-anh ấy rất kín miệng, trước giờ tuyệt không lộ chút thông tin
gì về bản thân. Nhớ lần đầu gặp cách đây 10 năm, lúc đó tôi
mới 10 tuổi, anh ấy mặc một bộ đồ rách nát màu đen, tóc dài
che kín khuôn mặt, như một dã thú hắc ám dưới địa ngục nhảy
lên, trong tích tắc dễ dàng tàn sát một đám người tay cầm
súng và mã tấu đuổi theo truy sát, nhặt cái mạng lão bố về.
Cũng không biết dụ dỗ gạ gẫm thế nào mà anh ấy lại theo phò
trợ giúp lão ta gây dựng lại sự nghiệp từ đống đổ nát.
“Hắc Báo” là lão bố tôi đặt cho tiện gọi, ông ấy nói bởi vì
anh ta rất hay bất thình lình từ trên trời rơi xuống hoặc đột
ngột từ phía sau xuất hiện sau đó vung đao ngoan tuyệt chém
giết đối thủ, rất giống một con báo đen ẩn mình trong bóng
tối lao ra nhất chiêu tất sát con mồi, mọi người ban đầu đều
rất trấn kinh, về sau quen dần thì đều tôn sùng, thường gọi là Báo ca.
Cô ấy tuôn một tràng dài, sau khi kết thúc, biểu tình có sửng
sốt đôi chút, tựa như chính bản thân cũng ngạc nhiên việc mình
sao lại có thể tỉ tê nhiều tới mức này trước một người quen
sơ như tôi. Tiếp đó cứ nhìn nhìn tôi, ánh mắt vẫn không mấy
thân thiện.
-Chúng tôi ở bên anh ấy 10 năm rồi vẫn chẳng biết gốc rễ anh ta bắt nguồn từ đầu, dù có gắng tìm hiểu cũng chỉ đổi lại con số không tròn trĩnh. Cậu đó, rốt cuộc quen Báo ca như thế
nào? Biết về Báo ca được bao nhiêu?
-cậu chắc biết đàn ông bị mất đi bộ vị này trên cơ thể sẽ đả kích tới mức nào? Sống chẳng bằng chết, nhìn ai cũng thấy
tủi nhục, bi quẫn? Chắc không muốn trở thành loại bán nam bán
nữ ấy đâu nhỉ? Nữ nhân không thèm đụng tới, nam nhân cũng chẳng buồn dùng. Nhưng nếu cậu có sở thích đó, tôi không ngại xuống tay dùm.
Nhìn nhìn xuống vị trí ánh mắt tà tứ cô ta đặt ở giữa thân
tôi, dễ dàng liên tưởng tới thứ Thiên Hương ám chỉ. Cô ta chắc
chỉ mạnh miệng hù dọa thôi nhỉ? Còn cái tên Công Du Giám Minh
đó lại khác, Mạnh Chương nói đầu óc gã hơi tưng tửng, nhưng
tưng tửng chắc không đồng nghĩa với biến thái đâu ha?
Tôi thầm đổ mồ hôi lạnh trong lòng, người ta nói ngoan độc nhất là lòng dạ đàn bà, quả không sai. Tôi cũng không muốn trêu
chọc cái con kiến lửa này, nuốt một ngụm nước bọt xuống cho
thông cổ họng, khóe miệng nhoẻn nên tỏ vẻ tươi tỉnh.
-ha ha. Tôi nói là sự thật, cô phải tin tôi. Bằng không thế này, cô có thể gọi điện trực tiếp hỏi thẳng Âu Tử Dạ để chứng
thực lời tôi quả quyết. Nếu Âu Tử Dạ khẳng định tôi biết
nhiều hơn, tôi cam tâm tình nguyện để cô phế?
Chúng tôi bốn mắt trừng nhau hồi lâu, khẩu súng xoay tròn trên
ngón tay trắng nõn thanh mảnh rồi cất nó về vị trí cũ. Tôi
thầm than thở, cô ta thăm người mới ốm dậy cái kiểu này chắc
muốn người ta đổ bệnh nặng hơn. Súng luôn dắt trong người thế
kia là đủ biết Thiên Hương luôn có tâm phòng bị.
Thật ra tôi nghĩ Thiên Hương chỉ là đang cảnh cáo không nên lừa
dối cô ấy. Tựa như kiểu lần đầu lính mới ra mắt, chủ soái sẽ oai phong “Tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương” một câu cực
rung động tâm can khiến kẻ chân ướt chân ráo vô thức vâng vâng dạ dạ, từ đó về sau tạo ra bóng ma không dám lừa gạt.