Nhóm dịch: Vu Sư Hội
Trong một búp hoa to lớn ở dưới đất khoảng ba mét, tay Grimm cầm một khối trung cấp Ma pháp thạch để khôi phục Ma
lực, đồng thời hắn cũng đang nghiên cứu phương pháp khống chế dao động
ấn ký ở trên trán.
Không ngừng nghiên cứu, hắn đã phát hiện được vài thứ. Bình thường,
dù cho tiêu hao một điểm Ma lực mà không cần bổ sung, ấn ký sẽ phát ra
dao động trong phạm vi trăm mét, như Mặt Trời cháy hừng hực, thời thời
khắc khắc báo hiệu cho các vu sư học đồ trong phạm vi xung quanh.
Thế nhưng, khi Ma lực của Grimm duy trì đầy đủ, đồng thời bất động ở
một chỗ không làm gì, và không có bất kỳ Ma lực ba động nào (Ma lực ba
động là dấu hiệu khi vận hành Ma pháp), thì khi đó, dao động ấn ký sẽ
hoàn toàn co rút vào trong cơ thể, các vu sư học đồ khác không thể cảm
nhận được.
Mà chỉ cần hắn hơi hơi có một chút động tác, dù cho chỉ là bước đi,
dao động từ ấn ký cũng sẽ tản mát ra. Chẳng qua là, lúc đó, cường độ của nó nhỏ hơn nhiều, có cường độ khoảng chừng mười điểm dao động ấn ký
trong phạm vi ba mươi mét.
Nếu lúc đó, trong cơ thể Grimm xuất hiện ba động Ma lực, bất luận là ba động Ma lực nhỏ đến cỡ nào, thì nháy mắt ngay sau đó, trong phạm vi
mười mét quanh người hắn đều sẽ bộc phát ra ba mươi điểm dao động ấn ký. Bên cạnh đó, khi hắn bắt đầu hao tổn Ma lực, đường kính này sẽ trong
nháy mắt khuếch tán đến phạm vi trăm mét.
Thăm dò phương pháp khống chế dao động ấn ký, Grimm tính toán thời gian một chút , rốt cục cũng sắp tới thời gian các khu vực bí cảnh mở
ra. Không chậm trễ nữa, hắn gõ gõ đài hoa, nhất thời búp hoa lay động,
đám đất trên đầu bị đẩy lên, một cái to lớn búp hoa chui ra mặt đất, sau khi nó nở rộ lộ ra thân thể hắn ở bên trong .
Đổ một giọt nước thuốc rơi xuống búp hoa, đài hoa run rẩy một
trận, bups hoa liền lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được thu
nhỏ lại. Một lát sau, nó đã biến thành một hạt giống không hề bắt mắt
chút nào .
Thu hồi hạt giống, Grimm cẩn thận từng li từng tí một khống chế dao
động ấn ký của mình, đi về một chỗ cao trong tầm mắt. Chẳng qua là, cho
dù dao động ấn ký chỉ có cường độ mười điểm bao trùm phạm vi ba mươi
mét, thì hắn vẫn là đối tượng mà đông đảo vu sư học đồ né trán, cho nên
hắn căn bản không có nhìn thấy bất luận vu sư học đồ nào khác.
Thật ra, nói tới ba mươi mét, 100 mét đều là con số ảo, bên ngoài phạm vi này vẫn có một ít dao động phát xạ ra, cụ thể còn tùy vào năng
lực cảm ứng của đối phương.
Dần dần, Mặt Trời chiều ngã về tây, phỏng chừng thowid điểm nửa
cái Sa Lậu trôi qua nữa thì màn đêm sẽ buông xuống, Grimm cảm ứng được
hai nơi Ma lực chấn động mãnh liệt. Một chỗ ở cách nơi này khoảng ngàn
mét, một chỗ khác thì cách chừng ba, bốn ngàn mét.
Từ nơi cao nhất, xuyên thấu qua khu rừng rậm rạp, hắn cảm ứng được từ nơi Ma lực dao động gần nhất, hình như mơ hồ phát sinh một số biến hóa
thật kỳ lạ, một ít rừng rậm bị ngã đổ, đồng thời mơ hồ truyền đến tiếng
gào rú như có như không của dã thú không có lý trí.
"Bí cảnh mở ra!"
Grimm có chút kích động, đang cố gắng khống chế dao động ấn ký,
đồng thời cũng dùng tốc độ nhanh nhất đi về bí cảnh, hy vọng có thể
tranh thủ có được phần thưởng trong bí cảnh.
Đương nhiên, tiện đường có thể lại tích lũy thêm một vài điểm ấn ký thì càng tốt hơn.
Theo bí cảnh mở ra, Mọi người bắt đầu tập hợp, dồn dập tập trung
hướng về nơi bí cảnh mở ra . Dọc theo đường đi, hắn cũng gặp phải mấy
vu sư học đồ đang chạy về phía bí cảnh, chẳng qua là mấy người này thật
là rất cẩn thận. Sau khi nhìn thấy Grimm thì bọn họ căn bản sẽ không tới gần, mà hắn cũng không muốn điều động Ma lực truy đuổi làm gì cho mệt.
Cứ như vậy, người người đều trong hoàn cảnh tương đối an toàn, từng người một chạy về cùng một nơi.
Một lát sau, Grimm rốt cục chạy tới khu bí cảnh cách mình gần
nhất, nhưng khi hắn nhìn thấy cái gọi là bí cảnh kia, lại lộ ra biểu
tình thất vọng: "Chỉ đơn sơ như vậy à!?"
Không sai, khu bí cảnh thứ nhất mở ra, vậy mà chỉ là một căn nhà
trang trí hoa lệ mà thôi, căn bản không thể so với hai chữ bí cảnh .
Điều duy nhất còn khiến người ta hơi lưu ý chính là, trước căn nhà này
mọc ra một gốc cây đại thụ cao tới hơn ba mươi mét, mà mỗi một cái cành
cây đều dường như từng cái từng cái cánh tay dài hẹp như roi thép. Nó sẽ đánh chết bất kỳ vu sư học đồ muốn tới gần căn nhà kia.
Nhiều vô số, lúc này khu bí cảnh này đã tụ tập hơn ba mươi người, mà phương xa ngờ ngợ còn có những vu sư học đồ khác đang chạy tới.
Trên cây đại thụ này mọc ra một cái miệng, răng nanh lạnh lẽo che kín toàn bộ miệng lớn, nó nhai, nghiền nát thi thể các vu sư học đồ
vừa bị đánh chết. Tiếng gầm rú giống như dã thú mà Grimm mơ hồ nghe được lúc còn cách xa nơi đây, đại khái chính là từ cái miệng lớn này phát
ra. Mà cành cây của cây đại thụ quái dị này rất mạnh mẽ, vu sư học đồ
bình thường căn bản không tạo được quá nhiều thương tổn cho nó, nhưng
nếu bị những “Cánh tay” của nó cuốn một cái thì lại là ác mộng đối với
vu sư học đồ.
"Đây là cây Ác Mộng Labrador, có người nói lúc bình thường nó không
có gì khác nhau với đại thụ thông thường, chỉ là mỗi một trăm năm cần ăn uống một lần. Nếu không ăn đủ máu thịt, thì cây Ác Mộng Labrador vĩnh
viễn sẽ không thay đổi thành hình thái đại thụ chân chính, mà mãi mãi là một con quái thú ăn thịt." Một tên vu sư học đồ hơi có chút tri thức hô lớn.
"Đồ ăn? Bây giờ đi đâu kiếm đủ đồ ăn cho nó? Nó đã nuốt ba tên
vu sư học đồmà vẫn không có dấu hiệu ăn no nha!" Một tên vu sư học đồ
mang sắc mặt khó coi nói.
Lúc này, ba mươi người vu sư học đồ ở đây, có hai người hiển
nhiên là mạnh nhất, dao động ấn ký của hai người này cũng đã đạt đến
mười, hơn nữa bên người đều có hai, ba tên trợ lực, căn bản không có vu
sư học đồ nào dám trêu chọc hai tổ độ nhỏ này.
Những người còn lại đều là kẻ đơn độc đề phòng lẫn nhau, chỉ có mấy người là kết đội mà tới.
"Đi đâu tìm đồ ăn? Ha ha, đồ ăn nơi này không phải có không ít sao?"
Lúc này, một gã nam vu sư học đồ có mười điểm dao động ấn ký đột
nhiên lên tiếng. Gã này trông dáng vẻ chỉ cỡ mười lăm, mười sáu tuổi, khuôn mặt còn khá là non nớt, thanh âm tựa hồ còn ở thời kỳ đổi giọng,
đang dậy thì, nhưng tính tình gã lại rất hung ác.
Nói xong, gã vu sư học đồ này nhìn về phía một nữ vu sư học đồ
khác cũng có mười điểm dao động ấn ký ở đây. Nữ vu sư học đồ cưỡi trên
một con cự hùng (Gấu lớn) Thổ nguyên tố, con mắt lập lòe không có trả lời, tựa hồ cô ta vẫn đang suy nghĩ có nên đánh giết vu sư học đồ
khác làm đồ ăn cho cây Ác Mộng Labrador hay không?
Ở xa xa, Grimm lẳng lặng nhìn, không có tùy tiện đi tới,mà chờ đợi thời cơ biến hóa.
Ngay vào lúc này, một tên vu sư học đồ có vu thuật Di Thải ẩn hình
đơn giản không nhẫn nại được, vậy mà trực tiếp thi triển vu thuật lao về bí cảnh, y cũng mặc kệ cây Ác Mộng Labrador.
Mọi người vốn chỉ cười gằn một tiếng, cho rằng y là một tên đần
độn tự làm đồ ăn, thế nhưng mọi người lại thấy được một màn khiến tất cả bọn họ trợn mắt há hốc mồm. Tên vu sư sư học đồ đó chỉ dùng vu thuật
ngụy trang rất đơn gỉan, vậy mà y thật sự đi qua cái cây Ác Mộng
Labrador kia, rồi tiến vào gian phòng.
Một lát sau, bên trong gian phòng phát sinh một trận rung động yếu
ớt, giống như bên trong bí cảnh có một cái Truyền Tống trận, đã đưa tên
vu sư học đồ đó bình an truyền tống đi rồi.
Ngay cả Grimm, cũng không khỏi sững sờ, hai mắt băng lạnh. Vốn đây
là vật trong túi, lại bị người khác cướp đi ngay trước mặt, làm sao
không khiến người ta phẫn nộ chứ?
Đột nhiên, tựa hồ hắn nghĩ tới điều gì, nhìn gian phòng không có
biến mất, kinh ngạc nói: "Lẽ nào phần thưởng trong bí cảnh không phải
chỉ cho một người?"
"A. . . Hỗn đản! Tên khốn kiếp này! Vậy mà cướp đi Ma đạo vu khí
thuộc về ta !" Gã vu sư học đồ có mười điểm dao động ấn ký cực kỳ tức
giận, nhìn về nữ vu sư học đồ đang do dự bất định đứng cách đó không xa, nói: "Nếu cô còn không quyết định, thì ta không cần khách khí rồi!"
Cắn răng một cái, cô gái cưỡi cự hùng Thổ nguyên tố quát lạnh một tiếng: "Giết!"
Có được đáp lại, gã nam vu sư học đồ hung ác rốt cục khà khà cười
gằn: "Cho dù cô đạt được vu khí trong bí cảnh vu khí, thì ta cũng phải
đoạt lại!" Nói xong, gã này quay sang ra hiệu cho mấy người đồng bạn ở
hai bai bên, mấy người này điên cuồng lao về những tên vu sư học đồ đến
một mình ở xung quanh.
Đối mặt với sự tấn công liều chết, ngoại trừ một phần nhỏ trong số
những kẻ đơn độc đến đây liều lĩnh chạy về phía bí cảnh, phần lớn những
người khác lại chạy tứ tán thoát đi, dường như bọn họ dự định không tham gia việc này nữa.
" Grimm!" Đúng lúc này, một nữ vu sư học đồ nhìn thấy Grimm đeo mặt nạ , kinh hỉ kêu to, liều lĩnh chạy về phía hắn Grimm.
Nữ vu sư học đồ này, thì ra là người trong Huyết Phàm liên minh, hơn
nữa người này tựa hồ rất quen thuộc với York Rees, bình thường hai người hay đi cùng nhau. Grimm mặc dù đã gặp mặt mấy lần, nhưng chưa từng nói chuyện, cô nàng này hình như tên là Hillard Wendi.
Chẳng qua là, những điều này đều không quan trọng.
Grimm nhìn kẻ đang đuổi theo Hillard Wendi, chính là gã lúc nãy
phát động chém giết. Trong lòng hắn hưng phấn không cách nào nói rõ,
không ngừng hò hét: "Đúng! Đúng! Cứ như vậy! Lại gần một chút nữa đi!"
Grimm không nhúc nhích, thu liễm hết thảy dao động ấn ký lại.
Hillard Wendi nhìn Grimm không hề chạy trốn, trong mắt tràn ngập cảm
động. Mình và York Rees cũng không thân lắm, vậy mà hắn có thể bất chấp
nguy hiểm cứu mình, thực sự là một người trượng nghĩa, khiến trong lòng
người ta trần đầy tín nhiệm.
Hillard Wendi căn bản không cho rằng Grimm vì hai người cùng là
thành viên Huyết Phàm liên minh mới cứu mình. Bởi vì đó loại quan hệ kết minh đó chỉ vào lúc bình thường , nhưng nó quyết không thể đại biểu cho việc vào thời điểm nguy hiểm thì có có thể cứu viện lẫn nhau. Còn
những nguyên nhân khác, thì Hillard Wendi căn bản chưa hề nghĩ tới. . .
Nhìn gã nam vu sư học đồ đang tới ngày càng gần, Grimm thậm chí bắt
đầu hưng phấn liếm môi một cái, bộ dáng kia quả thực khủng bố cực kỳ.
Hillard Wendi chạy đến bên người hắn, quay đầu nỗ lực triệu tập Ma
lực đối kháng với gã đang truy đuổi mình, thở hồng hộc nói với hắn:
"Người này rất mạnh, thuộc Tượng Nha Pháo Đài, chỉ cần ngăn cản gã là
được, ta vừa mới liên lạc với. . ."
Đột nhiên, một luồng dao động ấn ký khủng bố bạo phát sau lưng
Hillard Wendi, giống như Mặt Trời phát ra ánh sáng và nhiệt độ vô cùng
nóng, trong nháy mắt liền nhấn chìm hết thảy dao động ấn ký ở phụ cận.
Dao động ấn ký của Hillard Wendi, trong nháy mắt liền giống như một tảng đá ngầm bị nhấn chìm không còn bất kỳ tung tích nào bởi sóng to gió
lớn.
Ngay trong sát na điều động Ma lực này, hết thảy vu sư học đồ
đang tranh cướp trong phạm vi bí cảnh đều ngơ ngác, không dám tin tưởng
nhìn về phía Grimm còn đang trong trạng thái hưng phấn, tàn khốc và dữ
tợn .
"Chạy!"
Không chút do dự, nữ vu sư học đồ cưỡi con cự hùng Thổ nguyên tố
lập tức trực tiếp chạy về phương xa, cự hùng lưu lại từng trận run rẩy
trên mặt đất (đạp manh khiến mặt đất rung động).
Hillard Wendi không nhúc nhích, sắc mặt cô cực kỳ trắng bệch,
không dám tin tưởng nhìn người đang bị nhấn chìm trong năng lượng Hỏa
nguyên tố khủng bố, kẻ có dao động ấn ký đạt đến mười điểm, vừa mới đuổi giết mình!
Tất cả những thứ này, đều do Grimm làm ư?
Grimm lật tay một cái thật nhanh, lập tức trên đầu ngón tay lần thứ
hai ngưng tụ một cái hỏa cầu, ném về một tên vu sư học đồ không kịp kéo
dài khoảng cách với hắn. Theo một trận sóng lửa tóe ra, tên vu sư học đồ này cũng không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết gì đã bị nhấn chìm.
Thời khắc này, Grimm như sói đói nhảy vào bầy dê, tham lam tàn sát
bất kỳ con mồi nào trong tầm móng vuốt của mình. Mãi đến tận lúc đánh
chết tên thứ bốn, bí cảnh to lớn như vậy đã không có một bóng người.
"Ma quỷ, ta nhớ kỹ ngươi rồi!" Phương xa, một tên vu sư học đồ bị sợ mất mật rít gào về phía Grimm, không ngừng chạy trốn.
Hắn không thèm để ý đến, chỉ là liếm môi một cái nói: "Năm mươi mốt điểm giá trị!"
Liếc nhìn Hillard Wendi mang sắc mặt trắng bệch còn đang ngơ ngác bất động ở xa xa, Grimm không có đi tới chào hỏi, chỉ là khẽ mỉm cười, trực tiếp đi về phía cây cây Ác Mộng Labrador . Nhưng mà, nụ cười mỉm
của hắn, trong mắt Hillard Wendi quả thực là như Ác Ma lộ ra răng nanh.
Thân thể cô nàng đã cứng ngắc, run rẩy xuất phát từ bản năng, mồ hôi nhễ nhải, sắc mặt tái nhợt khó coi.
"Không, không, ấn ký của ngươi đã vượt quá ba mươi. Ngươi đã có
thể trực tiếp tiến vào phòng." Lúc này, cái cây Ác Mộng Labrador vậy mà
mở miệng nói chuyện.
Grimm ngẩn ra, sau đó liền cười nói: "Tật thú vị!"
Trực tiếp đi vào gian phòng, trong tầm mắt của hắn, là chín cái
Ma pháp trượng giống nhau như đúc đặt ở trên giá, một chỗ trên đó bị
trống, chắc là là bị người trước đó lấy đi.
Grimm suy tư nói: "Đây là phần thưởng? Thật giống. . . Chỉ là vu khí thi triển vu thuật phong ấn đơn giản bình thường thôi!"
Theo cánh tay vừa tiếp xúc với một cây Ma pháp trượng, trong
phòng đột nhiên truyền ra một trận không gian vặn vẹo, Grimm và cả cây
Ma pháp trượng kia vèo một tiếng biến mất.