Mang theo áp lực nặng nề đi về Mộ Ly không hay biết mình đang bị theo dõi.
Linh dược phong, bách thảo đường một động phủ hẻo lánh.
" Dược lão ngươi nói viên đá này là không gian thạch." Xinh đẹp cô gái tự mình lẫm bẫm, như nghe nàng hỏi mình, không biết từ đâu xuất hiện một
ảo ảnh lão giả.
" Tiểu nha đầu người đúng thật là không biết nhìn bảo, đây không phải là không gian thạch bình thường mà bên trong còn
mang theo khí tức hỗn độn, nếu ngươi có thể luyện hoá vật này thì đồng
nghĩa ngươi có một không gian mang theo mình, đặc biệt hơn hết là nó có
thể thăng cấp."
Dược lão vuốt râu nhìn trước mắt xinh đẹp thiếu
nữ, hắn quả thật không ngờ người trước mắt này lại có vận khí nghịch
thiên như vậy, không chỉ một lần trước một gốc tẩy linh thảo mà lần này
còn gặp được cơ hồ tuyệt tích hỗn độn không gian thạch.
" Dược
lão nói vậy ta có một bảo vệ tánh mạng, vậy ta có thể luyện hoá ngay bây giờ được không." Xinh đẹp thiếu nữ nghe đến đây thì hai mắt sáng lên,
nàng thật không ngờ mình lại có vận khí như vậy không chỉ có dược lão
dạy bảo luyện đan chi đạo mà còn có một nghịch thiên bàn tay vàng, quả
thật nàng luôn có cảm giác được trời cao chiếu cố.
" Nha đầu
không nên vội, muốn luyện hoá không gian thạch ngươi tu vi ít nhất phải
đạt trúc cơ kỳ, bây giờ việc trên hết là làm quen với huyết mạch của
ngươi đi, ba năm sau tông môn so tài ngươi sẽ có dịp đại triển quần
phong, đến lúc đó ngươi chắc chắn đạt trước mười danh." Dược lão một bên dạy bảo nàng, bên đây xinh đẹp thiếu nữ lại nhiệt huyết sôi trào.
" Trước mười danh, không ta nhất định phải đạt đệ nhất danh ." Nhìn trước mắt chiến ý sôi sục thiếu nữ dược lão lại nhớ tới tuổi trẻ nhiệt huyết
của mình.
Mộ Ly mơ màng tỉnh dậy nàng cảm giác toàn thân đau nhức, lấy lại ý thức
nàng nhanh chóng vận chuyển linh lực xoa dịu cơ thể. Khi cảm thấy cơ thể khoẻ hơn nàng mới ngồi dậy nhìn xung quanh.
" Đã tĩnh." Không biết từ bao giờ Mục Sinh đã đứng ở đây.
" Tiểu nha đầu mặc dù ta không biết ngươi vì sao phải điên cuồng đến mức
này nhưng thân thể của mình thì phải biết quý trọng." Tan thương thanh
âm quen thuộc của hắn khiến Mộ Ly trầm lặng đi.
Nhìn trước mắt
tiểu hài tử Mục Sinh không khỏi than thở, từ ngày quan sát nàng đến nay
hắn biết nàng là một khắc khổ tu sĩ, làm việc cẩn trọng, mặc dù không
phải là thượng thừa tư chất nhưng ngộ tính ngút trời của nàng khiến hắn
không khỏi thưởng thức.
" Đa tạ trưởng lão quan tâm, nhưng nếu
không trở nên cường đại ta không thể nắm trong tay vận mệnh của mình."
Nhìn quật cường tiểu hài tử Mục Sinh tâm sinh đồng tình, dù sao một nho
nhỏ luyện khí kỳ thân mang bí mật động trời như vậy nếu cho các phái cao tầng biết được chắc chắn sẽ bị tra hỏi.
" Ngươi có bằng lòng làm đệ tử ký danh của ta, nếu có một núi dựa lưng không khỏi thêm phần an toàn cho ngươi."
" Trưởng lão đây là." Không tin vào tai của mình Mộ Ly há hốc mòm nhìn Mục Sinh.
" Ngươi không cần phải hoản hốt ta thu ngươi làm môn hạ cũng chỉ là kí
danh, ngươi nếu muốn làm đệ tử chính thức còn cần thông qua rất nhiều
khảo nghiệm."Mục Sinh chăm chú đợi nàng trả lời.
" Đệ tử cả gan hỏi trưởng lão không biết vì sao phải giúp ta." Mộ Ly cảnh giác hỏi.
" Bởi vì ta nhìn ở ngươi thấy được ta năm đó, cũng bởi vì một chữ duyên." Sâu hằm đôi mắt nhìn nàng Mục Sinh không khỏi hồi ức quá khứ " như ta
đã nói từ trước ta cùng Âm Dương miêu tộc có duyên cũng như ta và ngươi
có duyên, phải biết tu tiên trọng yếu ở một chữ duyên."
" Đệ tử cả gan hỏi trưởng lão, không biết trưởng lão cùng tộc ta có quan hệ như thế nào." Mộ Ly nghi vấn hỏi hắn.
" Về chuyện này ta không thể giải đáp cho ngươi, có những chuyện không
nên biết sớm sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh tu luyện của mình, nhưng nếu
ngươi quả thật muốn biết thì phải đợi ngươi trở thành tàng kinh các nhất mạch." Mục Sinh kiên nhẫn trả lời nàng.
Một bên biết chuyện này quan hệ trọng đại nên Mộ Ly cũng không tiếp tục truy hỏi.
Mục Sinh quả thật rất hài lòng, hắn luôn tìm kiếm nhất mạch truyền thừa
nhưng chưa ai hợp ý, thật ra hắn có một đệ tử chân truyền nhưng người đệ tử này tính tình lại không thích hợp làm một người đứng đầu kinh các.
" Đứng lên đi, từ nay mặc dù ngươi chỉ là đệ tử kí danh nhưng không thể
làm việc quá mức, cũng không cần che dấu đi dung mạo của mình."
" Nhưng trưởng.. sư tôn dung mạo của đệ tử." Nói tới đây Mộ Ly lại lo xa, nhưng khi cảm nhận đạo ánh mắt của sư tôn nàng Mộ Ly bắc đắc dĩ vén lên mái tóc che đi dung mạo.
" Yêu nghiệt." Nhìn trước mắt mỹ mà
không khuyết dung mạo Mục Sinh trong đầu liền xuất hiện hai chử này, đến đây hắn mới rõ ràng ý đồ của nàng, với dung mạo cũng thể chất như vậy
quả thật là một cực phẩm lô đỉnh nhưng cũng bởi vì vậy mà Mục Sinh lại
càng cảm thấy yêu tài hơn, tính tình cẩn trọng như vậy tương lai sau này tất thành cường giả.
Dù sao nàng bây giờ thực lực còn yếu kém
nếu lấy dung mạo này đi khắp nơi quả thật gặp không ít rắc rối, Mục Sinh suy nghĩ sau đó từ trong tay xuất hiện một mặt nạ, mặt nạ màu nhìn quái dị dị thường, Mộ Ly nhìn thấy vật này liền nghĩ đến mặt nạ quỷ thời
hiện đại.
" Vật này là vi sư còn trẻ đạt được, nó mặc dù xấu xí
nhưng lại có thể che dấu dung mạo, ngay cả hoá thần cũng không thể dùng
thần thức nhìn ra dung mạo của ngươi." Mục Sinh nhìn mặt nạ một lúc sau
đó lại đưa cho Mộ Ly, mặt nạ này dù sao cũng đi theo hắn từ lâu nay,
không ở bên mình lại có chút tưởng niệm.
" Đa tạ sư tôn ban
thưởng." Mộ Ly cầm lấy mặt nạ đeo lên mặt, nàng không biết bởi vì chiếc
mặt nạ này mà người đời gọi nàng Quỷ Diện Tiên Tử danh chấn thiên hạ.