Eminem Landes, người đặt nền móng ban đầu của Huyết Phàm liên minh, đã
từng là một trong năm đại Thiên Vương, và hiện tại cũng là một trong
mười ba đại trưởng lão Huyết Phàm liên minh. Y được công nhận đứng đầu
bảng xếp hạng mười đại cao thủ của giới tân sinh vu sư học viện Black Tower, vu sư học đồ đầu tiên khóa này được vu sư thừa nhận...
Tất cả tất cả, đều đang thể hiện ra tâm tư khát vọng không cam chịu tầm thường của y.
Eminem Landes bưng chén rượu, lẳng lặng đứng, nhìn người lúc trước ở
trên tàu chỉ có thể trông mà thèm kia, người khiến y cũng phải ngưỡng
mộ: Somme.
"Ta đã không phải cái tên nhỏ yếu lúc trước. Ba năm qua, ta trưởng thành rất nhiều, ta đã có tư cách đối diện với ngươi! Hơn nữa, hiện tại tất
cả mọi người của Huyết Phàm liên minh đều ở đây, nếu ngươi làm ra một ít chuyện khác người, chỉ cần ta ra lệnh một tiếng..." Eminem Landes cảm
nhận được mọi người đứng bên cạnh, gương mặt tràn ngập tự tin, mỉm cười
đi về phía Somme.
Eminem Landes nhìn thẳng Somme, tự tin đưa tay ra.
Chỉ cần Somme dám làm ra chuyện xấu gì, ngay lập tức không cần cho hắn
ta thêm mặt mũi. Bây giờ tất cả mọi người của Huyết Phàm liên minh cũng
đã không còn là bọn nhóc trên tàu biển như lúc trước!
Eminem Landes tập trung nhìn đăm đăm vào mắt Somme, chờ đợi hành động kế tiếp của hắn ta.
Bộp...
Somme bỗng nắm chặt tay Eminem Landes, đầy phong độ mỉm cười nói: "Eminem Landes, ta nhớ ngươi!"
Ặc, chuyện này...
Nhất thời, Eminem Landes cũng không biết nên nói gì cho phải. Bản thân y vậy mà bất tri bất giác liền sinh ra địch ý đối với đối phương, là bởi
sự sợ hãi trước đây của mình sao? Yên lặng lắc lắc đầu, Eminem Landes
điều chỉnh lại tâm trạng của mình, rồi bình tĩnh nói: "Somme, ba năm
nay, tất cả mọi người của Huyết Phàm liên minh đều không quên ngươi."
Một lời hai ý nghĩa, một mặt là đang cảm thán Somme mạnh mẽ, mặt khác
là ám chỉ việc hắn ta dẫn vu sư Mặt Nạ Vô Tướng tới trước đây, đã thay
đổi vận mệnh của mọi người.
Somme cũng không có nguỵ biện cái gì, thản nhiên nói: "Lúc trước là bởi
ta, nên lão sư Mặt Nạ Vô Tướng mới có thể bắt cóc chiếc tàu vốn ý định
ban đầu là đi tới trụ sở học viện vu sư Lilith. Nhưng mà hôm nay tới
đây, thực ra việc đầu tiên mà ta muốn làm, là thỉnh cầu gia nhập Huyết
Phàm liên minh."
Không để ý sự khiếp sợ mọi người, Somme tiếp tục nói: "Kỳ thực lúc trước ta đúng là không có để tâm về các ngươi, thế nhưng cuối cùng việc các
ngươi tạo thành liên minh đánh bại thuỷ thủ trên tàu, đã khiến ta nghĩ
tới một ít chuyện, làm cho ta xúc động rất lớn. Ba năm nay, ta vẫn rất
hối hận lúc vừa trở lại đại lục Vu Sư (Somme vốn là người ở đại lục Vu
Sư), thì đã không thỉnh cầu gia nhập Huyết Phàm liên minh."
Eminem Landes trở nên sững sờ, trưởng lão cụt một tay (Chưởng Khống
Thiên Vương) cũng ngơ ngẩn. Còn Rafi, Amy Sada và mọi người khác ở một
bên đều sửng sốt. Không ai có thể đoán ra, vậy mà vào lúc này Somme lại
chạy tới thỉnh cầu gia nhập Huyết Phàm liên minh!
"Ai!"
Đột nhiên, Somme cả kinh, xoay người, nhìn thấy một người mang mặt nạ
màu trắng quỷ dị đứng ở cửa đại sảnh, không ngờ rằng hắn cách mình gần
như thế mới phát hiện!
Người này là ai?
Huyết Phàm liên minh lúc nào xuất hiện một người như vậy? Hay hắn là vu sư học đồ thế hệ trước của học viện?
Theo Somme xoay người, mọi người lúc này mới phát hiện, chẳng biết lúc
nào cửa đại sảnh vậy mà lại xuất hiện một kẻ mang mặt nạ màu trắng,
trong lòng mọi người lúc này cũng nghi vấn tương tự, cái người này là
ai?
Người này tự nhiên chính là Grimm.
Grimm có chút lúng túng. Bởi mấy ngày trước hắn lợi dụng tri thức Luyện
Dược học và Đồ Phổ Khí Vị, mà chế ra một loại thuốc có thể xóa đi mùi
toả ra trên cơ thể. Hơn nữa hắn là kẻ độc lai độc vãng, đã quen yên
tĩnh, hiện tại đi đến đâu thì hắn cũng không có phát ra âm thanh giống
hệt như ma trơi. Người bình thường căn bản sẽ không để ý điều này, còn
nếu người bên cạnh đột nhiên chú ý ngược lại sẽ giật mình.
"Híc, ta là..."
" Grimm! Hừ hừ, ngươi tên khốn kiếp này, đây đâu phải là vũ hội hóa
trang, mang mặt nạ làm cái gì!" Bin Johnson trực tiếp ngắt lời hắn, y
vậy mà là người đầu tiên nhận ra hắn, chủ động đi tới đùa giỡn đánh
người.
" Grimm?" Ánh mắt Rafi, York Rees và York Liana sáng lên. Ba người bọn
hắn và cô gái bên người Bin Johnson kia tiến lên phía trước. Amy Sada
sầm mặt lại, sau khi hít sâu một hơi làm cho bản thân bình tĩnh trở lại, cố gắng duy trì phong độ nên có, cũng vội vàng đi theo.
Sau khi suy nghĩ một lát, Somme nhìn đôi mắt Grimm sau lớp mặt nạ, đột
nhiên nói: "Ta nhớ ra rồi. Grimm, ta nhớ ngươi!" Nói xong, Somme chủ
động đưa tay ra.
Grimm hơi kinh ngạc, cái tên này đổi tính khí rồi à?
Grimm nhớ rằng, lúc trước cái tên này là loại người mang thần thái kiêu
ngạo, xem thường người khác, thật sự là kiêu ngạo đến tận trời. Nhưng
nếu đối phương đã chủ động đưa tay ra, hắn cũng không muốn suy nghĩ
nhiều cái gì, trực tiếp cùng đối phương bắt tay: "Ngươi tốt!"
Ngữ khí có chút đông cứng, mấy tháng này Grimm rất ít khi nói chuyện.
York Rees áy náy đối với Eminem Landes cùng Somme, nói: "Thật không
tiện, các ngươi tiếp tục nói chuyện vừa rồi đi, chúng ta qua một bên
khác." Nói xong, mấy người liền mang theo Grimm rời đi. Sau khi Amy Sada suy nghĩ một chút, cắn răng một cái, quay về Eminem Landes cùng Somme
biểu hiện ra vẻ áy náy, cũng rời đi theo.
"Đến đến. Grimm, ta giới thiệu chị dâu cho cậu. Đây là Robin, cậu cũng
có thể gọi cô ấy bằng biệt hiệu, Nguyệt." Bin Johnson ôm chầm cô gái
xinh xắn tóc quăn màu nâu đậm, cười nói.
"Hừ, ta cũng không có nhận ngươi là anh nha!" Khuôn mặt tối sầm lại, dù
vậy nhưng Grimm vẫn quay đầu về Robin, nói: "Chào chị dâu Nguyệt!"
Bin Johnson cười to, Robin ở một bên nhéo lỗ tai y, nói: "Kẻ xấu xa. Em vẫn chưa đồng ý gả cho anh đâu!"
Một bên khác, York Rees cũng chỉ vào em gái York Liana của mình, cười to nói: " Grimm, ngươi cũng không biết, cô em gái này của ta đều mỗi ngày
cằn nhằn lải nhải về ngươi đấy. Cằn nhằn đến mức ta sắp phiền chết rồi.
Mới hơn nửa năm không có tin tức của ngươi, em gái ta vậy mà nói không
cho phép ngươi ngỏm (chết) đi, ta lúc đó cho nó ngay một cái tát, hặc
hặc."
York Rees nói hơi quá, York Liana ở một bên sợ hãi, căng thẳng giải thích: "Em không có..."
Lúc này, Amy Sada đột nhiên đứng dậy, một tiếng ha ha cười nói: " Grimm, chào mừng ngươi trở về!" Nói xong, y liền muốn ôm hắn một cách thân
thiết.
Mấy người Rafi, Bin Johnson vốn đang cười đột nhiên thay đổi sắc mặt,
chỉ có anh em York Rees và Robin không nghe ra sự khó chịu trong giọng
nói của Amy Sada, trên mặt bọn hắn vẫn mỉm cười như cũ.
Grimm cũng đổi sắc mặt, tuy rằng bị mặt nạ che khuất, tất cả mọi người không nhìn thấy được.
Cái tên Amy Sada này, vậy mà dùng thân phận người chủ trong nhóm để nói
chuyện với mình? Nếu là lời này từ trong miệng Rafi nói ra, thì hắn thấy điều đó là chuyện đương nhiên, nhưng lúc này vậy mà từ miệng Amy Sada
nói ra?
Trong lúc nhất thời, bầu không khí có chút quái dị.
"Được rồi!" Rafi quát to một tiếng, khiến mọi người ở đây đều ngây
người, kinh ngạc dồn dập nhìn Rafi. Tuy rằng miệng của vị Độc Thiệt nữ
vương nói chuyện không kiêng nể ai, thế nhưng với đám người bọn hắn thì
cô vẫn ở chung không tệ, mấy người bọn hắn không rõ hiện tại Rafi lại
lên cơn điên gì đây?
Rafi đứng lên đi đến, chỉ vào Amy Sada quát lên: "Được rồi, đây là tụ
hội nhóm của chúng ta trên tàu lúc trước, xin ngươi rời đi cho!"
"Rafi..." Amy Sada muốn giải thích cái gì.
"Cút...!" Rafi gân cổ lên kêu to, giống như một người phụ nữ đanh đá,
ngực thở ồ ồ, hiển nhiên bị hành vi vừa rồi của Amy Sada làm cho vô cùng tức giận. Rafi đột nhiên nổi đóa quát lớn khiến cho mấy người trong
khoang nhạc nhìn lại đây, nhưng sau khi nhìn thấy là Rafi, thì họ lại
lập tức quay đầu lại.
Không một ai trong Huyết Phàm liên minh muốn đi trêu chọc vị Độc Thiệt nữ vương này.
Amy Sada há rộng miệng hít thở không khí, nhìn Rafi đối xử với chính
mình như thế thì y cũng không thể tiếp tục giữ được bình tĩnh, cảm thấy
tim mình dường như đang chảy máu. Amy Sada đỏ mặt chỉ vào Grimm mà gầm
lên: "Ta muốn cùng ngươi quyết đấu như những người đàn ông, công bằng
cạnh tranh theo đuổi Rafi!"
Grimm nhìn tình cảnh này, đột nhiên cảm giác người này vậy mà chỉ vì
một chút mâu thuẫn mịt mờ nhỏ tí xíu mà la hét, tranh đấu, lại không
dành thời gian để tìm tòi tri thức vu sư ở tầng thứ càng cao hơn, thật
là có chút quá mức ấu trĩ vô vị. Nguyên nhân mâu thuẫn là cái gì, quyền
giao phối?
Nhìn Amy Sada vậy mà muốn công bằng cạnh tranh Rafi với mình, hắn thậm
chí cảm thấy có chút buồn cười, trong lòng mình thậm chí chưa bao giờ
nghĩ đến những chuyện này nha. Thứ mà hai người theo đuổi căn bản không ở một cùng một cấp bậc.
Grimm định muốn nói, thì Rafi đột nhiên lại đứng chắn trước người hắn,
giống như trước kia ở trên tàu, cô gái có vẻ ngoài nhìn như mạnh mẽ đã
có thói quen quyết định tất cả. Có thể ở trong mắt Rafi, hắn vẫn là
một người cần phải bảo vệ như ngày xưa.
"Amy Sada, ngươi muốn ta ra tay sao? Hoặc là nói, ngươi có tự tin chiến
thắng ta?" Rafi híp mắt, âm thanh có chút lạnh lùng, dưới da mặt mơ hồ
tỏa ra vài mầm nhánh màu xanh lá cây, không biết là vu thuật gì.
Amy Sada nhìn Rafi, bỗng nhiên cảm giác Rafi ở trước mặt thật sự quá xa
lạ. Ba năm ở chung, cô chưa bao giờ biểu hiện ra phương diện như thế, lẽ nào mình chỉ là một bên tình nguyện?
Rốt cuộc thì Amy Sada liếc nhìn Rafi đang lạnh lẽo nhìn y, nhắm mắt lại, xoay người rời đi.
"Đi theo ta!" Rafi lôi kéo Grimm rời đi, thậm chí không cho hắn phản kháng, tựa hồ cô đã quen làm như vậy rồi.
Mấy người York Rees Bin Johnson bất đắc dĩ nhún nhún vai. Bà chị hai này quả thực không cho người khác phản kháng.
...
“Rầm” một tiếng vang lên, Grimm bị Rafi đẩy lên tường: "Nửa năm nay
ngươi chết ở xó xỉnh nào vậy? Hội nghị ngươi không đến, liên hệ với Thủy Tinh Cầu thì ngươi cũng không tiếp! Có phải là ngươi có người tình
trong học viện rồi không?"
Bị Rafi hung hăng làm cho choáng váng đầu óc, theo bản năng hắn nói:
"Khoảng thời gian này đương nhiên là đang chuẩn bị thí luyện."
"Thật không?" Đột nhiên, Grimm chỉ cảm thấy thân thể chìm xuống, bộ ngực đầy đặn của Rafi đã đè ép trên người mình, ánh mắt cô có chút mê ly,
theo một luồng mùi rượu nồng nặc phun ở trên mặt mình, hắn giật mình
nói: "Cô điên rồi?"
Grimm thực sự sợ hết hồn, từ nhỏ đến lớn, hắn còn chưa bao giờ cùng
người nữ nào tiếp xúc thân mật như vậy. Ngay lập tức theo bản năng muốn
né tránh, nhưng lại bị Rafi gắt gao nắm chặt hai tay, thân thể trực
tiếp ép chặt Grimm ở trên tường. Cô ngửa đầu nhìn hắn, trong ánh mắt mê
ly men say nhưng là như vậy chăm chú.
"Điên ư?... Không, Grimm, ta nghĩ là em yêu anh." Rafi ngửa đầu, nhẹ
nhàng lấy xuống mặt nạ trên mặt Grimm, trong đôi mắt vậy mà có chút ướt
át nhìn hắn: "Từ khoảnh khắc anh ở trên tàu cứu em, em mới biết thì ra
bản thân em cũng tin vào tình yêu. Chưa có người nào mang lại cho em
loại cảm giác đó, cảm giác hắn chính là tất cả của mình, vì hắn em đồng ý trả giá bằng mọi thứ. Em tin tưởng, đây chính là ái tình."
Grimm ngơ ngác nhìn Rafi, thật không thể tin được cô có thể nói ra những lời này.
"A... Nói ra những điều này thật tốt, em thật sợ mấy ngày sau anh sẽ
chết trong thí luyện, em lại không kịp nói ra.” Rafi "Nhu tình" nhìn
Grimm, hận không thể hòa tan với hắn.
"Cô uống say rồi!" Grimm được một cô gái hung hăng biểu lộ như vậy, gò má xấu hổ đỏ chót, thân thể có cảm giác khô nóng kì lạ.
Rafi thế mà không để ý đến lới của hắn, chỉ là chăm chú nói với giọng
điệu ngưỡng mộ: "Mấy năm qua anh lại cao lớn như vậy, hiện tại vậy mà em cần ngước lên nhìn anh rồi, lúc đầu em nhớ anh chỉ cao bằng em thôi."
"Tôi... Tôi ước ao chính là nguồn tri thức vô tận, chúng ta không thể
như vậy." Rafi mang theo mùi rượu hơi thở phun đến trên mặt, Grimm ngừng dãy dụa.
Rafi nở nụ cười, cúi đầu liếc nhìn phía dưới, cười nhạo nói: "Thế mà thân thể của anh lại nói khác đấy."
Nhất thời Grimm ngượng đến mức muốn chui vào khe nứt, vì duy trì mặt
mũi mà một người đàn ông nên có, hắn nghiêm mặt: "Bởi ban đầu tôi đã
biết cô có tình lang là Arron, giữa chúng ta không thể có chuyện gì!"
"Đó chỉ là lý do mà em bịa ra gạt phụ thân vì không muốn đến đại lục Vu
Sư. Arron chẳng qua là một gã em quen ở tiệc rượu thôi, căn bản không
gặp qua mấy lần." Rafi nhìn thấy Grimm ngay cả chuyện như vậy cung biết, nhất thời con mắt sáng lên.
Chuyện như thế mà người này thậm chí cũng biết được.
"Nhưng là tôi... Ô ô..."
Grimm cảm nhận đôi môi mát lạnh, cảm nhận trong miệng có một đầu lưỡi
không thành thật, cảm nhận thân thể khô nóng và sức ép ở trước ngực,
thân thể lại như một cái thùng thuốc súng, ầm một tiếng nổ tung!
Đầu óc trống rỗng, Grimm mạnh mẽ nắm eo thon của Rafi, để dáng người
tựa như ma quỷ hoàn toàn kề sát ở trên người mình, chủ động quấn quít
vào, hận không thể hòa tan Rafi vào thân thể của bản thân.
Trong tiếng ồ ồ thở dốc, lửa nóng hừng hừng lan tràn.
(*) Biên: Đúng là xịt máu mũi mà, đây là cảnh nóng cực hiếm xuất hiện trong truyện nha^^