Một hồi thiên địa
biến chuyển, trước mắt bốn người là một hoang tàn chiến trường, dưới đất chất đống pháp bảo bị hư huỷ không dùng được, không khí một mảnh khô
khốc khó thở, không phát hiện một sinh vật sống nào, kể cả một ngọn cỏ.
" Đây là nơi diễn ra đại chiến sao." Cốc U Lan thốt ra lời, tâm tình trầm xuống.
Cả bốn lúc này điều nghĩ đến viễn cảnh lúc đó như thế nào tàn khốc, một
hung thần sát khí hung vật đi qua chỉ còn lại một tử vong chi địa.
" Phía trước chính là Vân Lang thành." Bắc Tùng Quân xác định vị trí, lúc này nhắc nhở mọi người tiến về phía trước.
Cùng phi hành tiến trước, bay khoản một canh giờ bọn họ vẫn chưa đến chiến
trường trungg tâm, đủ thấy không gian bên trong rộng lớn đến nhườn nào.
" Oán hồn tụ tập mỗi lúc một nhiều, chắc chắn trung tâm cũng sắp đến." Mộ Ly hai tay siết chặc nắm đấm, nếu phán đoán của nàng đúng Tư Niệm hoa
có thể ở nơi có nhiều oan hồn tụ tập, đó là trung tâm chiến trường.
" Các ngươi xem."
Phi hành khoản một canh giờ, trước mắt bọn họ là một đáng sợ tình cảnh.
Phía dưới chật nít oán hồn, tiếng oán hồn gào thét như chưa từng im lặng
qua, một số hung tợn oán hồn lại tiến đến tấn công bốn người bọn họ.
" Để ta." Thấy ba người muốn xuất thủ, Mộ Ly ngăn cản lại, một thân lao
xuống bên dưới đen kịt oán hồn, mặt khác những oán hồn bay đến công kích liền chuyển hướng xuống nàng tấn công.
" Ly nhi." Lưu Nhiên lo lắng Mộ Ly an nguy hô to.
" Các ngươi cứ tiến về phía trước, nơi này cứ giao cho ta." Phía dưới đen kịt oán hồn truyền đến Mộ Ly thanh âm, sao đó lặng im chỉ còn tiếng oan thán của oán hồn gào thét.
" Chúng ta phải làm sao đây." Cốc U Lan lo lắng, lại không muốn trì hoãn hành trình.
" Hai người các ngươi đi trước, ta ở đây đợi nàng." Lưu Nhiên miệng nói nhưng hai mắt vẫn nhìn phía dưới đen kịt một mảnh.
" Như vậy, các ngươi bảo trọng." Bắc Tùng Quân liếc mắt dò xét, liền đáp ứng rời đi.
" Chúng ta đi." Bắc Tùng Quân cùng Cốc U Lan liếc nhìn phía dưới oán hồn
rồi lại liếc nhìn Lưu Nhiên, sau đó mới đành thúc dục phi kiếm rời đi.
Cả hai rời đi, Lưu Nhiên từ trên không nhìn xuống không che dấu được lo lắng trên khuôn mặt.
" Ngươi nhất định đừng để gặp chuyện không may."
Người phía trên lo lắng hành động đột ngột của nàng, Mộ Ly bên dưới đã bắt
đầu hành động, bao bọc cơ thể bên trong chính là một tầng bạch liên hư
ảnh, tầng hư ảnh này như một phòng thủ kiên cố khiến oán hồn không giám
đến lại gần.
Từng bước đi đến phía trước, mỗi một bước tiến chính là thêm trăm chỉ oán hồn công kích, số lượng mỗi lúc một tăng khiến
bạch liên hư ảnh có chút giao động.
Mộ Ly càng tiến oán hồn càng điên cuồng công kích như không muốn ngoại nhân xâm phạm cấm địa.
Ngay lúc này, trước mặt nàng là một bức tường oán hồn kiên cố đen kịt, nếu
dùng linh nhãn Mộ Ly có thể nhìn ra được phía sau bức tường lấp ló một
đoá hoa.
" Tự Niệm Hoa trách nhiệm ở nơi này chính là tịnh hoá
oán hồn, nếu ta đã chiếm tiện nghi thì phải bỏ ra một ít công sức." Mộ
Ly lẫm bẩm đánh giá xung quanh oán hồn.
" Nếu đã đến đây ta liền giúp các tiền bối tiến vào luân hồi đi."
Mộ Ly ý đã quyết, lòng liền mặc niệm Diệu Pháp Ma Âm, hư không vang vọng
một loạt khó hiểu chú âm, oán hồn khi nghe đến liền im lặng một hồi, sau đó lại tiếp tục gào thét.
Bạch liên quang ảnh biển mất hộ thể,
oán hồn lúc này có thể trực tiếp tấn công Mộ Ly, nhưng không, mặc dù lao vào trên người Mộ Ly nhưng dường như nàng đang cùng oán hồn câu thông
vậy, không hề bị thương do công kích nào.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
Phía bên ngoài di tích, Mộ Tình Tình, Dương Sở Ca cùng một mực đi sát phía
sau Lâm Phong đang chật vật chống cự kim đan kỳ công kích.
" Các ngươi còn ngoan cố không giao ra thân thể độc giao thì đừng trách ta không nể mặt tông môn các ngươi."
Mặt trắng lão quái khí thế bức người, trên người phóng ra một cổ dày đặc
độc khí, độc khí ngưng tụ thành ba bàn tay độc đánh về phía ba người bọn họ.
" Thực Độc lão quái ngươi đường đường là kim đan tu sĩ lại
tại đây ức hiếp tiểu bối." Dương Sở Ca thân là thiếu chủ Vạn Quỷ Cốc nay bị chịu khuất nhục như vậy khiến hắn hoá thẹn thành giận.
" Tiến bối chúng ta thật sự không có làm, trước khi chúng ta đến đã có người
đến đây, bọn ta cũng đang theo sau bọn họ theo dõi." Mộ Tình Tình lời
vừa dứt liền bị độc thủ đánh bay ra ngoài, một ngụm máu trọng cổ họng
phun ra.
" Tình muội."
" Tình nhi."
Hai nam nhân
đồng lọt lên tiếng, bên trong ba người Dương Sở Ca có thực lực mạnh nhất nên có thể né tránh công kích của kim đan lão đầu, còn Lâm Phong chính
là ba người bên trong thân pháp nhanh nhất nên dễ dàng tránh né, duy chỉ có Mộ Tình Tình vẫn không buôn tha giải thích nên không kịp tránh đi
một kích này.
" Ngươi đây là muốn chết." Dương Sở Ca tức giận chỉ về Thực Độc lão quái.
" Các ngươi cho rằng một lời có thể để cho ta tin, nếu không có một bằng
chứng cụ thể thì chịu chết đi." Thực Độc lão quái nhìn xuống cả ba như
nhìn con sâu cái kiến đồng dạng một loại.
" Thực Độc ngươi chớ
khinh người quá đáng." Lâm Phong nâng Mộ Tình Tình vậy, dưới chân phóng
lên một trận đồ án, đồ án phóng ra một con hình thù như xà nhưng trên
đầu lại có song giác nhô ra, dưới bụng cũng hiện ra bốn khối u.
" Chân long huyết mạch." Thực Độc nhìn đến yêu thú liền xuất hiện hai liền co rút lại.
" Không ngờ tiểu tử ngươi lại có thần thú hậu duệ bên cạnh chẳng trách
lại không sợ." Thực Độc thâm sâu nhìn Lâm Phong, sau đó liếc nhìn chân
long yêu thú hai mắt liền trở nên tham lam." Cho dù hắn có chân long
huyết mạch thì thế nào bất quả chỉ có trúc cơ kỳ thực lực, nếu ngươi đã
dâng lên mồi ngon thì ta đây cũng không khách khí."
Thực Độc ngửa mặt lên trời ách nhiên thất tiếu, khí độc lại một lần nữa phóng ra, một cái đầu lâu cực đại há mồm cắn về phía Lâm Phong.
" Ra tay." Lâm Phong nhìn Dương Sở Ca một bên, mặc dù hắn hận người này cướp đi Tình
nhi của mình, nhưng hiện tại để có thể đánh thắng được kim đan chỉ đành
cả hai hợp sức lại.
" Hừ, chớ ra lệnh cho ta." Dương Sở Ca miệng
mặc dù trách cứ nhưng tay cứ liên tục động bút liên tục, một cánh tay
màu đen khủng bố xuất hiện sau khi bút vừa dừng.
Hắc thủ, xà thú, đầu lâu va chạm vào nhau, linh khí ba động tản ra xung quanh trấn động
cả đáy vực hạp cốc, đất đá xung quanh sụp đổ dường như muốn huỷ hoại nơi đây không còn.
Hoản hốt nhìn cả ba giao thủ, mỗi lần va đập vào nhau là y như rằng một loạt trấn âm phá vỡ những vách đá xung quanh, Mộ Tình Tình quan sát cứ như tình hình này không bao lâu không gian sẽ sụp đổ,
bọn họ lại không thể tìm ra manh mối của Mộ Ly đám người. Trong lúc hoản hốt nhìn không gian trấn động xung quanh, Mộ Tình Tình ánh mắt lướt qua một góc tối khả nghi.
" Tiền bối, cả hai người cũng hãy dừng
lại, ta đã tìm ra manh mối." Mộ Tình Tình chạy đến góc tối đó, sắc mặt
mừng rỡ hô to bảo cả ba dừng lại.
Đồng loạt dừng thủ Thực Độc
đang điên tức vì chịu thiệt thòi từ hai trúc cơ con sâu cái kiến lúc này nghe được nàng hô to gọi nhỏ liền bực tức tăng thêm, cả ba quay đầu
nhìn lại thì phát hiện, phía dưới nơi Mộ Tình Tình đang đứng xuất hiện
một tầng không gian gấp khúc, rõ ràng chính là một huyễn trận bị trấn
động vừa rồi làm hư tổn.
" Đây là huyễn trận, chắc chắn phía sau
có thông đạo thông qua tàn tích, Mộ Ly đám người chắc đã đi vào bên
trong tầm bảo." Mộ Tình Tình lên tiếng giải thích, lại cố ý nhấn mạnh
hai chữ tầm bảo nhắm nhầm vào Thực Độc lão quái.
" Tàn tích? Ta ở đây trên trăm năm làm sao có thể xuất hiện tàn tích nơi này." Thực Độc
bất ngờ không thôi, hư không một chưởng đánh ra khiến ảo trận bị phá vỡ, một không gian thông đạo hiện ra trước mặt họ.
" Thật sự có không gian thông đạo." Thực Độc hai mắt sáng ngời, không chỉ mỗi hắn Mộ Tình Tình ba người cũng đồng dạng.
Nhìn Thực Độc lão quái như vậy Mộ Tình Tình trong mắt loé lên một âm độc ý,
trong đầu nàng bắt đầu tìm kiếm cơ hội thi triển mưu kế.
~•~•~•~•~•~•~•~~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
Bên trong oán hồn dày đặc không ngừng thoát ra từng đạo màu trắng linh hồn, những linh hồn này đã được tịnh hoá bày trừ oán niệm nên có thể nhập
vào luân hồi.
Lưu Nhiên nhìn đến những linh hồn này liền biết Mộ Ly an toàn, lúc này mới buồn lỏng lo lắng.
Phía dưới lúc này, bên dưới lớp mặt nạ sắc mặt của Mộ Ly trở nên khó coi, hỉ nộ ái ố thất tình lục dục thay đổi liên tục trên khuôn mặt của nàng, để có thể tịnh hoá oán hồn Mộ Ly phải tiếp nhận cổ oán khí này, sau đó
dùng ma âm tẩy trừ oán khí, khiến oán hồn trở nên tinh khiết nhập vào
luân hồi.
Việc tịnh hoá trong một biển oán hồn như thế này là một điều điên rồ, liên tiếp tiếp nhận oán khí như thế này nếu không có tinh thần kiên định rất dễ tẩu hỏa nhập ma.
Những oán khí Mộ Ly tiếp
nhận chính là một đời người oán niệm hoặc là tâm nguyện chưa thể buôn bỏ của họ, nếu như tinh thần nàng không vững chắc chắn sẽ bị những oán
niệm này làm ảnh hương đến tâm cảnh.
Mặc dù vậy, đây cũng là một
phương thức rèn luyện tâm cảnh của nàng, Mộ Ly nguyên thần bên trong
thức hải lúc này liền trở nên lớn mạnh, Đại Diễn Thiên Cơ quyết đã đạt
tầng thứ hai hậu kỳ, chỉ còn một bước liền có thể tiến nhập tầng thứ ba, lúc này yêu đan sẽ hình thành, lực lượng thần thức sẽ tương đương với
kim đan kỳ tu sĩ.