" Cùng kỳ, không
phải nó đã bị tiêu diệt rồi sao." Cốc U Lan nhìn bên trong màu đen sinh
vật giống như hổ đó, nghi hoặc quay sang Mộ Ly hỏi.
" Ta cũng
không biết việc gì sãy ra, có thể đây là cùng kỳ đời sau." Mộ Ly nói vừa dứt, nàng lại không hiểu sao có thể thốt ra được lời này, cùng kỳ, nói
như vậy chẳng khác nào Thiên Việt đại lục sắp ngập đầu tai ương lần nữa, lần trước cùng kỳ hiện thế còn có tiên nhân trợ giúp, nếu lần này nó
lại xuất hiện thì lấy ai trợ giúp.
" Rốt cuộc các ngươi biết
được chuyện gì, cái gì cùng kỳ, cái gì mà tiêu diệt." Mộ Tình Tình không hiểu hai người đang nói vấn đề gì, cũng không thể trách được nàng dù
sao Vân Lang di tích bí mật rất ít người biết đến, chỉ có những thâm căn cố đế thế lực mới còn ghi lại những bí văn như vậy.
Nghe bọn
người đàm luận, Dương Sở Ca cùng Lâm Phong cũng không hiểu chuyện gì
đang diễn ra, một bên nghe Mộ Tình Tình tra hỏi cũng ghé mắt nhìn theo.
Cũng ngay trong lúc căn thẳng thế này, Khai Thiên cùng Diệt Thiên song
kiếm trong thay hai người Cốc U Lan bổng kịch liệt run động, cả hai cố
giữ chặt song kiếm không buôn nhưng vẫn không thể nào giữ lấy trong tay
mình. Song kiếm bay ra, lao thẳng về phía song toạ, lúc này bọn họ mới
quan sát thấy được song toạ lưng tựa có một lỗ hổng giống một thanh
kiếm, gần trong gang tấc, song kiếm dung nhập vào lỗ hổng phía trên,
bạch sắc cùng kim sắc chiếu sáng một mảnh không gian u ám này.
"
Đây là, chính thức truyền thừa sao." Bắc Tùng Quân cùng Cốc U Lan bổng
nhận được một luồn tin tức từ song kiếm mang đến, theo mê huyễn hào
quang tãn đi, một cổ tiên khí bao trùm nơi đây trở nên thần thánh tràng
cảnh.
" Con dân của ta."
Một giọng nói từ ái từ liên toạ
phát ra, nhìn lại, song toạ lúc này đột nhiên xuất hiện hai hư ảnh nam
nhân cùng nữ nhân. Nam nhân thân ngồi trên long toạ, không giận tự uy,
ngũ quan đoan chính, ánh mắt như tinh hà soi gọi tất cả thế gian vạn
vật. Nữ nhân vừa mới lên tiếng là một thanh khiết mỹ nữ, tiên khí quanh
thân hư huyễn lại tiên diễm, ngũ quan mờ ảo như một lưu sa che ngang
mặt, chỉ để lộ một đôi mắt câu hồn nhiếp phách.
" Song Đế." Mộ Ly trong đầu liền xuất hiện ra hai chữ, không tự chủ bật thốt ra lời.
" Nha đầu, kiến thức không tồi." Lạc Đế phía trên ánh mắt một mực thẳng
tấp nhìn Mộ Ly như muốn lột trần tất cả bí mật của nàng, bất quá chỉ một vài giây cũng đủ khiến Mộ Ly chột dạ, nếu hắn để cho Mộ Tình Tình nghe
đến nàng là yêu tộc chắc chắn sẽ mang đến một hồi tai hoạ.
" Hai
người các ngươi là truyền nhân chúng ta sao." Âu Đế quan sát Cốc U Lan
cùng Bắc Tùng Quân một hồi, hài lòng gật đầu, quả thật nếu quan sát một
lần nữa sẽ thấy hai người này cùng song đế có khí chất tương tự lẫn
nhau, bất quá Cốc U Lan hai người còn thiếu một loại thành thục lão
luyện cùng một chút đế vương khí chất.
" Tiểu bối Cốc U Lan, Bắc Tùng Quân ra mắt hai vị tiền bối."
Cốc U Lan cùng Bắc Tùng Quân bị hỏi ngay tên liền đứng ra ôm quyền hành lễ, điều này càng khiến cho những người còn lại mang theo ghen tị, người
khôn liền biết, trước mắt bọn họ chính là chủ nhân di tích, nếu hai
người đã là truyền nhân bọn họ chẳng khác nào những người còn lại ra về
tay trắng, thậm chí còn tốn không ít linh thạch để mở ra đại môn lần
trước.
" Các ngươi đã được song kiếm nhận chủ cũng đồng nghĩa với việc có tư cách đạt chúng ta truyền thừa, hai ta bây giờ chỉ là tàn
hồn, chỉ mấy chốc sẽ tan biến trong thiên địa, bất quá trước lúc đó ta
cần có một số truyện muốn nói." Âu Đế giọng như suối chảy không linh
nhưng không thể tìm thấy bên trong có mang theo loại tâm tình gì.
" Các người có nhìn thấy nó." Âu Đế tay ngọc chỉ thẳng về phía màu đen
sinh vật phôi thai rồi lại nói tiếp " Các ngươi đã đến được đây liền đã
biết chuyện cũ ngày đó, còn nhớ trận chiến đó chúng ta đã dùng toàn lực
để diệt sát cùng kỳ hung thú, nhưng thật không ngờ, trong lúc sức cùng
lực kiệt liền phát hiện ra một vấn đề, cùng kỳ hung vật này lại mang
thai, nó cũng chính là phôi thai trước mắt các ngươi hiện nay."
Nghe nàng bình tĩnh như thế giọng nói nhưng lọt vào trong tai bảy người như
kinh hãi sự tình, mặc dù đã mang tâm lý từ trước nhưng hễ nhắc đến tên
loại này hung vật liền không giữ vững được tâm lý tỉnh táo.
" Chớ có lo lắng, nó mắt dù là hung vật nhưng hiện tại đã bị chúng ta giam
cầm không thể phát triển, suốt mấy vạn năm nó vẫn giữ ở trạng thái như
vậy một mực không thay đổi qua." Âu Đế một bên trấn an bọn họ, một lúc
sau liền nói tiếp.
" Chúng ta một mực chờ truyền nhân đến cũng
chính là vì nó nguyên nhân, đây cũng là hậu chiêu cuối cùng mà chúng ta
để lại. Người đời đều biết, hung thú cùng thần thú là yêu tộc bên trong
thực lực thông thiên tối cường nhất, bất quá từ cổ chí kim rất hiếm gặp
người có thể cùng thần thú kí kết khế ước, và đặc biệt hơn chính là chưa từng một ai có thể kí kết khế ước cùng hung thú."
" Kí kết khế
ước cùng hung thú, đó là một loại điên cuồng suy nghĩ, bất quá lúc này
ta có thể nói cho các ngươi biết, tất cả các ngươi ở đây đều có thể kí
kết loại sinh vật hung tàn này."
" Đừng lấy làm ngạc nhiên, đây
cũng là một hồi tạo hoá của các ngươi, hung thú trời sinh tính tình bạo
ngược, hung tính ngập trời, tiền nhân lúc trước đã có người thử qua khế
ước với chúng nhưng đều thất bại, và tất cả đều bị hung thú thôn phệ
nhân tính, trở thành một loại mất đi lí trí sinh vật không hơn gì hung
thú giống loài.
Âu Đế lời nói, càng khiến cho bọn họ nghi hoặc rất nhiều.
" Cả gan xin hỏi tiền bối, nếu hậu nhân không thể khế ước với chúng, vậy
tại sao chúng ta lại có thể làm được." Mộ Ly lá gan rất lớn, hai mắt
nhìn chăm chú Âu Đế trả lời.
" Bọn ngươi nghi hoặc cũng không lấy làm lạ, quả thật lời nói của ta có điểm mâu thuẩn, nhưng ta tin chắc
điều ta vừa nói toàn bộ là sự thật, hung thú mặc dù hung tàn thành tính, nhưng dù sao cũng là yêu thú giống loài, cũng từ trong thai nhi sinh
trưởng mà ra, phôi thai cũng chính là thời kì hung khí yếu kém nhất, nói theo cách khác, muốn kí kết với chúng bắt buộc tu sĩ phải chọn lúc
chúng trong thời kì hung lệ yếu kém nhất."
" Mặc dù vậy, hung thú cực hiếm sinh sản, cùng kỳ trong thiên địa không đến tới năm đầu xuất
hiện, cho nên để bắt gặp một con phôi thai hung thú là không thể nào,
trước mắt các người phôi thai chính là thiên đại cơ duyên mà từ trước
đến giờ ai cũng đỏ mắt tìm kiếm."
" Lại nhắc nhở các ngươi, mặc
dù hung tính của nó lúc này đã là cực điểm yếu kém, nhưng nguy hiểm vẫn
còn đó, nếu không có một tinh thần lực mạnh mẽ cùng một ý trí kiên định
sẽ rất có khả năng rơi vào vạn kiếp bất phục" Âu Đế trong lời nói lúc
này đã mang theo ngưng trọng.
" Nếu hung thú đã nguy hiểm như
vậy, tại sao không thể diệt sát chúng." Mộ Tình Tình nghi hoặc hỏi, nếu
để loại vật này sống sót chính là tai hoạ, vậy chi bằng diệt trừ hậu
hoạn.
" Đó là bởi vì chúng ta không thể ra tay, ngươi nếu không tin có thể thử." Âu Đế liếc nhìn Mộ Tình Tình kiên nhẫn nói.
" Cẩn thận." Dương Sở Ca thấy Mộ Tình Tình muốn ra tay liền nhắc nhở nàng an toàn, điều này lại khiến Lâm Phong liếc nhìn như dao găm.
"
Ngươi yên tâm" Mộ Tình Tình ôn nhu cảm kích hắn, tay cầm phượng minh
kiếm chỉ thẳng về phía phôi thai, một kiếm nóng bức hoả linh lực đánh
lên phía trên, vốn tưởng rằng phôi thai sẽ bị xé rách nhưng điều đó
không xãy ra, một đoàn khói đen ngăn cản kiếm chiêu, ngay lúc này lại
phát lực trấn Mộ Tình Tình bay ra.
" Không sao chứ." Mộ Tình Tình thân lùi mấy bước liền đứng vững lại, Lâm Phong cùng Dương Sở Ca đứng phía sau nâng nàng lên.
" Thật mạnh hung khí." Mộ Tình Tình hai mắt đăm chiêu nhìn phôi thai hung khí phía trên.
" Đây là con cùng kỳ lúc trước để lại hậu chiêu, chỉ có bên trong phá ra
chứ bên ngoài lực lượng không thể lay động được nó." Âu Đế nhàn nhạt ý
cười nói.
" Vãn bối còn một điểm muốn hỏi, không biết hai vị có
thể trả lời cho vãn bối." Mộ Ly trầm mặc bấy lâu đã lên tiếng, trong
lòng nàng luôn mang theo loại này nghi hoặc vẫn chưa có lời giải thích.
" Cứ nói." Âu Đế gật đầu hứng thú.
" Thiên Việt vị diên rốt cuộc có thứ gì hấp dẫn mà ngay cả hai vị tiên
nhân cam chịu phong ấn tu vi mà rơi xuống đây, thậm chí loại này hung
vật cũng xuất hiện qua, nếu ta không lầm sau các ngươi còn có những
người khác rơi xuống." Câu nói cuối cùng Mộ Ly liếc mắt về Mộ Tình Tình
rồi thu hồi ánh mắt.
Không khí một mãnh trầm ngâm không tiếng động, đến một lúc sau, luôn không lên tiếng Lạc Đế rốt cuộc cất tiếng.
" Tiểu miêu miêu, có một số chuyện hiện tại ngươi không nên biết, nếu như có một ngày ngươi đứng trên đỉnh phong của vị diện này, cũng là lúc bí
mật được giải khai."
Lời nói lập lờ của Lạc Đế khiến Mộ Ly càng thêm tò mò, muốn lên tiếng tiếp liền bị Âu Đế cắt ngang.
" Thời điểm không còn sớm, phía sau còn rất nhiều chuyện các ngươi phải
làm, nhanh chóng tuyển người ra kí kết khế ước với nó đi."
Bảy người căng thẳng nhìn nhau, ai cũng không muốn liều lĩnh, lại không hung thú thuộc về tay người khác.
Mộ Ly quay sang nhìn Cốc U Lan hai người, rồi lại nhìn Lưu Nhiên bên này, ánh mắt kiên định giọng mang tự tin nói.
" Các ngươi có thể trợ giúp ta sao."
" Ngươi muốn liều mạng, mặc dù chúng ta không phản đối nhưng ngươi nên
suy nghĩ cẩn thận." Cốc U Lan lo lắng an ủi Mộ Ly, bên cạnh nàng Bắc
Tùng Quân cũng phụ hoạ.
" Nàng nói đúng, ngươi nên cẩn thận hành động, nếu không may có bất trách, ngươi sẽ trở thành một cổ máy giết tróc."
Mộ Ly nghe đến hai người đồng ý liền yên tâm rồi, còn vấn đề còn lại nàng
không để ý, mặc dù không chắc chắn mười thành, nhưng dùng nàng tâm cảnh
kiện định có thể chống cự hung tính sáu bảy thành.
" Các ngươi yên tâm, ta có chuẩn bị."
Mộ Ly gật đầu cảm kích hai người lo lắng, nhưng đột nhiên Lưu Nhiên đứng ra lên tiếng.