỏ lại phải ở lại
Việt Nam. Nhưng thấy nhỏ ở đây, nó vừa mừng vừa sợ. Mừng vì có nhỏ, sợ
vì nhỏ mà tức giận thì nó chỉ có chết.
- Tớ.... Tớ....
- Cái gì mà tớ? Cậu có biết đây là đâu không?- Nhìn nó lấy hai đầu ngón tay chọt
chọt vào nhau Nhi Lam không khỏi buồn cười nhưng vẫn trưng bộ mặt hình
sự ra đe doạ tinh thần của nó.
- Thì thành phố Trùng Khánh nước Trung Quốc!- Nó trưng mặt ngơ ngác ra nhìn nhỏ bạn.
- Phải rồi vì thế cậu không nói với tớ chứ gì?
- Hả?
- Cậu có biết đây là nơi ở của hai TFBoys không? Còn nữa, còn là địa bàn
của công ty TF nữa. Cậu tính dấu mình để tới đây một mình à? Không có
cửa đâu!
- Từ từ mở cửa đã!- Nó gạt tay bạn ra, cầm chùm chìa khoá ra, lựa lựa khoá để tra vào ổ.
- Để tớ, nói đi họ thế nào? Cậu gặp những ai? Nói đi!
Nhi Lam luống cuống giật chùm chìa khoá trong tay của nó, vô tình làm rớt
chìa khoá xuống đất. Không biết thế nào mà nó lại chượt ra số nhà 101
đối diện nhà hai người đã vậy còn chui luôn vào trong qua khe cửa đang
hé kia.
[][][TFBoys][][]
TFBoys đang
trong tình trạng nghe lén hai người kia. Khi chiếc chìa khoá chượt qua
ba người vào trong phòng, theo phản xạ cả bọn cùng nhìn theo đường chượt chiếc chìa khoá, rồi lại cùng nhìn nhau. Như nhận ra điều gì đó cả bọn
vội ra khoá cửa nhưng....
- Có ai không? Cho tôi xin lại chìa khoá!- Nó cùng Nhi Lam đứng ngoài cửa gõ vài cái.
Cả bọn nhìn nhau rồi đùn đẩy cho nhau với ý muốn đối phương ra mở cửa.
Nhưng cả bọn không chịu cứ bị đẩy tới cửa là tìm cách chạy khỏi cánh cửa để không mở.(==').
- Tiểu Khải anh là lớn nhất anh ra mở cửa đi!-
Nguyên Nguyên đẩy Đại Ca lên cánh cửa. Tuấn Khải không chịu lách khỏi
cánh cửa rồi chạy về chỗ cũ.
- Em từng làm MC của TF teen go và Sổ
tay thần tượng nên em ra mở cửa đi!- Tuấn Khải biện hộ hai cái lí do
chuối không thể chuối hơn. Không phải cậu ngại mà bên ngoài là người
khiến cậu không tài nào ngủ được đêm qua, người mà cậu luôn nhớ mong.
Cậu không biết phải làm gì khi đối diện với cô nữa.
- Gì chứ? Thiên
Tổng cậu là người có khả năng bình tĩnh nhất cậu mở đi!- Nguyên Nguyên
nói mà Khải Ca cũng nhe răng cười ủng hộ luôn. Thấy Thiên Tỉ lắc đầu cả
hai cùng đẩy cậu ra cửa, cậu miễn cưỡng mở cửa.
- A là Thiên Tỉ!? Anh cho em xin chữ kí!
Vâng! Là Nhi Lam a, con nhỏ lục vali cầm cuốn sổ tay nhỏ bé lên để xin chữ
kí. Cậu cũng gật đầu đồng ý làm cho nhỏ sướng tới suýt xỉu. Gặp trực
tiếp này là điều cô chỉ mơ thôi chứ chưa từng nghĩ, giờ nhìn tận mắt.
Anh chàng cool của nhóm, đa tài đa nghệ, luôn điềm tĩnh. Khuôn mặt tuy
lạnh nhưng vô cũng soái ca làm cho nhỏ không khỏi suỵt máu mũi.(> - Xin chào! Chúng ta gặp nhau rồi!- Nó cười dễ
thương, thật không ngờ trong một ngày nó gặp cả ba thành viên nhóm
TFBoys mà còn không nhớ gì hết. Nhìn họ thật sự bản năng miễn dịch trai
đẹp của nó đã mất. Bắt đền ba người (metoo)