âm thanh của cô thanh thúy như chuông gió, tất nhiên là cực kỳ dễ nghe,
nhưng Thẩm Vật Ngôn nghe thấy lại cảm thấy quá mức chói tai,
khi cô như chim nhỏ nép vào người đứng cạnh Âu Tuân, đều đã làm cho anh cảm thấy chói mắt.
Áp chế cổ cảm xúc không tốt đó trong lòng, Thẩm Vật Ngôn sửa sang lại caravat một chút, cao quý tao nhã, anh dùng liếc nhìn quét mắt qua chiếc xe đạp xếp ở một bên kia, mỉm cười cực mê người, “Tình nguyên ngồi xe đạp cười, cũng không muốn khóc trên xe BMW, Phong Quang, cô làm cho
tôi một lần nữa phải nhìn lại cô.”
Câu này giống như
là đang ca ngợi cô, nhưng bất kỳ ai cũng nghe ra sự châm chọc
của anh, Thẩm Vật Ngôn chính là người như vậy, anh không bao giờ nhận thua.
Phản ứng đầu tiên của Phong Quang là sợ trong
lòng Âu Tuân khó chịu, ai dè cô ngẩng đầu, sắc mặt Âu Tuân
cũng không thay đổi gì, cô mới thả lỏng, tiến hành phản kích
Thẩm Vật Ngôn, “Tôi không thích xe xịn, cũng khôngthích xe đạp,
tôi thích chỉ là người chở tôi là ai mà thôi, người giống
nhưanh, anh làm sao mà hiểu được.”
“Tôi cũng không cần
hiểu, cô nói họp phóng viên, tôi sẽ an bài tổ chức ở ba ngày
sau, cô không cần quên thời gian là được, gặp lại sau.” Thẩm Vật Ngôn nhìn lại Phong Quang, anh xoay người lên xe.
Phong Quang khó chịu nhìn xe rời đi, “Chậc, anh ta cư nhiên còn tự đại hơn tôi.”
À… Hóa ra cô cũng biết tính cách bản thân rất tự đại sao?
“Âu Tuân, anh làm gì vậy?” Thấy cậu đột nhiên lôi điện thoại ra
chơi đùa, bởi vì cô lùn hơn so với cậu, cô không thể không kiễng mũi chân mới thấy rõ màn hình điện thoại cậu, kết quả… đầu
óc cô choáng váng, đó là một chuỗi các con số hiện
ra, cô xem không hiểu!
Một tiếng phanh gấp truyền đến cách đó không xa, cô nhìn qua, chỉ thấy Thẩm Vật Ngôn còn chưa mở
cửa xe đi xuống làm ra một chuyện kinh tâm động phách, chỉ
thiếu chút nữa, xe của anh liền tông vào một câu đại thụ ven
đường, cô dường như có thể tưởng tượng được bộ dạng chột dạ
của Thẩm Vật Ngôn giờ phút này.
cô quay đầu nhìn Âu Tuân, cho dù không rõ tại sao cô lại muốn nhìn Âu Tuân, nhưng trực
giác của cô chính là như vậy.