Trần Long nhìn thấy sự biến đổi như vậy cũng là cực kỳ kinh ngạc. Khắp
nơi ở đây đều là Hỗn Độn Nguyên Khí dao động rất mãnh liệt, liên tục
từng trận từng trận lốc xoáy nguyên khí được hình thành rồi biến mất.
Trên cao không có bầu trời, phía dưới cũng không có mặt đất, ánh sáng
kim quang lại tỏa ra rất êm dịu, không khí lại cực kỳ tinh thuần. Trần
Long chợt xem xét lại bản thân mình, lúc này hắn đã trở lại là một thiếu niên mười tuổi, trên tay đeo đúng là Ngân Giới Chỉ và có cả Cửu Long
Tháp bên trong. " Đúng là đã phá được trận pháp rồi!" - Trần Long thầm
nghĩ mà vui trong lòng.
- Ha ha ha ha, tiểu tử không tệ, lại có
thể nhìn ra được trận pháp của lão phu. - Một tiếng cười vang dội và một giọng nói già nua bỗng nhiên vang lên.
" Giọng nói này...hình
như là giọng nói của vị tiền bối lúc đầu bảo ta bước vào cánh cửa". -
Trần Long nghe vậy thì thầm nghĩ, quay tới quay lui tìm kiếm.
-
Không cần tìm, ta ở một nơi rất xa. Đây chỉ là một đạo linh hồn ta lưu
lại, để thủ hộ bức Thiên Hà Đại Lục Địa Đồ này mà thôi. - giọng nói lão
nhân lại vang lên.
- Thiên Hà Đại Lục Địa Đồ? Nó là một cái bản đồ của Thiên Hà Đại Lục hay sao, tiền bối? - Trần Long nghe vậy liền hỏi lại.
- Khụ...khụ...Cũng có thể nói như vậy! Bức Địa Đồ này chính là căn nguyên của Thiên Hà Đại Lục. Khi ta bắt đầu tạo ra các lục địa, đều có một cái bản đồ như thế để làm khuôn mẫu, có thể nói nó là một cái mô hình thu
nhỏ của Thiên Hà Đại Lục đi. - giọng nói lão nhân ho khan vài tiếng, rồi chậm rãi giải thích.
- Thì ra người là Đại Thiên Tôn! Tiểu tử
Trần Long xin được phép hành lễ! - Trần Long nghe vậy thì rất kích động, lập tức quỳ xuống bái lại một cái.
- Được rồi, đứng lên đi.
Ngươi biết ta ở đâu mà lạy hả? Cứ gọi ta tiền bối là được rồi! - giọng
nói lão nhân này chính là Đại Thiên Tôn, người tạo ra Cửu Giới Thập Diện này, thấy Trần Long hành lễ như vậy, liền nói.
- Dạ, Tiền bối! - Trần Long liền đứng dậy nói.
- Không có chuyện gì muốn hỏi hay sao? Chỉ cần không có phạm vào Thiên
Cơ, ta đều sẽ giải đáp cho ngươi! - Đại Thiên Tôn nhẹ giọng nói.
- Dạ, thưa tiền bối, trận pháp lúc nãy có phải là Ảo Cảnh Tâm Ma trận hay không ạ? - Trần Long hiếu kỳ liền hỏi.
- Đúng vậy! Ngươi cũng rất khá đấy, nhanh như vậy đã thoát khỏi ảo cảnh.
Nếu từ đầu, ngươi một mạch liền đột phá đến Chư Thần Cảnh, thậm chí là
Thánh Cảnh. Có lẽ sẽ rất lâu, ngươi mới nhìn ra được sơ hở của trận pháp này. - Đại Thiên Tôn giọng nói rất tán thưởng.
- Vậy Thánh Giới có giống như ở trong ảo cảnh không ạ? - Trần Long lại hỏi.
- Cũng giống mà không giống. Ngươi phải nhớ kỹ, tu luyện một đường không
có chuyện tự nhiên mà có được thành tựu. Kỳ ngộ luôn đi đôi với thử
thách và nguy hiểm. Có những loại thử thách phải lấy cả sinh tử trong
gang tấc để vượt qua. - Đại Thiên Tôn lại nhẹ giọng nói.
- Dạ, tiểu tử đã nhớ kỹ, đa tạ tiền bối đã răn dạy! - Trần Long lại khom người một cái nói.
- Được rồi, nếu không còn thắc mắc gì, bây giờ ta sẽ chuyển giao Thiên
Mệnh cho ngươi. Trước hết hãy lắng nghe và ghi nhớ cho thật kỹ những lời ta sắp nói, nó sẽ giúp ngươi biết được mình cần phải làm gì. - Đại
Thiên Tôn giọng nói bắt đầu trở nên nghiêm trọng.
" Cách đây từ
rất lâu, khi ta tạo ra hệ tinh cầu này gồm có Cửu Giới và Thập Diện. Lúc đó, trong Cửu Giới Thập Diện ta chỉ để có ba loại tồn tại là Nhân Loại, Yêu Thú và Thực Vật, bọn chúng sống với nhau rất hòa thuận, luôn tuân
thủ theo quy luật sinh tồn và sự đào thải của tự nhiên. Thế rồi năm
tháng trôi qua, tham niệm và dục vọng của Nhân Loại càng ngày càng phát
triển, các loại xung đột, chiến tranh giữa các quốc gia liên tiếp xảy
ra. Sự giết chóc của Nhân Loại ngày càng nghiêm trọng, độ cân bằng của
sinh tử luân hồi trong thiên địa liền bị phá hủy, từ đó oán khí tà môn
có dịp để sinh sôi, lâu ngày mà sinh ra Ma Tộc và Quỷ Tộc. Hai cái thế
lực hắc ám này chiếm đi hai cái giới diện để tạo thành Ma Giới và Quỷ
Giới. Sau đó bọn chúng còn lôi kéo luôn cả Yêu Tộc chiếm thêm một cái
giới diện nữa mà thành Yêu Giới. Ba thế lực hắc ám liên thủ với nhau,
công khai đối nghịch với các giới diện còn lại. Vì vậy mà sinh ra các
loại nạn kiếp hàng lâm theo một chu kỳ nào đó. Cảm thấy Nhân Loại luôn
luôn yếu thế, ta đã tạo ra mười hai cái Thiên Binh và Mười Hai Quyển
Thiên Thư, nhằm trợ giúp Nhân tộc khắc chế ba thế lực hắc ám này. Trận
chiến năm vạn năm trước, ba thế lực hắc ám xem như đại bại, nhưng mà các giới còn lại cũng tổn thất rất nặng nề. Linh Giới Thiên Tôn, Thần Giới
Thiên Tôn, Thánh Giới Thiên Tôn và Tiên Giới Thiên Tôn đã mãi mãi nằm
xuống, không thể tiếp tục luân hồi. Tiên Giới hiện tại do Thiên Giới
Thiên Tôn chấp trưởng, còn Linh Giới, Thần Giới và Thánh Giới do không
có người quản lý liền trở nên vô cùng lộn xộn. Một lần nữa lòng tham
niệm của Nhân Loại lại giết chết chính mình. Vì muốn chiếm lấy bảo vật
làm của riêng, Nhân Loại lại tự gây nên xung đột, sau đó phân tán Thiên
Binh và Thiên Thư ở khắp nơi trong các Giới Diện. Nhiệm vụ của ngươi
chính là tập hợp chúng nó lại. Ngươi hãy đi tìm mười một người hữu
duyên, nhân phẩm phải thật tốt, tư chất hơn người, sau đó truyền thừa
lại Thiên Binh và Thiên Thư cho từng người thích hợp. Mười hai người các ngươi chỉ có thời gian không đầy một trăm năm để tập hợp lại, sau đó
đem Thiên Thư kết hợp với Thiên Hà Đại Lục Địa Đồ này, tạo thành một cái trận pháp gọi là Thiên Hà Trận. Còn Thiên Binh thì dùng để chiến đấu,
phát huy được lực lượng của Thiên Binh đến đâu, phải xem tạo hóa của
từng người. Trận Đại Thiên Kiếp này, nếu các ngươi không vượt qua được,
ta đành phải thanh tẩy lại Cửu Giới Thập Diện một lượt, không thể để cho những lục địa tươi đẹp như thế, lại bị oán khí của đám Yêu Ma Quỷ Quái
làm cho hỏng mất. Ngươi đã nhớ kỹ rồi chứ! " - Đại Thiên Tôn giọng nói
trầm bổng, thao thao bất tuyệt, từng chữ từng câu giống như đang du nhập vào trong hồn hải của Trần Long. - Dạ, Tiền Bối, tiểu tử đã nhớ kỹ.
Nhưng mà...Thiên Binh và Thiên Thư là bảo vật bất phàm, nếu như tiểu tử
tìm được cũng không thể nào thu phục được nó. - Trần Long cung kính trả
lời, sau đó liền hỏi.
- Chuyện này ngươi có thể yên tâm. Ta đã
nói rồi, bức Thiên Hà Đại Lục Địa Đồ này là căn nguyên của mọi thứ ở
đây. Chỉ cần là vạn vật được tạo ra từ Thiên Hà Đại Lục, liền sẽ bị nó
khắc chế. Khi ngươi tìm thấy được Thiên Binh, hãy lấy bức địa đồ này ra, thu nó vào trong, Thiên Binh sẽ lập tức thuần phục ngươi. Về phần Thiên Thư, khi ngưoi tìm được chúng, ngươi chỉ cần lấy ra mười hai cái thẻ
ngọc này, dùng tinh thần lực quán chú vào trong đó để triệu hồi Thiên
Thư về, lập tức Thiên Tự sẽ bay vào trong thẻ ngọc. Đây mới chính là bản thể của Thiên Thư, còn bây giờ ta cũng không biết nó được khắc lên hình dạng gì rồi. - Đại Thiên Tôn lại chậm rãi nói, sau đó từ trên không
trung một cái hộp ngọc liền xuất hiện trước mặt Trần Long.
Trần
Long nhìn thấy hộp ngọc này liền hiện lên một tia nghi vấn, hắn không
nhịn được lập tức mở ra xem. Đúng là mười hai cái thẻ ngọc mà hắn đã
từng nghiên cứu trong ảo trận. Nhưng mà, mười hai thẻ ngọc này lại trống rỗng, không hề có một ký tự nào bên trong.
- Có phải ngươi đang nghi vấn những kiến thức ngươi đã học được từ mười hai thẻ ngọc trong
ảo trận phải không? - Đại Thiên Tôn bỗng nhiên lên tiếng hỏi.
- Dạ, Thưa tiền bối, đúng ạ! - Trần Long cũng không giấu diếm liền gật đầu nói.
- Cái ngươi học được chính xác là nội dung của mười hai quyển Thiên Thư.
Ta chỉ là dùng chút thủ đoạn để truyền lại Thiên Tự cho ngươi mà thôi,
còn bản gốc Thiên Tự thật sự đã không còn ở đây. Với lại, cái ngươi học
chỉ là lý thuyết đơn thuần, còn tinh hoa và kinh nghiệm thực tế thì chút nữa ta sẽ truyền thừa quán đỉnh cho ngươi, nó sẽ mất rất nhiều thời
gian. - Đại Thiên Tôn giải thích.
- Dạ, đa tạ tiền bối! - Trần Long kích động gật đầu.
- Kỳ ngộ càng nhiều thì trách nhiệm càng nặng mà thôi! Ta truyền cho
ngươi thế nào thì sau này ngươi hãy truyền lại cho huynh đệ của ngươi
như thế. Nhớ là phải tìm người hữu duyên, phẩm chất phải thật tốt, rồi
mới xem đến tư chất. Cái này ngươi phải chịu hoàn toàn trách nhiệm, nó
sẽ ảnh hưởng đến nhân quả của ngươi sau này. Được rồi, ngươi ngồi xuống
nhập định đi, để ta bắt đầu truyền thừa quán đỉnh những thứ còn lại có
liên quan đến Thiên Mệnh mà ngươi phải đi làm. - Đại Thiên Tôn dặn dò
một phen, liền tiến hành truyền thừa quán đỉnh cho Trần Long.
Lúc này, Trần Long đang ngồi đả tọa. Một cột kim nguyên khí màu vàng ánh
kim, từ trên không trung buông xuống, phủ trùm lên người Trần Long, bao
bọc hắn vào trong.
Thời gian như cái thoi đưa, thấm thoát như thế đã hơn sáu năm qua đi. Trần Long cũng đã gần mười bảy tuổi.
Trần Long lúc này đã là một thanh niên cường tráng thật sự, dáng người cao
ráo, tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, đôi mắt phong trần
lại có một chút thư sinh nho nhã. Y phục hắn ưa thích vẫn là một cái
trường bào màu xanh lục nhạt, càng tôn lên một dáng vóc thư sinh thông
thái vốn có của hắn.
Hơn sáu năm qua, Trần Long cũng không phải
chỉ có ngồi nhập định để nhận truyền thừa. Đại Thiên Tôn đã dựa vào ngôn ngữ và một số hình ảnh mô phỏng để giúp cho Trần Long thực luyện những
gì đã học. Nhưng vì không có nguyên liệu thực tế nên quá trình thực
luyện của Trần Long chỉ dừng lại ở mức thử nghiệm.
- Uhm! Rất
tốt! Ngộ tính của ngươi cũng thuộc hạng thiên tài rồi! Ta cứ tưởng phải
mất ít nhất mười năm mới truyền thừa xong mười hai bộ thiên thư này cho
ngươi. Không ngờ chỉ mất hơn sáu năm, ngươi đã lĩnh hội được nhiều như
vậy rồi. Đã đến Lúc rời khỏi đây thôi! - Đại Thiên tôn giọng nói vô cùng tán thưởng Trần Long.
- Cũng nhờ có tiền bối tận tình lý giải, tiểu tử mới lĩnh hội nhanh như vậy! - Trần Long cũng khẽ cười khom người nói.
- Uhm, Sự tinh túy và ảo diệu trong mười hai quyển Thiên Thư này cũng
không chỉ đơn giản như vậy. Sau này các ngươi thực luyện bên ngoài, tùy
theo cơ duyên của từng người mà sẽ có được những thành tựu ngoài mong
đợi. Khi ngươi ra khỏi đây, một tia linh hồn này của ta cũng sẽ quay về
bản thể, ngươi sẽ là chủ nhân tiếp theo của Thiên Hà Đại Lục Địa Đồ. Hãy thu nó vào trong hồn hải của mình, thứ nhất có thể trấn áp các loại bảo vật, thứ hai có thể bảo vệ hồn hải của ngươi an toàn trước mọi công
kích tinh thần lực. - Đại Thiên Tôn lại lên tiếng dặn dò.
- Dạ!
Tiểu tử đã nhớ rõ. Xin được phép dập đầu đa tạ tiền bối đã chỉ điểm
trong suốt thời gian qua! - Trần Long lại quỳ xuống, dập đầu ba cái,
cung kính nói.
- Được rồi, ra ngoài đi thôi! - Đại Thiên Tôn nói xong, lập tức một cái vòng xoáy truyền tống xuất hiện trước mặt Trần Long.
Bên trong sơn động, Long Vương vẫn ngồi nhập định ở trước cánh cửa. Hơn sáu năm thời gian, Long Vương chỉ lẩn quẩn xung quanh sơn động, không hề
rời khỏi Hạ Long đảo nửa bước. Còn Thiên Hà Cơ, vì muốn tiết kiệm linh
hồn lực nên cũng rất ít xuất hiện. Cứ vài ngày nàng lại hiện ra, ngồi
trên thạch bàn tâm trận, nhìn chăm chú vào cánh cửa kim quang chờ đợi
Trần Long đi ra.