“ Nhưng ta đã xem
hết trong tàng kinh các không thấy có gì liên quan trận đạo
cả....” Lạc Thiên gân xanh đầy đầu nhưng vẫn cố nhịn mà tìm
hiểu thêm thông tin.
“ Ồ mấy thứ đó cả trăm năm chả ai
đọc qua.... để tàng kinh vô dụng... ta để đây này.... ái...
ối.... sao đánh.... ôi oi..... cứu người... ái... tha.... ục
ục... ẹo” Chưa nói xong câu thì hai lão bị quái Giao đè ra mà
đánh tiếng kêu cứu vang vọng cả Linh Hạm. Cũng may là Lạc Thiên chỉ tẩm quất da thịt thôi, đau thì đau nhưng không tổn thương căn bản bất quá tím tái sưng phù mặt mũi thì có.
Số là
cái gọi lài cải tiến linh hạm của hai lão già này chính là
bỏ đi một bộ phận rất cường đại của Linh Hạm. Phần bỏ đi này chính là một tổ hợp Linh khí khá rất tinh vi. Linh văn được
khắc trong linh khí naỳ tên là Trữ Linh phù văn. Đây chính là
điểm độc đáo của vị tổ sư Yến Tử Tinh nghiên cứu.
Vì
vô vọng tiến cấp Nguyên Anh nên cuối đời Yến Tư Tinh dồn hết
tinh lực của mình vào các môn phụ trợ như Trận pháp, chế phù, Luyện khí... riêng đan dược thì lão không hề có năng khiếu nên
bỏ qua. Trong bản chép tay của lão có một phần ghi lại cảm
nhận như sau "Lão phu không ám tự xưng là tam tuyệt Trận Phù
Khí, thế nhưng lão phu lại có cách nhìn khác về ba loại hình
phụ trợ này. Chúng tat tu luyện công pháp, pháp thật có bao
giờ tự hỏi tại sao chính bản thân tu sĩ vận hành linh lực theo một chu thiên đặc biệt sẽ sinh ra một pháp thuật đặc biệt, tai sao pháp thuật giống như vậy lại có thể thông qua linh văn cũng có thể phát ra, mà tại sao trận văn cũng có thể làm được
điều này chẳng qua là trận văn có thể một lần phóng ra càng
nhiều pháp thuật xắp xếp chúng theo một trình tự nhất
định.... mà theo tin tức lão phu thì Đan đạo cao thủ cũng sinh
ra đan ven trong đan dược. Vậy -VĂN- ở đây biểu hiện cho điều gì
mà có thể thong suốt mọi ngóc ngách của tu chân.... Theo ngu ý
suy đoán cảu lão phu Tất cả những việc tu sĩ cố gắng thực
hiện đó là mô phỏng lại một thứ gọi là -quy tắc-. Quy tắc
của thiên địa là có linh, có hình... việc vận hành linh lực
trong cơ thể theo một chu thiên đặc biệt đó là tu sĩ dùng linh
lực của mình sẽ ra một mô phỏng quy tắc, từ đó có thể phát
ra những hiệu quả ảnh hưởng tới ngoại giới ví như tạo ra gió, lửa, nước..v.v... quy tắc càng khủng bố thì các chu thiên vận
hành linh lực càng phức tạp, đó chính là sự phân biệt giưa
pháp thuật cấp thấp và cao. Điều tương tự đối với Linh văn của luyện kí đạo, những linh văn này tạo nên một thông đạo có sẵn cho linh lực đi qua, và cái thông đạo này mô phỏng quy tắc,
hiệu quả tương đồng tu sĩ phát ra pháp thuật. Trận đạo cũng
không khác là bao thế nhưng khó ở chỗ tổng hợp rất rất nhiều
loại pháp thuật để bố trí thành tác dụng như mong muốn...Điều ta muốn nói ở đây là phù văn... một loại hết sức kì dị trong tất cả các nghề phụ của tu sĩ. Phù văn là do tu sĩ phong ấn
pháp thuật của mình vào một tờ linh phù, khi cần chỉ kích
phát là có thể phóng ra pháp thuật... điều này thì trẻ nhỏ
cũng biết... điều ta quan tâm là Phù văn vậy mà có thể dự trữ linh lực của tu sĩ... do đâu nó có chức năng này, ta đã tìm
mọi pháp trận, mọi linh văn có thể mà không hề tìm ra linh văn
có chức năng dự trữ linh lực, cũng không có trận pháp nào có
thể dự trữ linh lực.... Sau khi so sánh hàng ngàn Linh văn- trận văn- Phù văn có cùng chức năng pháp thuật để tìm điểm khác
biệt ta đã tìm ra một thứ thú vị....."
Đến đây thì
ngọc giản bị tàn phá, thế nhưng mười phần đến chín Lạc Thiên
đoán được thứ lão Yến tử Tinh phát hiện chính là cái Pháp
khí cao thể dự trữ linh lực giống tác dụng phù văn kia, rất
tiếc cơ sở lý luận của phát hiện vĩ đại đã mất, chỉ còn
lại pháp môn chế tạo mà thôi. Ý nghĩa là ngươi có thể dập
khuôn theo bản thiết kế Linh thuyền mà chế tạo ra pháp khí trữ linh, nhưng để cải tạo, biến đổi hay nâng cao thì quả thực rất khó khăn, gần như phải tiến hành nghiên cứu từ đầu.