Nghe cách Hoàng thượng nói thì chẳng qua coi Hi Uyển Nghi như một đứa bé mà
sủng ái thôi chứ cũng không có quá nhiều ưu ái. Cũng đúng, nàng ta làm
bạn với Hoàng thượng đã nhiều năm, làm sao Hoàng thượng có thể xem trọng một đứa bé mà cơ thể còn chưa phát triển hết. E là nếu không phải còn
muốn dùng phụ thân ca ca của nàng ta thì cũng sẽ không coi trọng nàng ta như vậy. Còn nữa, tâm tư Hoàng thượng nàng cũng hiểu biết chút ít,
chẳng qua không muốn thấy nhà nàng và Hoàng hậu độc đại, dùng việc này
là áp chế cân bằng lẫn nhau.
Hoàng thượng không thể sủng
hoàng hậu, nhưng sủng ái người hoàng hậu nâng đỡ cũng là giữ thể diện
cho nàng ta, làm cho nàng ở trong hậu cung này còn có uy nghi của hoàng
hậu, thuận tiện áp chế chính mình mà thôi.
Nhưng dù là vậy, Hi Uyển Nghi này cũng làm cho nàng không thoải mái.
Chuyện Ngọc Trân công chúa bị người trong bóng tối ra tay mưu hại đổ bệnh,
Hoàng hậu phụng mệnh điều tra kỹ càng. Trong lúc nhất thời toàn bộ hậu
cung thần hồn nát thần tính, ai nấy đều cảm thấy bất an. Tự Cẩm bị bệnh
nên không thể đi xem chuyện náo nhiệt này. Nghe nói hoàng hậu làm mạnh
tay, bất cứ ai có quan hệ đến việc này đều bị đưa đi Nội Đình Phủ chịu
sự xét hỏi điều tra.
Bởi vì chuyện này là từ tã lót của công chúa phát hiện khác thường nên những ngưới đầu tiên bị tra vấn là
Thượng Phục Cục. Thượng Phục Cục tra xét một hồi, người phụ trách Thượng Phục Cục Lạc Như hủy cho kiểm tra từ vật liệu may mặc đến khâu cắt rồi
may vá, ngay cả những tiểu cung nhân đưa xiêm y đều nghiêm tra, cũng
không tra ra có chút khác thường nào.
Kết quả này đương nhiên không làm Hoàng hậu hài lòng nói, nếu đã quý phi nói có việc thí tất nhiên phải có, lại kiểm tra!
Lại kiểm tra nữa, kiểm tra như thế nào đây?
Tự Cẩm bị bệnh, Tề Vinh Hoa cũng không đến thăm, hai người mặc dù đạt
thành đồng minh, nhưng lại cũng không tiện qua lại thân thiết trong hậu
cung. Nếu không, bị người khác để mắt tới, Tự Cẩm giờ được Hoàng thượng
sủng ái, nhưng Tề Vinh Hoa thì lại không được sủng ái. Không thể thiết
kế hãm hại Tự Cẩm thì vẫn có thể bày mưu tính kế với Tề Vinh Hoa. Bởi
vì lúc trước hai người đơn giản lui tới mấy lần nên phần lệ ăn uống của
nàng ta cũng bị người cắt xén, sau khi Tự Cẩm nghe nói trầm mặc một hồi
lâu.
Không biết rõ là ai ra tay, hoàng hậu cũng thế, quý phi cũng vậy, bây giờ Tự Cẩm cũng không đoán được rõ ràng lắm, nhưng Tề
Vinh Hoa bị nàng dính líu đến là thật. Càng là những lúc thế này, Tự Cẩm lại càng phải tỏ ra vẻ không liên quan tới mình. Nếu nàng vì Tề Vinh
Hoa ra mặt nói một câu, không chừng lần sau liền tới nàng ấy phải chịu
tội như thế nào nữa.
Đây cũng là thăm dò của người sau lưng kia, xem Tự Cẩm có khả năng chịu được tới đâu.
Tự Cẩm cố dằn xuống sự tức giận trong lòng. Tề Vinh Hoa lại là người thông minh, chịu mấy thiệt thòi này mặc dù là phi tử không được sủng ái nhưng trong cung cũng không phải là tần phi ở đẳng cấp thấp, dù gì cũng là
chính tứ phẩm. Nàng ta bèn tới chỗ Hoàng hậu nương nương khóc lóc kể lể. Nghe nói vì Tề Vinh Hoa bị cắt xén đồ ăn, nên trong lúc than khóc với
Hoàng hậu quá mức kích động không cẩn thận ngất đi, đúng lúc bị Hoàng
thượng gặp phải.
Sau khi Hoàng thượng biết rõ nội tình cực
kỳ giận dữ, tức giận mắng những người làm xằng bậy trong cung, lại ra
lệnh hoàng hậu điều tra kỹ, thẳng tay nghiêm trị.
Sóng trước chưa qua, sóng sau lại tới, chuyện Tề Vinh Hoa cáo trạng ồn ào, hoàng
hậu không chỉ bổ túc phần lệ nàng ta bị cắt xén mà còn cố ý hậu thưởng
để trấn an. Trong cung phần lệ tần phi đều là Nội Đình Phủ xuất ra, lần
này xem như Nội Đình Phủ tự rước lấy họa, lúc trước còn đi thẩm tra
người khác, giờ này lại phải đi thẩm tra chính nội bộ mình.
Trong hậu cung huyên náo ầm ĩ, gã hoàng đế Tiêu Kỳ tỏ vẻ hoàn toàn tín nhiệm
hoàng hậu, toàn bộ để hoàng hậu làm chủ tra hỏi. Lúc việc triều chính
không gấp rút thì đi Trường Nhạc Cung thăm tiểu công chúa, tiện xe đi
ngang qua Di Cùng hiên ghé thăm Tự Cẩm, thật giống như chẳng thấy chút
nào những huyên náo ầm ĩ trong hậu cung.
Ngay từ đầu Tự Cẩm
không có phát giác cái gì không đúng. Nhưng về sau càng lăn qua lăn lại
lợi hại, lại dựa theo Trần Đức An và Vân Thường ở trong cung nhiều năm,
quan hệ giao thiệp rộng rãi phân tích, lần này những người bị ngã ngựa
phần lớn thuộc về phái Quý phi. Nhất là bên Nội Đình Phủ thì thay đổi
rất nhiều, nhiều chức vụ quan trọng đều bị thay thế. Thượng Phục Cục bên cạnh Thượng cung chính là người của quý phi nhân, trước đây từng cấp
phiến toái cho Tự Cẩm xuyên. Lần này bởi vì ngăn ngừa chu đáo nên bảo vệ được vị trí, nhưng cũng tổn thất không nhỏ, mất đi hai cánh tay đắc
lực. Nhưng tổng thể so với Nội Đình Phủ thì vẫn ổn định hơn nhiều.
Quý phi nguyên bản muốn nhân chuyện tiểu công chúa làm ầm ĩ một phen, rồi
sau đó nhân cơ hội thay thế mấy người của mình. Ai biết hoàng hậu lần
này lại giống như bị trúng thuốc điên, hoàn toàn không để ý tới ai, ra
tay quyết liệt, dứt khoát. Nếu là trước đây hoàng hậu tuyệt đối không
dám làm thế này. Hai người bọn họ trong cung tranh đấu nhiều năm đều
biết rõ bản tính hai bên. Nhưng lần này hoàng hậu lôi đình xuất kích quả thực khiến cho Quý phi, không hề có sự chuẩn bị trước nào choáng váng.
"Hoàng hậu có ý gì đây? Sao nàng ta lại dám can đảm làm như vậy?" Quý phi liên tiếp mất người rất tức tối. Nhưng vì trước đó Tiêu Kỳ đã không cho nàng ta nhúng tay vào chuyện điều tra, làm cho nàng ta chiếu cố công chúa
thật tốt. Do đó, lúc này dù tức đến toàn thân bốc khói cũng không thể lỗ mãng ra tay.
Gần đây Hoa cô cô cũng sứt đầu mẻ trán, quý
phi không thể công khai ra tay, chỉ có thể kêu bà ta trong bóng tối chu
toàn. Nghe lời ấy, Hoa cô cô đương nhiên cũng tràn đầy oán giận, hạ
giọng nói: "Nô tỳ cũng cảm thấy chuyện này rất cổ quái, nương nương, có
cần báo tin với Quốc công gia điều tra một chút không? Xưa nay Hoàng
thượng không thích quản cung vụ, lần này hoàng hậu khống chế toàn cục,
rất có thể là do Vệ Quốc công trong bóng tối trù tính, để hoàng hậu nhân cơ hội làm việc, hao tổn người của chúng ta."
Quý phi híp
nửa con mắt, cười lạnh một tiếng, "Hoàng hậu lần này thật đúng là khiến
Bản cung bất ngờ, không nghĩ tới nàng ta dũng cảm như vậy. Hỏi một chút
cũng tốt. Nếu nói trong này không có tính toán của Vệ Quốc công, Bản
cung một chút cũng không tin. Sớm biết như thế, lúc trước liền không nên đồng ý theo lời Hoàng thượng để cô ta toàn quyền thẩm tra, cuối cùng
lại làm mình lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan."
Hoa cô cô nghe vậy liền hạ giọng: "Trong cung huyên náo lớn như vậy mà sao
quốc công lại không có tin tức hỏi han chút gì, nô tỳ cảm thấy không yên tâm."
"Lập tức báo tin cho trong nhà, sợ là bên ngoài cũng
không yên ổn, nếu không phụ thân sẽ không xem nhẹ sự tình trong cung."
Lúc ấy Quý phi mới hơi nóng nảy. Giờ đột nhiên cảm giác được lúc chính
mình phát hiện tã lót công chúa xảy ra vấn đề cũng không nên đánh chết
mấy kẻ kia. Bây giờ suy nghĩ kỹ lại, đột nhiên cảm giác được mình khả
năng bị lừa, "Hoa cô cô, có lẽ chúng ta ngay từ đầu đã bị người ta tính
kế. Nếu đã đụng tay được vào tã lót kia thì sao lại bị phát hiện đơn
giản như thế chứ?"
Hoa cô cô nhíu mày lại, "Tất cả người bên cạnh Công chúa đều là Quốc Công gia tự mình tìm ngoài cung thông qua
Nội Đình Phủ, tất cả đều ổn thỏa, không thể có chuyện như vậy. Nhưng
trong tã lót đích thực là có dược vật làm công chúa sinh bệnh." Nói đến
đây, Hoa cô cô liền nhìn quý phi, "Ý Nương nương là, có lẽ này ngay từ
đầu đã có người khác bố trí chăng?"
Quý phi xưa nay thông
tuệ, mấy năm nay chưa từng gặp đối thủ cường ngạnh nào, cứ như thế nên
cũng có vài phần buông lỏng cảnh giác. Ai nghĩ lão hổ đang lim dim ngủ
liền thật bị cắn một miếng.
"Báo tin cho nhà ta tra xét mấy
người trước đây Nội Đình Phủ đưa vào cung." Nếu quả thật còn manh mối gì thì cũng chỉ có thể từ nơi này tra xét. Quý phi lại một lần nữa hối
hận, lúc trước mình không nên đánh chết mấy người kia. Chẳng qua lúc đó
nàng ta nộ hỏa công tâm, lại bị mấy kẻ hầu hạ nói thêm vài câu nên không kìm được lửa giận.
Nếu thật sự là hoàng hậu hạ thủ thì lần này, nàng ta tất nhiên làm cho cô ta ăn đủ mới thôi.