Vượt qua thập tam
cường liền đến thất cường chi tranh, ngoài Mộ Ly, còn có Mộ Tình Tình,
Cốc U Lan, Lâm Phong, cùng một tên ngoại môn để tử nổi danh Diệp Chính
Thiên có mặt trong thất cường.
Bốc thăm, đối thủ lần này chính là khiến nàng e ngại không thua kém nữ chủ, Cốc U Lan. Lại không biết là
xui hay là may mắn Lâm Phong cùng Mộ Tình Tình lại gặp mặt, bất quá Mộ
Ly biết với tính cách công tử phong nhã như hắn việc nhận thua Mộ Tình
Tình chỉ là sớm hay muộn. Còn về Diệp Chính Thiên bởi vì bắt trúng phiếu trống nên không ra sân lần này.
Bởi vì các đệ tử trong trận vừa rồi hao tốn nhiều linh lực nên trận đấu dời lại hôm sau.
Húc nhật sơ thăng.
Bởi vì là thất cường nên đệ tự tập chung rất đông đủ, cũng bởi vì vào được
vào thất cường như thế này, bản lĩnh thực lực phải trên rất nhiều người
nên không ai nghi ngờ, quan khán những thiên tài chi tranh không chỉ
kiến thức thực lực bọn họ thậm chí còn tăng thêm kinh nghiệm chiến đấu
cho bản thân.
Cùng diễn ra với luyện khí kỳ đệ tử bên này trúc cơ đệ tử cùng gần đến hồi kết, bởi vì số lượng để tử tranh đoạt chỉ còn
mấy người nên lôi đài được mở rộng ra rất nhiều, hai khu vực chỉ có hai
khu cực đại lôi đài.
Trận đầu tiên hôm nay chính là Mộ Tình Tình
cùng Lâm Phong, nữ chủ gặp nam chủ cũng không có điểm gì thú vị, nhàm
chán ngồi xem bọn họ tiểu nháo tiểu náo, Mộ Ly buồn ngủ ngáp. ( ̄Д ̄)ノ (
viết tới đây tự nhiên cũng ngáp theo).
Quả đúng như trong lòng nàng dự liệu Lâm Phong quả thật nhận thua, nhìn thấy hắn nho nhã hành vi Mộ Ly nhếch mép.
" Quá đúng là anh hùng không qua khỏi ải mỹ nhân nha, vì lấy lòng mỹ nhân mà bỏ cơ duyên của mình, thật đáng buồn thay."
Đến lượt Mộ Ly xuất chiến, như linh điệp phi thân đến vị trí của mình lúc
này đây Cốc U Lan đã đến, thân mang bạch y phiêu miễu Cốc U Lan quả đúng chứ danh Băng Lam tiên tử, không nhiễm bụi trần. Lại nói đến nàng lai
lịch nàng chính xác là một phú nhị đại tiêu chuẩn, phụ mẫu là nguyên anh kỳ song tu đạo lữ, cả hai ở thái nhất tông địa vị rất cao, cũng bởi vì
vậy mà nàng trời sinh tính tình cao ngạo không xem ai ra gì. Bất quá
trước mặt Mộ Ly lúc này là một Cốc U Lan hoàn toàn khác, sạch sẽ không
nhiễm bụi trần, trong mắt có cao ngạo nhưng lại không mang theo ngạo
mạng, nàng cao ngạo bởi vì nàng thực lực, không phải là khi xưa ỷ thế
trống lưng mà cao ngao.
" Cốc đạo hữu xin chỉ giáo." Xưng đạo hữu bởi vì Mộ Ly xem nàng như ngang hàng với mình.
" Mộ đạo hữu khách khí, ta rất mong ngươi thương tình chỉ dạy." Nhấn mạnh hai chữ cuối, Cốc U Lan ý vị thâm thường liếc nhìn nàng.
Xung quanh đến xem đệ tử lúc này đều hồi hợp nhìn sân đấu.
" Ngươi đón xem Băng Lam tiên tử sẽ thắng hay Mộ Ly tiên tử thắng."
" Ta đoán là Băng Lam tiên tử, dù sao nàng đã đến luyện khí tầng mười
hai, băng linh căn thuật pháp lại mạnh mẽ, mà đối thủ của nàng chỉ là
luyện khí mười tầng, tình thế nghiên về một bên a."
" Ta cũng đoán như vậy, Mộ Ly tiên tử mặc dù dựa vào thực lực thắng Vân Đào nhưng cũng chưa chắc có thể thắng Băng Lam tiên tử."
" Các ngươi xem bọn họ động."
Dưới đài Mộ Ly cùng Cốc U Lan bắn nhanh về phía trước, mặt đất nơi họ đứng bị vỡ nát.
" Oành."
Kình khí tản ra, Mộ Ly cần trong tay Dạ Nguyệt Liêm chặn đánh Cốc U Lan trong tay linh kiếm.
" Ngươi rốt cuộc là kẻ nào." Mặc đang giằng co, Cốc U Lan hạ thấp âm truy hỏi.
" Ta là ai không quan trọng, bất quá ta cùng ngươi là trên một thuyền."
Nói tới, Mộ Ly lắc mình, như thiếu nữ đang khiêu vũ, nguyệt liêm bị nàng nhẹ nhàng bân quơ chém ngang eo Cố U Lan.
" keng."
Linh
kiếm trong tay nàng không phải là bình thường phi kiếm, dễ dàng chặn
đánh nguyệt liêm trảm tới, bất quá dư trấn để lại khiến tay nàng run
run.
" Thể tu." Biết cận chiến đối với mình không tốt, Cốc U Lan
nhanh chóng vận thân pháp cấp tốc lui về sau kéo dài khỏan cách. Bất quá Mộ Ly cũng không dễ dàng buôn tha, nàng tự như khiêu vũ không ngừng múa nguyệt liêm áp tới.
" Keng keng keng keng keng." Kéo dài một
khoản cách Cốc U Lan trong tay phi kiếm trảm ra vô số băng hàn phong sát ngăng đón Mộ Ly cước bộ.
" Phiêu Miễu Thân Pháp." Thân pháp chứ danh thái nhất tông vẫn chuyển, Côc U Lan gấp rút kéo ra xa, để lại tàn ảnh kéo dài.
" Băng Sơn kiếm pháp." Một kiếm áp lực như băng sơn đánh ra, nhiệt xung quanh hạ thấp xuống rất nhiều.
" phụt."
Mộ Ly quỷ dị biến mất, ngay trổ nàng đứng linh điệp tán loạn bay.
" Lưu Thuỷ. Đoạn Trường Hồng."
Xung quanh linh khí ba động lên, thuỷ linh khí cấp tốc xoay quanh Cốc U Lan.
" Không ổn." Thầm hô không ổn Cốc U Lan nhanh chóng bay ra thuỷ lốc xoáy, bất quá nàng chậm thuỷ lốc dùng tốc độ quá nhanh ép sát nàng.
Không dám khinh xuất Cốc U Lan nhanh chóng quan sát xung quanh, nàng là người có kinh nghiệm có thế quan sát đến bên trong thuỷ lốc một quỷ mị bóng
dáng thoán ẩn thoán hiện, nhìn như một tiên nữ thần bí đang khiêu vũ
dưới màng nước.
" Nàng đây là làm gì." Nhìn thấy Mộ Ly như vậy
Cốc U Lan nghi vấn, nhưng nàng không dám phân tâm lúc này, thuỷ lốc đã
áp sát nàng không lối thoát, xoẹt xoẹt xoẹt, bên tai không ngừng nghe bị xé rách pháp y, trên cánh tay trắng nõn bị thuỷ lốc làm bị tốn thương
mà chảy máu.
" Vạn Lý Đóng Băng."
Cắn răng chịu đau, một
loại cực lạnh hàn băng thoát ra từ hai tay nàng, vốn đang tàn phá thuỷ
lốc bị hàn băng đông cứng lại, hình thành một bức lốc xoáy điêu khắc
băng điêu.
" Rắc, rắc, răng rắc."
" Oanh."
Cực đại băng điêu bị phá tan, lộ ra thân hình của Cốc U Lan.
" Ngươi chậm." Nguyệt liêm không biết lúc nào đã thu hồi, Mộ Ly nhìn thấy nàng phá chiêu cũng không lo lắng, chỉ lẳng lặng đứng đó.
" Ngươi rất mạnh, bất quá ta sẽ không..." Vừa định nói thêm gì Cốc U Lan sắc mặt khẽ biến.
Dưới chân của nàng phát sáng kỳ quái đồ án trận pháp.
" Thì ra lúc đó." Bất chợt nhớ lại Cốc U Lan âm u nhìn Mộ Ly, hai tay nắm chặc khiến chảy máu.
" Sát trận, Lưu Ly Kính Hoa trận." Hai tay như liên hoa nhanh chóng thúc
dục trận pháp, dưới chân Cốc U Lan loé sáng lên mộng ảo ánh sáng, tám
tấm loại kính dưới chân hiện ra, từng điểm ánh sáng được hấp thu vào tám tấm kính.
" Không ngờ lại thua trong tay ngươi." Bất quá không
chịu thất bại, Cốc U Lan tiến một bước về phía trước." Tới đây đi, cho
ta thấy uy lực của tứ cấp trận pháp đi."
" Chịu thua đi ngươi nếu tiếp nhận chiêu này sẽ không còn sức để tiếp tục trận đấu, đừng vì nông nổi nhất thời mà bỏ đi tam danh." Nhắc nhở nàng Mộ Ly lại nói " ngươi
không phải cũng nhắm về Mộ Tình Tình sau, nếu bây giờ bỏ cuộc có thể còn sức chiến đấu để tranh đệ tam danh."
Nghe nàng nhắc nhở Cốc U Lan hít sâu một hơi " hảo, ta thua, bất quá ta và người sẽ có dịp đấu tiếp."
" Hảo, đến lúc đó muốn cùng ngươi một trận thống khoái."
Pháp quyết vừa lật, cả trận pháp ảm đạm xuống, sau đó liền tan như mấy khói.
" Cốc U Lan ta hảo hảo chờ xem ngươi sau này sẽ đối phó với nữ chủ như
thế nào, cho ngươi đường sống cũng bởi vì ta muốn xem hai hổ tranh đấu." Mộ Ly nghĩ.