Không ai biết rõ những suy nghĩ này của Hoàng hậu. Lúc ấy Tự Cẩm cũng
nghĩ đến chuyện vị phần, nàng và hoàng hậu không hẹn mà cùng ý tưởng.
Dựa theo suy nghĩ của nàng, năm nay thuế nông sẽ thu được rất khá. Dù
sao phần lớn Thiên Đinh Tư đều là ruộng tốt không người trồng trọt, sản
xuất nông nghiệp trên đất hoang và ruộng tốt có kết quả chênh lệch cực
lớn.
Cho nên, chuyện vị phần không thể sốt ruột. Đợi nàng ra tháng, đến lúc đó bên Thiên Đinh Tư nhất định có kết quả. Nếu năm nay
thuế nông thu được nhiều thì vị phần của mình có thể nhắc tới. Giờ đã có con, Tự Cẩm cảm thấy coi trọng chuyện vị phần. Dù sao nàng địa vị quá
thấp, có thể làm cho con trai phải chịu thiệt thòi.
Không dám nghĩ nhiều, ít nhất vị phần đứng đầu cửu tần là có thể được đi?
Đến lúc đó mình là Chiêu Nghi có phong hào, Lý Chiêu Nghi kia liền thấp hơn một chút. Năm đó bị nàng ta một cước đá đến Y Lan Hiên, cuối cùng có
thể thay nguyên chủ xả giận rồi. Đứng đầu Cửu tần chính là lên tới ba
cấp. Tự Cẩm ngẫm lại đều cảm thấy hơi không quá thực tế, cũng không biết có thể thuận lợi hay không.
Hi Dung Hoa sinh Đại hoàng tử,
trong hậu cung bao nhiêu ánh mắt đều đang nhìn nàng được tấn phong. Ai
nấy đều đoán xem nàng sẽ được thăng cấp đến vị trí nào. Dù sao sinh Đại
hoàng tử, thấp nhất cũng phải là Quý Tần. Nếu Hoàng thượng phá lệ khai
ân, đứng đầu Cửu Tần cũng không là không thể. Cho nên mấy ngày này ánh
mắt mọi người nhìn Lý Chiêu Nghi thêm chút e dè.
Gần đây Lý
Chiêu Nghi cũng bực mình, trừ thỉnh an thì cửa cung cũng không ra một
bước. Mặc dù vậy trong lòng nàng ta cũng hơi lo sợ. Vị trí đứng đầu cửu
tần nàng ta cũng làm nhiều năm, lẽ ra cũng nên thăng lên một bước. Nhưng hai năm nay trừ ở chỗ Hi Dung Hoa, rất ít người được gặp Hoàng thượng.
Do đó vị phần của nàng ta cứ mãi đứng yên một chỗ.
Không
thấy được mặt hoàng đế thì ngay cả cơ hội nói chuyện năn nỉ cũng không
có, làm sao mà tấn vị? Huống chi, còn có chuyện chiếc nhẫn kia...
Nghĩ tới đây, Lý Chiêu Nghi khó tránh khỏi thấp thỏm nóng nảy. Hi Dung Hoa
sinh hoàng tử, hoàng đế tấn phong vị phần của nàng. Có khi nào vì mình
là người đứng đầu Cửu Tần mà thăng vị cho mình, để cho Hi Dung Hoa có cơ hội tăng vọt vị phần không. Nếu có hai người đứng đầu Cửu tần, Hi Dung
Hoa có phong hào, chẳng phải mình sẽ trở thành trò cười lớn nhất sao?
Nhớ tới ánh mắt mọi người nhìn mình dạo này khiến Lý Chiêu Nghi càng thêm bực mình.
Tự Cẩm cũng không biết Lý Chiêu Nghi buồn rầu, nàng cứ bình thản tâm tình ở cữ. Trên triều đình, vụ thu hoạch thuế đã có kết quả ban đầu, địa
phương các nơi đã bàn giao sổ sách về bộ Hộ. Có vụ án nợ thuế nông lần
trước do Ngụy các lão lĩnh chỉ điều tra, làm lay động quan trường Giang
Nam làm thí dụ, cho nên lần này thu hoạch thuế nông cực kỳ thuận lợi. Sổ sách các nơi bay vào Bộ hộ ào ạt như hoa tuyết.
Vừa lúc đó, bộ Hộ kiểm kê tổng số thuế nông thu từ các nơi, mà Thiên Đinh Tư cũng
bắt đầu tổng hợp kết quả thuế thu được từ sáu quận.
Từ năm
ngoái Thiên Đinh Tư bắt đầu chuyển nhân khẩu nhập quận, không cho phép
bộ Lại bộ Hộ nhúng tay vào chuyện của Tuyệt Hộ Quận. Do đó chuyện Tuyệt
Hộ Quận bên ngoài cũng không biết rõ ràng, chỉ biết là thanh niên trai
tráng cả nước liên tục không ngừng gia nhập Tuyệt Hộ Quận. Lúc này, mọi
người cũng chỉ có thể trừng to mắt nhìn Thiên Đinh Tư, muốn nhìn xem vụ
thu hoạch năm nay Thiên Đinh Tư có thể giao cái gì lên.
Trong hậu cung hoàng đế mãi không nhắc tới chuyện thăng vị cho Hi Dung Hoa.
Đại hoàng tử đã bình an sinh ra, nói như thế nào cũng phải có tin tức
nhưng đến bây giờ cũng không có tin tức gì. Ai nấy đều suy đoán Hoàng
thượng đang chờ kết quả thu thuế nông từ Thiên Đinh Tư.
"Lần này tiệc tắm ba ngày cũng chỉ làm đơn giản thôi, đợi đến tiệc đầy tháng sẽ hạ chiếu tấn vị cho nàng luôn, nàng thấy được không?" Tiêu Kỳ giơ
tay chạm nhẹ vào khuôn mặt con trai, mềm mại đến nỗi hắn cũng không dám
dùng sức mạnh. Nhẹ nhàng thu tay lại, hỏi Tự Cẩm.
"Thiếp đều nghe người, Hoàng thượng cứ xem xử lý là được." Dù sao Tiêu Kỳ sẽ không để nàng thiệt thòi, "Không tổ chức lớn tiệc tắm ba ngày cũng tốt, con
còn nhỏ, nên tích lũy chút ít phúc khí, không cần quá khoe khoang, thiếp cảm thấy như vậy rất tốt."
Tiêu Kỳ còn lo lắng Tự Cẩm không đồng ý, dù sao tổ chức tiệc tắm ba ngày cũng là thể diện của nàng, nghe nàng nói như vậy trong lòng nhẹ một hơi, lại nói thêm một câu, "Ta đang đợi kết quả thuế nông bên Thiên Đinh Tư, địa vị của nàng sẽ chờ kết quả này, cố gắng nhịn một thời gian nữa thôi."
Tiệc tắm ba ngày của
Đại hoàng tử tổ chức cực kỳ đơn giản. Nhưng dù sao đây cũng là vị hoàng
tử đầu tiên của Vương Triều Đại Vực, không có biết bao nhiêu ánh mắt
trong và ngoài cung đang nhìn. Thấy tình hình như thế không khỏi làm
lòng người nổi lên nghi hoặc.
Rốt cuộc trong lòng hoàng thượng nghĩ như thế nào đối với vị hoàng tử này đây?
Nếu yêu thích thì sao tiệc tắm ba ngày không tổ chức rầm rộ, cũng không
nghe tin tức mẹ đẻ được sắc phong tấn vị. Nếu nói không thích, cũng
không có chứng cớ rõ ràng, dù sao trên triều đình cha con Tô gia vẫn tỏ
ra bình thường.
Không biết bao nhiêu người đang oán thầm
trong lòng, đều đang chờ hành động tiếp theo của hoàng đế vì sẽ liên
quan đến tiền đồ của vị Đại hoàng tử này.
Tiệc tắm ba ngày bình thản trôi qua. Vì vậy ánh mắt mọi người lại tập trung vào tiệc đầy tháng.
Bây giờ tâm tư Tự Cẩm đều chỉ tập trung trên người con trai, trong lúc ấy
cũng không nghĩ ra việc vì tiệc tắm ba ngày bình dân kia mà trên triều
đình lại có nhiều liên tưởng đến như vậy.
Ở cữ là một chuyện bất đắc dĩ và cực kỳ buồn chán. Phải nói lần này Tự Cẩm sinh nở đặc
biệt thuận lợi. Dù sao không xuất hiện tình huống gì nguy cấp tính mạng, cũng chỉ vì tuổi quá nhỏ nên thời gian sinh nở kéo dài hơn bình thường
một chút. Chính vì vậy, sức khỏe cũng bị tổn thương ít nhiều, cần phải
điều dưỡng thật tốt. Cho nên, ở cữ trở thành một chuyện vô cùng trọng
yếu. Sau khi Tự Cẩm tĩnh dưỡng nửa tháng thì kỳ thật đã cảm giác mình đã khôi phục lại sức khỏe ngày xưa.
Nhưng so với nàng Tiêu Kỳ
càng khẩn trương hơn, không cho phép cái này, không cho phép cái kia,
mỗi ngày đều đến kiểm tra gắt gao.
Bên ngoài một đám nữ nhân đang chăm chăm nhìn thèm thuồng vào hành động của Tiêu Kỳ, Tự Cẩm tự
nhiên biết rõ. Bây giờ nàng đang lâm vào tình thế hết sức khó xử. Tiêu
Kỳ không thể lưu ở di cùng hiên qua đêm, đây là quy củ. Cho nên, thời
gian ngắn ngủi này cũng quả nhiên khiến nhiều người cực kỳ trông đợi.
Chỉ nghe nói là thái hậu tuyên Tiêu Kỳ đi Thọ Khang Cung không chỉ một lần, làm như vậy là vì cái gì trong lòng Tự Cẩm cũng hiểu rất rõ. Nhưng Tiêu Kỳ lại không phải là một đồ vật, có thể buộc chặt vào người. Cho nên
trong chuyện này cho dù là trong lòng Tự Cẩm cực kỳ không vui cũng không có cách nào ngăn cản được.
Tình yêu không phải dựa vào xiềng xích để gắn bó. Nếu quả thật phải làm đến một bước đó thì cũng không phải là tình yêu.
Tự Cẩm không biết tình cảm giữa mình và Tiêu Kỳ có thể được gọi là tình
yêu hay không nhưng nàng biết rõ tình cảm của bọn họ là thật lòng.
Cho nên duới tình huống như thế, Tự Cẩm cảm thấy nếu như mình không làm
chút gì đó mà cố làm ra vẻ thanh cao, tùy ý thái hậu làm gì thì làm cũng quá thiệt thòi.