Lòng ngực nhẵn nhụi
của Tần Hoài nóng rực, những ngón tay lạnh như băng của Mạc Doanh Doanh
chạm đến làm cho người đàn ông ở phía trên bỗng nhiên rùng mình. Môi của Mạc Doanh Doanh hơi mở ra, liền cảm nhận được Tần Hoài đang ở phía trên lập tức hôn lên đôi môi mình, lưỡi của anh len vào từng ngóc ngách như
an ủi trong khoang miệng cô, có một loại cảm giác hưng phấn, hư ảo không thể hiểu nổi làm cho cô không biết nên làm như thế nào mới đúng.
Ngón tay người đàn ông không kiêng nể gì đang đùa giỡn nơi chốn đào nguyên
trơn bóng của cô, lúc ra lúc vào như đang dụ dỗ cô với vô hạn tình dục,
ngón tay anh nhẹ nhàng khơi gợi nơi khối thịt mềm của cô, dùng sức lúc
mạnh, lúc nhẹ làm cho toàn thân Mạc Doanh Doanh run lên, thân thể không
thể khống chế nổi, cũng cong lên nhứ đón ý nói hùa cùng với Tần Hoài.
Có thể nói đầu óc của Tần Hoài đã bị dục vọng làm cho mê muội, nhưng với
kỹ thuật ‘thân kinh bách chiến’ của anh luôn có thể chậm rãi nhẹ nhàng
để cho người phụ nữ dưới thân anh có thể đạt được sự vui thích lớn nhất.
Tay Mạc Doanh Doanh vuốt ve vòng eo tinh tế tráng kiện của anh, cảm nhận
được ngón tay ở phía dưới đang chờ đợi để phát ra lực lượng lớn nhất.
- - không nên như vậy... Đại
não của cô hỗn loạn, không thể như vậy, tự nhiên cho người ta xem hình
ảnh ‘đông cung’ sống động thì không nói, nếu bây giờ bọn họ lên giường
với nhau, làm tình, vậy thì nhiệm vụ này sẽ không có khả năng tiếp tục
thực hiện được nữa rồi.
Chuyện này rất xấu hổ, dĩ nhiên sự ăn ý giữa bọn họ rất không dễ dàng có được cũng sẽ tan thành mây khói thôi.
Cô cố gắng kiềm chế Tần Hoài chỉ với ngón tay đã có thể đem lại niềm vui
thích, nhỏ tiếng kêu tên của anh: “Tần Hoài, Tần Hoài...”
Tay của Tần Hoài hơi dừng động tác, một loại cảm giác trống rỗng không thể hiểu nổi trong nháy mắt đã quét sạch tâm trí cô, Mạc Doanh Doanh thấy anh
không kịp phản ứng, cắn răng lại, quần dài cũng bị kéo xuống chân, hai
chân trần lưu loát giống như dây leo quấn lên eo của Tần Hoài.
Chóp mũi hai người chạm vào nhau, hơi thở nóng rực, dường như có thể cảm
nhận được từng hơi thở nóng bỏng đang tồn tại xung quanh hai người.
Quả nhiên, cô đoán không sai mà - - tiếng bước chân thong thả kia chỉ có
thể là bước chân của lão Trương, mà cho tới cùng thì ông lão kia chắc
chắn phải mang tư tưởng của người thời trước, cảm thấy xấu hổ khi phải
xem người trẻ tuổi hoan ái, sau khi xác nhận hai người đã lên giường với nhau, thì khẳng định ông ta sẽ rời khỏi.
Nghe tiếng bước chân
chậm rãi nhỏ dần, toàn thân Mạc Doanh Doanh bỗng nhiên cứng đờ- - người
đàn ông phía trên lưu loát gọn gàng ném dây nịt xuống đất, phần eo cũng
bắt đầu thong thả làm ra động tác giống như là tiến lên phía trước.
Mạc Doanh Doanh hít một hơi thật sâu, cố gắng áp chế sự mất mác như có như
không ở trong lòng - - thật là một con ngựa giống mà!
Nghĩ vậy, vốn hai chân của cô đang cuốn lấy eo
của Tần Hoài đột nhiên dùng sức, thừa dịp người đàn ông này không phòng
bị, đồng thời hướng về phía bên trái lật người thật mạnh, vị trí bị đổi
chỗ, cô ép lên trên thân thể của người đàn ông - - ánh đèn mờ ảo, cũng
không biết ai đã mở đèn, dưới ánh sáng dịu dàng ôn hòa của ánh đèn, hai
gò má Tần Hoài hơi trắng nhạt làm cho tim của Mạc Doanh Doanh cũng đập
nhanh một cách khó hiểu.
Rõ ràng, người đàn ông này thật sự là yêu nghiệt mà!
Cô thất tha thất thểu xoay người xuống giường, tránh né được cổ tay của
Tần Hoài vẫn chưa từ bỏ ý định đang kiềm chế mình, hai chân mềm nhũn quỳ gối trước túi xách du lịch của mình.
Kéo túi du lịch ra thật cẩn thận, tranh thủ không để lộ ra một tiếng động nào, tay cô luồn xuống
dưới từng lớp quần áo che giấu ở bên trên, lấy ra một hộp y tế bằng kim
loại, mở hộp ra, chỉ có duy nhất một bao ny-lông đựng kim tiêm cùng
những bình thuốc nước được xếp thứ tự. Tay cô run run mở ra một bình
nhỏ, xé bao ny-lông, đem kim tiêm và ống tiêm chuẩn bị tốt, rút thuốc
vào, sau đó hít thở dồn dập, mò mẫm mạch máu trên khuỷu tay mình.
Cũng thật may mắn, hiện giờ, mạch máu toàn thân của cô đã căng lên hết cỡ,
cho nên có thể kiếm ra dễ dàng, sau khi tìm thấy, Mạc Doanh Doanh không
chút do dự, dựa vào cảm giác của mình tiêm kim vào dưới da mình, chậm
rãi bơm thuốc vào cơ thể mình.
Cô đã từng nhận được một nhiệm vụ, có người bỏ tiền ra muốn ám sát trùm buôn bán thuốc phiện người Miến
Điện của khu vực tam giác vàng, lúc đó, cô đã cải trang thành một cô gái bình thường dân dã để tiếp cận tên cầm đầu mua bán thuốc phiện này, bởi vì cô nhận được tin tức nói rằng tên trùm buôn bán thuốc phiên này đặc
biệt thích thú thưởng thức phụ nữ Trung Quốc, cho nên Reagon đã phái cô
tiếp cận để ám sát.
Kinh nghiệm của cô khi đó vẫn còn thiếu, mặc
dù mang theo vũ khí, nhưng nếu muốn trở thành người phụ nữ để dâng cho
tên trùm buôn bán thuốc phiện, phải trải qua nhiều lần kiểm tra an ninh, cũng không thể vượt qua những máy kiểm tra kim loại để mang vào.
Sau cùng thân thể trống không của cô chỉ được quấn trong một lớp lụa đen,
được đưa tới cứ điểm che giấu của trùm buôn thuốc phiện với những cô gái Á châu khác.
Lúc đó, cô không hề nghĩ tới trên tấm lụa đen kia
đã được tẩm thuốc kích tình, cô đã cẩn thận tránh khỏi những đồ ăn, còn
có nước uống, thậm chí khi ngửi được mùi hương kỳ lạ, cô đã quyết định
ngưng thở.
“Ừm…..” Tiếng rên rỉ của Tần Hoài đã phá vỡ sự trầm tư của Mạc Doanh Doanh, giờ phút này,
con sóng tình dục sôi trào trong người cô cũng đã dần dần biến mất, chỉ
còn lại một mảng băng giá.
Cô thở mạnh, tiếp theo là lấy ra một
bình thuốc nhỏ khác, chuẩn bị thật tốt, đi tới trước giường, hai tay
kiềm chế tay của người đàn ông, thấy anh vẫn vùng vẫy không ngừng, trên
căn bản là cô không cách nào tiêm vào người anh được, lòng cô cũng bắt
đầu hồi hộp, thở dài một hơi, đành phải hôn Tần Hoài một lần nữa.
Môi của cô vừa mới chạm vào Tần Hoài, thì đầu lưỡi của người đàn ông này
cũng giống như một con rắn xảo quyệt, liên tiếp quấn quanh, mút vào cánh môi cô, dụ dỗ dục vọng của cô.
Mạc Doanh Doanh thầm mắng trong
lòng: “Cũng quá táo bạo rồi!” Thấy tay anh cũng đã ngừng vùng vẫy, đang
đắm chìm trong nụ hôn đó, rốt cuộc, cô nhẹ nhàng thở ra, hung hăng cắn
vào môi anh, thừa dịp anh bị đau, một tay đè lại cánh tay anh, tìm mạch
máu, đẩy nhẹ kim tiêm, bình tĩnh đem thuốc tiêm vào tay anh.
Sau
khi làm xong mọi thứ, Mạc Doanh Doanh nhanh chóng đem kim tiêm cất kỹ,
bỏ vào trong túi du lịch, ngược lại cô lại lấy từ trong túi du lịch ra
một tai nghe điện thoại di động màu đen. Tai nghe trước mặt được làm
thật chuyên nghiệp để đề phòng bị nghe lén điện thoại, thêm nữa tính
chất giống như một phần mềm, trên cơ bản Mạc Doanh Doanh không cần lo
lắng sẽ có người nghe lén được cuộc trò chuyện của cô.
Nhẹ nhàng
đẩy cửa ra, Mạc Doanh Doanh lo lắng quay đầu nhìn Tần Hoài đang ngủ say, quay người đi vào trong tiểu viện, bấm một dãy số.
Chỉ qua vài
giây, đầu bên kia đã nhận cuộc gọi: “Mạc.” Giọng nói của G1897 vẫn giống như trước kia.
Giọng nói của Mạc Doanh Doanh còn có chút khàn khàn: “Cô đã tới trấn Thanh Lan rồi hả?”
“Ừm. Ngài Reagon nói muốn tôi tới để trợ giúp cô.” Xe của G1897 đang ẩn nấp ở một ngõ tắt nhỏ trong trấn Thanh Lan, trên đầu gối cô ta là để cái máy
tính xinh xắn màu bạc, trên màn hình là chấm màu đỏ chỉ ra vị trí của
Mạc Doanh Doanh, còn lại những đường cong màu xanh và màu vàng biểu hiện cho những hành lang hay thông đạo trong ngôi nhà.
“Đã biết được vị trí của tôi rồi?” Cô lại hỏi
“Không sai.” Ngón tay G1897 đánh trên máy tính rất nhanh: “Tôi còn mang theo
mấy dụng cụ định vị cỡ nhỏ, đến lúc đó, cô dành chút thời gian để gặp
tôi, tôi sẽ đưa cho cô, cô tùy ý cài vào những người nào cô muốn tìm ra
vị trí, sau đó tôi sẽ báo lại với cô nhất cử nhất động của bọn họ.”
“Vậy bây giờ cô đã nắm được bản đồ hoàn chỉnh của ngôi nhà rồi?”
“Đã nắm được, tôi sẽ gửi đến di động cho cô.”
“Thân phận của lão Trương và Trương Tú Chi không có vấn đề gì sao?”
“Không có vấn đề, đã xác minh rồi, quả thật là người giữ nhà của họ La, sau
khi Quách Anh được gả vào nhà họ La mới đến nhà họ La, sau đó thì ở lại
giữ nhà họ La ở trấn Thanh Lan.”
Từ buổi trưa ngày hôm nay, lúc
Mạc Doanh Doanh nhìn thấy xe của G1897 đi qua trước mặt cô ở trên đường
cái, cô đã mở máy nghe lén lúc nào cũng đeo trên người, để cô ấy có thể
nghe được nội dung nói chuyện của cô.
Bất quá, nghĩ đến đây, Mạc
Doanh Doanh nhớ lại mới vừa rồi cùng Tần Hoài triền miên, cảm thấy có
chút mất tự nhiên, nhưng cũng không nói nhiều, chỉ ừ một tiếng, sau đó
phân phó nói: “Nói cho tôi biết những nơi bí mật nhất trong nhà họ La,
ngày mai tôi sẽ liên hệ với cô sau. Còn về những máy nghe lén còn lại,
tôi sẽ gài lên.”
Khi cô còn đang phân phó, bỗng nhiên toàn thân cô cứng đờ, tiếng bước chân thong thả và trầm ổn vang lên sau lưng cô.
- - “Mạc Doanh Doanh, em đang nói chuyện với ai vậy?”
Giọng nói của Tần Hoài vẫn còn mang theo chút lười biếng, toàn thân Mạc Doanh Doanh lại trở nên lạnh lẽo.
Cô chưa từng nghĩ qua người đàn ông này có thể tỉnh lại nhanh đến như vậy - - cô nghĩ rằng thuốc an thần đã tiêm cho Tần Hoài khác với cô, căn bản
là hiện giờ Tần Hoài vẫn nên đang ngủ say bởi vì tác dụng của thuốc, mặc dù chỉ là liều nhỏ, nhưng một người đàn ông vạm vỡ bình thường đều phải mất ít nhất hai tiếng đồng hồ mới có thể tỉnh lại.
Mạc Doanh
Doanh bình tĩnh xoay người, nhìn gương mặt không rõ thần sắc của Tần
Hoài đang bị che khuất trong bóng đêm, giọng điệu không thay đổi, vẫn
cứng ngắc y như trước: “Là trợ lý của tôi, anh có chuyên gia của anh,
thì tôi cũng có trợ lý của tôi.”
Tần Hoài cũng không nói tiếp,
chỉ bình tĩnh nhìn cô một lúc lâu, lại hỏi cô: “Tại sao em lại mang theo một hòm thuốc bên mình vậy?”
Mạc Doanh Doanh bước vào trong cửa, tiện tay khép cánh cửa gỗ lại, nói: “Tôi đã từng đi du lịch tới Miến
Điện. Anh có biết một vụ án đặc biệt có một người bị đội buôn lậu thuốc
phiện bắt đi ở Tam Giác Vàng vào năm năm trước không?”
“Biết.”
Tần Hoài cũng không nói với cô, lúc đó anh vẫn chưa phải là đội trưởng
của đại đội đặc cảnh, lúc đó anh chỉ là một người lính cấp thấp đã tham
gia vào hành động vây quét lần đó.
“Tên trùm buôn thuốc phiện kia rất thích con gái Trung Quốc, tôi đã từng bị bắt cóc đưa đến cứ điểm
của bọn họ để hiến cho người đứng phía sau như là lễ vật.”
Lúc
đó, Mạc Doanh Doanh ở Thái Lan trúng phải loại thuốc kích tình lợi hại
nhất, sự khổ sở lần đó còn hơn gấp trăm lần so với lần này, sau cùng cô
bị một tên đàn ông mập ú, ghê tởm đè ở trên giường, tùy ý hôn lên môi
cô, quá tuyệt vọng, cô đã hung hăng cắn thật mạnh làm bị thương lỗ tai
của tên đàn ông kia, vì thẹn quá thành giận, tên kia đã tát cô một cái
ngã trên mặt đất.
Vì muốn mình được tỉnh táo, cô đã đập nát đĩa
đựng trái cây ở bên cạnh, cắn răng rạch lên lòng bàn chân của mình, lấy
đau đớn của bản thân để áp chế thần kinh đang mất dần cảm giác vì thuốc
kích dục, trước khi để những tên canh gác ngoài cửa phản ứng kịp, cô đã
đè tên đàn ông mập lại, dành lại sinh mạng của mình bằng phương pháp mà
Reagon đã dạy cho cô khi trong tay không có một tấc sắt - - từ đốt xương cổ đi xuống ba tấc là đốt xương tên gọi Tira, ước chừng khoảng ba đầu
ngón tay nhập lại ở trên xương sống, kéo ra, hoàn toàn có thể làm cho
người khác mất mạng.
Lúc cô cho rằng cho dù có giết chết tên đàn
ông kia, thì một giây sau cô cũng sẽ bị những tên canh gác ở bên ngoài
giết chết, thì thời cơ đến thật trùng hợp, lúc đó bộ đội đã kéo vào bao
vây tất cả, quân đội của nhiều quốc gia liên thủ cũng quyết định phát
động tập kích cứ điểm này ngay trong giờ phút đó, ngoài cửa rối tinh rối mù, nhân cơ hội đó, cô quấn lấy thân thể mình bằng một tấm mền mỏng,
theo như lộ trình đã chuẩn bị trước trong kế hoạch mà chạy trốn.
Tất nhiên, Mạc Doanh Doanh sẽ
không bao giờ nói cho Tần Hoài biết nhiều như vậy, cô chỉ đơn giản nói
cho anh biết rằng: “Nhờ trời phụ hộ, quân đội đã xông vào cứu tôi, nhưng cũng từ đó về sau, mặc kệ là đi bất cứ đâu, tôi đều mang theo một hòm
thuốc bên người.”
Nhìn những nghi vấn trong mắt Tần Hoài đang dần dần biến mất, Mạc Doanh Doanh thở phào nhẹ nhõm, thay đổi đề tài:
“Chúng ta bị trúng thuốc kích tình.”
Mới vừa rồi, bởi vì hoài
nghi thân phận của Mạc Doanh Doanh, cả người Tần Hoài đều phòng bị không một chút nới lỏng, giờ phút này thân thể mới giãn ra, cũng phát hiện
được đầu mình rất đau, có lẽ do thuốc gây ra.
“Không biết một già một trẻ này có mục đích gì?” Có thể làm cho bọn họ hôn mê ngay lập tức
cũng được, nhưng chỉ bỏ thuốc kích tình.
Tần Hoài cũng không nhớ
một chút nào về chuyện vừa rồi, nhưng nhìn bộ dáng của Mạc Doanh Doanh
thì nhất định trên người cũng không bị thương rồi, có thể chắc chắn tám
phần là anh cũng chưa ăn được chút xíu đậu hủ nào của cô.
“Tác dụng lớn nhất của thuốc kích tình là sau khi nam nữ ân ái xong, sẽ mất đi sức lực, cả thân người đều trở nên vô lực.”
Mới vừa rồi, hai người đã tắt đèn trong phòng, giờ phút này, trong bóng
đêm, Tần Hoài lẳng lặng nhìn Mạc Doanh Doanh đang đứng trước cánh cửa
gỗ, lần đầu tiên cảm thấy được người phụ nữ xa xa kia không chỉ đơn giản là một luật sư như cô nói.
“Chúng ta là vợ chồng, ngủ với nhau
cũng là chuyện bình thường, mà sau khi ân ái sức lực suy yếu cũng là
chuyện rất bình thường, nhưng cho dù vậy ngủ thẳng tới giữa trưa cũng đã quá lắm rồi.” Tần Hoài phân tích tiếp tục theo những suy nghĩ của cô:
“Vì không muốn để chúng ta nghi ngờ, thì một chút thuốc kích tình đối
với hai vợ chồng mới cưới cũng không tính là gì. Mà tại sao bọn họ lại
muốn chúng ta ngủ lâu như vậy?”
“Bọn họ muốn có thêm thời gian.”
“Không sai.” Tần Hoài đến sát bên Mạc Doanh Doanh, mặt của hai người trong
bóng đêm gần trong gang tấc, bỗng nhiên cô nhớ tới mới vừa rồi người đàn ông này đã tiếp xúc vô cùng thân mật trên thân thể của mình - - vậy mà
cô lại không có bất cứ cảm giác ghê tởm nào hết.
“Đối với bọn họ, thời gian chỉ có hai tác dụng mà
thôi, thứ nhất là chạy trốn, thứ hai là có thể che giấu được thứ mà bọn
họ muốn giấu diếm.” Anh nhìn thấy sắc mặt của người phụ nữ trước mặt
mình có chút hốt hoảng, không khỏi nghi ngờ hỏi: “Em làm sao vậy?”
Mạc Doanh Doanh hoàn hồn ngay lập tức: “Không có gì, anh nói tiếp đi.”
Tần Hoài nhẹ nhíu mày, cũng phân tích tiếp: “Anh khẳng định khả năng bọn họ chạy trốn là không có rồi, nếu như vậy, khẳng định hiện giờ bọn họ đang che giấu cái gì đó.”
Tiếng của giọt nước mưa ‘tí tách’ vang lên, di động ở trong tay Mạc Doanh Doanh cũng rung lên, nhấn nút nhận, mở ra một tấm bản đồ các địa điểm bí mật của nhà họ La.
Cô nhìn Tần Hoài nhíu mày lại: “Chuyên gia của anh đã gởi cho anh những chuyện kỳ lạ của trấn Thanh Lan chưa?”
“Đã nhận được rồi.”
Đôi mắt của Mạc Doanh Doanh lóe lên một tia sáng dài giống như đôi mắt mèo
tỏa sáng ở trong đêm đen: “Thật đúng lúc, trợ lý của tôi cũng đã gửi cho tôi sơ đồ mật đạo ở trấn Thanh Lan.”
Trong bóng đêm, hai người nhìn nhau cười hiểu ý đối phương.
“Đợi ngày mai đi gặp ông lão họ Đinh kia xong, thì trở lại đây để tìm hiểu
bí mật của nhà họ La, có được không?” Tần Hoài chủ động đề nghị.
“Muốn còn không được đây.”
Hai người bọn họ cũng không phải là loại người hiền lành gì, dùng mắt đối
mắt, dùng răng đối răng vậy.
Tác giả nói suy nghĩ của mình:
Không được đánh tôi ~~! ! Mặc dù tôi biết các bạn đều thích thịt thịt...
Chỉ là, không thể để Tần Hoài cái gì cũng không biết sau khi ăn sạch sành sanh Mạc Doanh Doanh thôi ~~~
Muốn có thịt trong lúc cả hai bên đều có tình yêu, có hoa, lại dưới ánh
trăng trong không khí vô cùng lãng mạn hay là... Đại loại như dã chiến? 【 uy! ^ ^
... Cố gắng chen lấn để hoàn thành Bắc Kinh Nhất Hào
tuyến sau, toàn thân thể và tinh thần đều bị thương nặng, ngày mai phải
cố gắng bình phục thật tốt mới được T T