Nhị sắc quang ảnh hoà huyện lẫn nhau, lam sắc cùng lục sắc như ánh sáng ôn hoà chiếu sáng tâm hồn, nhưng nhìn hai màu sắc này Mộ Ly kể cả Mã Diêu Hiên không khỏi
nhíu mày.
" Thuỷ Mộc song linh căn, ngoại môn đệ tử." Mã Diêu Hiên không mặn không nhạt tuyên bố.
" Di nguyên lai là thuỷ mộc phế linh căn ta còn tưởng đâu ngươi là thiên
tài đâu, thì ra là lô đỉnh linh căn ha ha ha cười chết ta, làm ra vẽ
thần bí thì ra là tương lai lô đỉnh." Giọng nói điêu ngoa này không ai
khác chính là Mộ Như Ý, ban đầu nhìn đến Mộ Ly đạt song linh căn thì
nàng đã không cam lòng, cớ gì tại sao nàng là dòng chính tiểu thư mà chỉ đạt tam linh căn còn nàng là tiểu tạp chủng lại hơn nàng một bậc, nhưng khi biết Mộ Ly là thuỷ mộc song linh căn thì nàng bắt đầu cuồng tiếu
đứng lên, hừ ngươi song linh căn thì thế nào, bất quá chỉ làm lô đỉnh để nam nhân thải bổ mà thôi.
Một bên Mộ Như Ý cuồng tiếu bên này
cũng có người âm thầm thở ra, Mộ Phong cùng Mộ Tình Tình cảm thấy nguy
hiểm trước mắt đã không còn, Lâm Phong bên này cũng không khỏi thất
vọng, từ lúc thấy thần bí nử tử này khiến hắn cảm giác thú vị nhưng khi
biết nàng linh căn hắn không khỏi tâm nguội lại, dù sao lô đỉnh là thân
phận thấp kém trong tu chân giới, đó chính là đan dược sống để người tu
chân tiến triễn tu vi nên ở thế giới người mạnh làm vua như thế này thì
bọn họ chỉ xem là đồ vật.
" Phế linh căn." Mộ Ly một bên lầm bầm, thật sự nàng rất bị đã kích, nàng không ngờ mình lại là thuỷ mộc linh
căn, trong các loại linh căn thì thuỷ mộc là hai loại linh khí ôn hoà
lực công kích yếu nhất, bởi vì tính chất ôn hoà nên rất thích hợp để tu
sĩ khác hấp thu tu luyện.
" Hừ phế linh căn thì sao, từ lúc chưa
xuyên qua ta đã muốn tu tiên, từ ngày ta tiếp nhận thân thể này ta trí
tại đại đạo, ta không cho phép mình bỏ cuộc cho dù là lô đỉnh linh căn
ta cũng muốn thay đổi định kiến, ta sẽ cho các ngươi biết cho dù là lô
đỉnh linh căn ở trong tay ta sẽ là bá đạo linh căn." Mộ Ly không biết
trước khi xuyên qua bởi vì nàng mỗi ngày muốn được thành tiên mà đạo tâm đã sơ hiện, cho đến gặp biến cố ngày hôm nay, bởi vì chấp niệm mà đã
hình thành đạo tâm, từ nay một đường tu tiên thuận buồm xuôi gió, nhưng
đây cũng chính là tâm ma của nàng sau này, nếu đạo tâm không kiên định
thì tâm ma bộc phát đạo tiêu mà vong.
Điều chỉnh lại cảm xúc Mộ
Ly đứng qua một bên chờ đợi, khi bắt gặp Mộ Tình Tình cùng Lâm Phong
song song mà đứng, nàng chỉ nhàn nhạt lướt qua hai người, thấy nàng như
vậy Mộ Tình Tình không khỏi nhíu mày.
Trên bầu trời cao, ba đại phi kiếm xẹt ngang qua, phía trên phi kiếm ngồi
gần chục hài tử lớn nhỏ, bọn chúng không ai khác chính là tân chiêu thu
đệ tử lần này, ngồi ở một góc Mộ Ly lúc này đang nhắm mặt nhập định thật ra thì nàng đang dùng thần hồn tiến vào không gian đọc sách.
" Chúng ta đã đến nơi." Mã Diêu Hiên đối với chúng đệ tử đạo.
Lúc này chúng đệ tử mới để ý, vốn dĩ là non xanh đồi núi lưc này lại biến
ảo thành một nguy nga tráng lệ đại sơn, phía trên kiến trúc hoa lệ, khí
khái hiên ngang, một điều nước chảy tựa như giao long nhập biển, ở trước đại môn một to lớn bia đá khắc chử như long phượng uống lượng, Thái
Nhất Môn.
" Đây là môn phái tu tiên sao." Mộ Ly ngây ngốc nhìn
trước mắt mình cảnh sắc, vốn dĩ đã đọc biết bao nhiêu quyển tiểu thuyết
nàng đã hình tượng tông sẽ là như thế nào, nhưng quả thật nếu như chỉ
miêu tả bằng bút mực thì vẫn chỉ đủ ba phần cảnh đẹp trước mắt, mờ ảo
mây bay, tiên hạc bay khắp nơi, linh sơn trôi nổi trên không, đây chỉ là một điểm nhấn nhỏ trước cảnh sắc của đại môn phái như thế này.
Ngoại môn đệ tử, lam cảnh phong. Mộ Ly lúc này đang nhập định tu luyện, đây
là kể từ ngày nàng nhập môn đến nay đã được hai tháng, trong hai tháng
này bởi vì có kinh nghiệm từ tu luyện lần trước nên rất nhanh nàng đã
đạt được luyện khí kỳ tầng một, phải chỉ tầng một, nhưng nếu một lão
quái vật xuất hiện mà phát hiện bên trong đan điền của nàng sẽ phát
hiện, bên trong linh khí của nàng phải nói là tinh thuần đến cực hạn,
hai đạo lục lam linh khí trong suốt như lưu ly không tì vết bên trong
lại ẩn chứa lực đạo gấp đôi người cùng cấp đây cũng chính là thành quả
hai tháng của nàng. Lấy tư chất của nàng hai tháng sợ rằng đã đến luyện
khí tầng ba, nhưng bởi vì Mộ Ly không phục đan dược duyên cớ nên tộc độ
giảm súc rất nhiều, đan dược nếu sử dụng sẽ có độc đan, mắc dù có thể
bài trừ nhưng về lâu dài vẫn có thể tai hoa ngầm khiến linh khí không
thuần mà căn cơ không vững. Đan dược chỉ là một phần khiến tộc độ của
nàng giảm súc, thật ra điều khiến tộc độ tu luyện của nàng chậm như vậy
cũng bởi vì nhật nguyệt tinh hoa mà ra, một lần vô tình đọc một quyển
sách trong không gian Mộ Ly phát hiện thiên địa linh khí đều chia cấp
bậc, bên trong đó nhật nguyệt tinh hoa được xem là đế cấp linh khí, bởi
vì đẳng cao như vậy nên diệu dụng lại thâm ảo rất nhiều, một trong số đó chính là tẩy luyện. Tẩy luyện ở đây không phải chỉ là vật chất, mà
chúng còn có thể tẩy luyện thiên địa linh khí, đây cũng là lý do vì sao
tốc độ tu luyện của Mộ Ly lại chậm như vậy, vì khi linh khí hấp thu đầy
đan điền, nhật nguyệt nhị khí sẽ không ngừng cọ rữa chúng, khiến chúng
trở nên tinh thuần đến mức cực hạn thì chỉ còn một đạo tơ linh khí, vì
vậy mỗi lần muốn đột phá nàng phải bỏ công ra rất nhiều so với người
khác.
" Xem ra đã ổn định tu vi, đến đây cũng hơn hai tháng rồi,
cũng nên đi tiếp nhận một ít nhiệm vụ." Từ nhập định tỉnh lại Mộ Ly
chuẩn bị đi đến sự vụ đường.
" Vị này sư huynh không biết gần đây có nhiệm vụ nào."
Nghe được thanh âm dễ nghe này thanh niên nam tử dừng trong tay công việc
mình lại, nhưng khi nhìn trước mắt mình người phát ra âm thanh ấy khiến
hắn có chút tiếc nuối, thanh âm dễ nghe như vậy lại là một mao hoàn nha
đầu, nàng mặc bình thường ngoại môn phục sức, đầu tóc rối bù cùng lưu sa che kín khuôn mặt, nhìn qua chẳng khác nào bẩn thiểu hài tử.
"
Đây, ngươi tự xem lấy." Nhíu mày nhìn Mộ Ly sau đó thảy cho nàng một
khối ngọc giản, dù sao tông môn đại phái nhưng khi nhìn thấy nàng quả
thật là mất thể diện rồi, cũng không nên trách Mộ Ly ai biểu nàng có
dung nhan như vậy chứ, việc cần làm của nàng chính là che dấu đi dung
nhan vốn có của mình để tránh tai hoa ập đến, với linh căn tư chất cùng
tuyệt sắc dung nhan như nàng cũng xem như là cao giai lô đỉnh.
Không xem đến hắn, Mộ Ly đặt khối ngọc giản lên trên trán, một luồng tin tức
xuất hiện trong đầu nàng, một bảng hàng loạt nhiệm vụ tông môn, bởi vì
chỉ mới luyện khí tầng một nên nàng cũng không thể nhận nhiều nhiệm vụ,
loại trừ những nhiệm vụ không cần thiết rất nhanh nàng bắt đên ba loại
nhiệm vụ.
" Linh dược phong, linh thú phong, cùng tàng kinh
các...... Ta xem giờ phút này nữ chủ chắc hẳn là ở linh dược phong phát
triển cơ nghiệp, nhiệm vụ này xem như bỏ qua, còn lại là linh thú phong
cùng tàng kinh các."
" Linh thú mặc dù đã có một chút linh tính
nhưng dù sao trông giữ chúng như trông giữ đứa trẻ, thời gian tu luyện
của ta thì hạn hẹp nên không thể bỏ nhiều thời gian vào chúng, tàng kinh các mặc dù chỉ cần quét dọn nhưng cũng không phải nhẹ nhàng như vậy."
Nghĩ ngợi một hồi Mộ Ly quyết định chọn quét dọn tàng kinh các, ai biểu
nàng thích đích sách làm gì, dù sao nhận nhiệm vụ này nàng có thể tự do
đọc sách ở tầng một.
Nhưng cao hứng chỉ được mấy hồi Mộ Ly cảm
thấy hoàn toàn suy sụp, nàng không thể nghĩ rằng tàng kinh các dường như cách biệt với các sơn môn khác, một cỗ lão tang thương lâu các, một hoa đào đại thụ trọc trời, đúng vậy chính là hoa đào đại thụ, không phải là bình thường cây hoa đào khác cả không gian nơi đây như bị nó ôm lấy,
che kín cả bầu trời bằng sắc hoa nở rộ.
" Ta phải... dọn dẹp....
cái đống này sao." Nhìn hoa đào rơi từng cánh hoa xuống nàng chỉ cảm
thấy hoa mắt chứ không còn tâm tình để thưởng thức cảnh đẹp trước mắt.