Trong bóng đêm giờ khắc
này có hơn mười thanh niên phân tán ra lần lượt, người trốn sau
cây đại thụ người thì lại trốn sau một bức tường, còn có
người thậm chí còn đứng sau cây cột điện chỉ cách Thu Phong
đúng năm mét.
Thấy bọn này vẫn cứng đầu không chịu ra Thu Phong liền nó bâng quơ thêm một lần nữa:
“ Thôi đi vào đây... “
Nói xong Thu Phong liền quay mặt đi mở cánh cửa sắt bước vào thì
đúng lúc này có một tiếng nói phát ra từ phía sau anh.
“ Khoan đã! “
“ Két... ẹt... “
Nghe thấy tiếng gọi Thu Phong liền quay đầu nhìn ra phía sau mình.
Quay đầu lại anh bắt gặp hàng chục người đi ra từ khắp nơi xung
quanh anh, người đi lại gần phía anh nhất chính là tên đội nón
cởi trần băng bó viết thương khi nãy ở quán nhau. Thay vì cởi
trần lúc này hắn đã mặc lên trên mình một chiếc áo màu đen.
Thu Phong đang thầm nghĩ tên đội nón này chắc hẳn rất thích tông
màu đen a. Bởi nên cái số nó cũng đen như cái màu nó thích.
“ Ê mấy thằng kia lại tính đánh con người ta nữa à... “
Không biết từ khi nào bà Dung chủ phòng trọ đứng phía sau Thu Phong
chống nạnh chỉ vào mấy kẻ đang đi về hướng phòng trọ của bà
ta.
“ Hả? “
Thấy bà Dung xuất hiện thằng cu Cường bỗng hả một tiếng tỏ ra vẻ vô tội.
“ Mày đấy, mày là cái thằng hay kiếm chuyện nhất đấy thằng
ranh con kia... bố nhà mày tụi mày đến trước dãy trọ của bà
làm cái gì? “ – Bà Dung tức giận ra vẻ chanh chua chỉ vào
thằng Cường quát một tiếng sau đó lại quay qua khều khều Thu
Phong vài cái “ Này... mày đi vào trong phòng nhanh đi, tụi nó
không dám vào tận trong phòng trọ của tao đánh mày đâu... nhanh
đi... “
Được một người xa lạ ở một nơi xa xứ quan tâm
thực sự khiến Thu Phong cảm thấy rất ấm áp. Nhưng có vẻ bà
Dung nghĩ mọi chuyện hơi quá rồi nên anh liền bước tới giữ lấy vai bà ta cười hề hề nói:
“ Không phải đâu cô Dung, mấy
người này nãy khi nhậu có nhậu chung với con ấy mà... Tụi con
vừa mới đi về xong mà... “ – Thu Phong đẩy bà Dung vào trong nhà “ Cô ngủ sớm đi cô trễ rồi ạ... “
“ Ê ê... khoan đã thằng này tự nhiên đẩy tao vào trong nhà... “
Bà Dung mắc cười với hành động của Thu Phong nên liền gạt tay nó
ra nhảy dựng lên nói. Sau đó bà ta lại quay sang nhìn đám người Chí Khải, Nhật Huy nói:
“ Mấy thằng mày... tụi bay lo mà làm ăn đàng hoàng đi, suốt ngày đánh lộn đánh lạo đi ha! “
Tuy tính tình bà Dung có hơi nhiều chuyện một tí nhưng ít nhất
cũng có ý tốt trong từng lời nói của mình, dù gì sống chung
một khu với nhau cùng là dân lao động với nhau chẳng ai muốn
những người như vậy đi trên một con đường xấu xa. Nhất là đối
với những người lớn tuổi như bà Dung, người chứng kiến những
thằng mà bà cho là thằng nhóc trước mặt này lớn lên từ nhỏ.
Không trả lời Chí Khải mà thay vào đó anh quay đầu trực tiếp bước
vào trong. Thấy vậy đám người Chí Khải lại quay sang nhìn nhau
một hồi song cuối cùng thay nhau bước vào phòng trọ của Thu
Phong ở cuối dãy.
Căn phòng trọ chật chột nên lúc này
Chí Khải chỉ dắt theo Nhật Huy, Cường cùng hai tên khác theo
vào, còn những tên khác phải đứng ở ngoài.
Căn phòng đơn sơ chỉ có mỗi cái nệm ở trên gác, vài bộ đồ treo bừa bộn
cùng một ấm nước nóng ngoài ra không còn gì khác.
Thấy
mấy tên kia vào trong phòng mình Thu Phong cũng không thèm dâng
trà mời nước gì như trong tưởng tượng thay vào đó anh đứng
khoanh tay lưng dựa tường nhìn đám người Chí Khải.
Một sau thấy bọn này vẫn không nói năng gì Thu Phong liền đưa tay ra nói:
“ Thôi ngồi đi “
Sau đó anh tự động khoanh chân ngồi xuống trước, đám người Chí Khải theo đó cũng ngồi xuống theo.
Thẳn thắn nhận đó là mình làm không hề có chút che giấu.
~~~~ im ắng...
Chí Khải vốn tưởng Thu Phong sẽ chối nhưng anh lại tự nhận thì hắn chẳng biết nói thế nào ra lẽ.
“ Ngoài chuyện đó ra các anh có chuyện gì nói nữa không? “
Thu Phong lên tiếng phá tan không gian yên tĩnh này. Căn bản lúc này anh cũng chưa biết nói cái gì, vốn anh tính xem tình hình bọn này ra sao rồi mới tính tiếp mà bọn chúng cũng yên lặng thì
thôi anh cũng có ý tiễn khách.
Đám người Chí Khải cũng
không ngờ Thu Phong lại tự nhận nhanh đến vậy, nhưng cái ý của
hắn tới đây chủ yếu để chứng thực danh tính của tên chạy thể
dục lúc sáng có phải là Thu Phong trước mặt hắn hay không.