Quái xà lợi dụng tứ chi nhỏ bé và
cơ thể linh hoạt có thể xoay chuyển mọi góc độ mà tránh đi
bốn cái móng của Lục Ngạc. Chuyên nhằm phần bụng với lớp lân
phiến yếu đuối của Lục Ngạc mà đâm, không biết bao nhiêu nhát
đâm dù Lục Ngạc sinh mệnh lực cường ngạnh cũng ô hô ai tai mà
lật ngửa lềnh phềnh trên mặt nước.
Mặc kệ vết thương
sâu hoắm trên lưng Lạc Thiên vội vàng phân thây con Lục Ngạc này, bởi hắn cảm nhận được rằng linh khí mỏng manh trong cơ thể con cá sấu này đang trôi đi khá nhanh sau khi nó tử vong.
Lúc này cái bụng của quái xà căng phềnh cảm giác
như quả bóng, một cơn mê muội ập đến Lạc Thiên biết rằng hắn
sắp lâm vào cảnh ngủ mê để tiêu hóa thành quả. Ngủ ở đây là
lựa chọn không hề sáng suốt, đáy hồ cũng không, vì mặc dù
tiêu diệt Lục Ngạc nhưng không thể loại trừ còn quái thú dưới
hồ. Cố nén cơn buồn ngủ, lên cái thân xác phình tổ chảng của
mình, còn tham lam kéo theo một nửa cự Ngạc, Lạc Thiên gian nan
bò về động quật.
Không biết bao lâu hắn đã tỉnh dây. Có lẽ là khá lâu đi, nhìn linh lực của đám thịt Lục Ngạc không
còn là bao quái xà lắc đầu tiếc nuối. Chợt hắn giật mình, ta ngủ lâu như vậy bên linh tuyền không có hút cạn linh thủy đi,
nếu như vậy thì hắn có cảm giác muốn tự tử luôn cho xong.
Bò đến bên linh tuyền kiểm tra rất may là không có gì tổn thất,
mà linh tuyền còn hồi phục gần như trước khi bị Âm Dương Long
Thung mút một lần. Thật ta môn... hắn theo thói quen gãi đầu
thế nhưng lại thành gãi cổ. Vứt suy nghĩ vẩn vơ sang một bên
quái xà lao đến bên chỗ thịt còn lại của Cự Ngạc.
Méo mó có hơn không, dù còn lại ít linh lực thế nhưng là đại bổ
a, kể cả không có linh lực thì thịt Lục Ngạc vẫn bổ hơn cả
trăm lần dã thú. Điên cuồng thôn phệ chỗ thịt còn lại của lục ngạc sau đó di chuyển ra xa Linh tuyền mà chuẩn bị ngủ ngon.
Cẩn tắc vô áy náy, không cẩn thận làm hỏng linh tuyền thì
chết, giờ đây ngoài Âm Dương Long Thung thì linh tuyền cũng là
mệnh căn của Lạc Thiên vậy.
Phải nói ra sự lựa chọn
của Lạc Thiên là chính xác. Lần trước do linh khí dư lại trong
thịt lục Ngạc quá đầy đủ nên cơ thể hắn không hề hấp thu linh
khí từ ngoại giới, thế nhưng lần này thịt cự ngạc không còn
nhiều linh khí, nếu hắn ngủ say bên linh tuyền thì chắc chắn
linh thủy sẽ bị hút cạn.
Lần ngủ này của Lạc Thiên
cũng không quá lâu, hắn tỉnh lại chợt cảm nhận xung quanh. Cử
động thân thể và tứ chi hắn thấy một luông sức mạnh cự đại
bùng cháy trong cơ thể, nội khán bằng thần thức Lạc thiên thấy rằng bảy phần kinh mạch của mình chứa đầy linh khí. Lại quan
sát thân thể hắn cuồng tiếu giờ đây quái xà đã dài đến bốn
trượng (hơn 13m) thân to gấp rưỡi bát tô rồi. Tứ chi ngắn tũn
giờ cũng tráng kiện mập mạp thế ngưng độ dài cũng chỉ tầm
một xích mà thôi ( hơn 30cm). Trước kia chi trước cầm cốt đao như cánh tay trẻ em cầm trường kiếm thì giờ đây cốt đao lại thành như trùy thủ mà thôi. Lân phiến hai màu to bản phủ kín đầy cơ
thể giờ đây quái xà đã thành quái mãng rồi. Gật gù cái đầu
hài lòng ưng ý Lạc Thiên bò về phía Linh tuyền, kể cả lần
ngủ thứ nhất và lần này thì thời gian trôi qua đã là hai năm
mà hắn không hay biết. Lần này thu hoạch phải nói là cự đại,
với thể hình to lớn như vậy thì hắn dễ dàng xoắn chết tươi
cự ngạc trước đây mà không cần mưu lợi dùng tiểu cốt đao