Đoàn người vừa mới đến khiến ai cũng phải quay đầu lại nhìn.Đặc biệt là
thiếu niên có khuôn mặt nhân thần cộng phẫn kia,tuyệt đối là hàng cực
phẩm trong cực phẩm của mỹ nam.Mái tóc đen huyền rũ trên bờ vai rắn
chắc,khuôn mặt với đường cong hoàn hảo không một khuyết điểm,sóng mũi
cao thẳng tắp,đôi mắt đen lạnh lùng sâu hun hút không thấy đáy.Cơ thể
cao 1m85 tiêu chuẩn,trên người mặc chiếc áo sơ mi trắng dính chút bụi
cùng chiếc quần tây ôm trọn đôi chân dài hữu lực,bàn tay với những ngón
tay thon dài đang đùa nghịch với những tia chớp màu tím trong lòng bàn
tay.
Mẹ kiếp!Tại sao cô càng nhìn tên mỹ nam này lại càng cảm
thấy quen thuộc vậy?!Nhưng Hàn Thiên Nguyệt phải công nhận một điều,ở hạ giới này lại có thể nhìn tới một tên còn đẹp trai và khí chất hơn một
đống nam thần ở thần giới nữa quả là hiếm thấy nha!
Không chỉ với ngoại hình cực xuất sắc mà ngay cả khí thế cũng rất mạnh,nhìn là biết kẻ không thể chọc vào.
Dù bề ngoài không tỏ vẻ gì nhưng sâu trong đôi mắt kia là một sự lạnh lùng đến tận xương cùng với vẻ mặt đầy hờ hững không quan tâm sống chết của
kẻ khác,cảm giác này làm cô cảm thấy rất quen thuộc nhưng nhất thời lại
chẳng nhớ được là của tên chết tiệt nào!
Hàn Thiên Nguyệt càng là nhìn không ra tu vi của hắn,dù tu vi của cô hiện tại mới luyện khí tầng 10 nhưng thần thức là ở độ kiếp kì lại không tra ra được tu vi thì
tuyệt đối là kẻ không dễ chơi chút nào.
Cô lại nhìn sang bên trái của nam nhân thì thấy một người cao to lực lưỡng tầm 21,22 tuổi.Cơ bắp
cuồn cuộn,đôi mắt sáng ngời cùng vẻ ngoài anh tuấn,khí chất đầy nghiêm
nghị liền biết là một quân nhân giống Hải Siêu.
Còn một người đeo kính cận tầm 21,22 tuổi ở bên tay phải nam nhân kia,ai nhìn qua có lẽ
sẽ bị nụ cười trên môi của hắn lừa chứ Hàn Thiên Nguyệt thì tuyệt đối
biết tên kia chính là một con hồ ly mặt cười điển hình.
Ngoài ra
còn một nữ nhân thân hình bốc lửa tầm 20 đứng cạnh tên đeo kính kia
giống nhau đến 5,6 phần cũng thuộc diện khí chất nữ vương với mái tóc đỏ rực của mình,khí thế huyết tinh trên người cô ta cũng không hề yếu chút nào.
"Bọn mày...bọn mày là ai?"
Trương Tam nhìn thấy mấy
tia chớp tím trong lòng bàn tay của thanh niên trẻ đi đầu thì lập tức
nhảy dựng lên,hắn biết tên thanh niên đẹp trai sáng chói kia là kẻ vừa
tấn công mình liền tức giận,quát lớn.
"Dám tấn công ông,bọn mày muốn chết không toàn thây đúng không?"
"Chậc,anh hai,có phải tên này vừa rồi bị Mộ đại thiếu gia giật cho ngu người rồi
không?"Mỹ nữ tóc đỏ quay đầu hỏi nam nhân đeo kính.
"Có lẽ là bị
giật mạnh quá nên não đứt vài sợi dây rồi cũng nên,dám đi to miệng đe
doạ Mộ thiếu,tôi thấy là thiếu bị ngược đi.Tôi nói đúng không,Hi?"Tên
đàn ông to lớn quay sang nói.
"Trên đời này luôn có vài kẻ IQ
thấp đến thảm thương,không cần để ý.Linh Linh,em không cần nhìn nhiều
cẩn thận bị kéo IQ xuống đó!Cả cậu nữa,Ngạo Vũ"Nam nhân đẩy mắt kính nói từ tốn.
"..." Người xem xung quanh chảy mồ hôi lạnh.Ba vị có thể đừng vùi dập người khác đến thế không???
Khải Hi nhìn sang vị đại thiếu gia còn đang mải vui chơi trò nghịch...tia chớp mà bất đắc dĩ hỏi:"Huyền,giờ tính sao đây?"
"S...Shjt"Hàn Thiên Nguyệt lập tức buộc miệng chửi bậy khi nghe đến cái tên "Huyền"
từ miệng Hạ Khải Hi,cô liền nhớ ra cái tên trước mặt khí chất giống ai
rồi.
Cái khí chất lạnh lẽo,cường thế cùng vẻ mặt hờ hững kia cực
kì giống với tên ôn thần họ Phong,tên núi băng di động kia hay sao?! Mà
khoan đã,không lí nào tên ôn dịch kia lại ở trong cuốn tiểu thuyết này
được,sẽ không phải đâu nhỉ?!!
Hải Siêu ở bên cạnh thấy Hàn Thiên Nguyệt đang rối rắm gì đó liền lên tiếng:"Tiểu thư,làm sao vậy?"
"Ngươi biết mấy kẻ bên kia không?"Hàn Thiên Nguyệt liền quay sang hỏi Hải Siêu.
"Tôi biết,người trẻ tuổi đang nghịch tia chớp kia là Mộ đại thiếu gia Mộ
Lăng Huyền,người to con cơ bắp kia là Tôn Ngạo Vũ,từng là truyền kì
trong bộ đội đặc chủng.Nam nhân đeo kính kia là Hạ Khải Hi,trợ thủ đắc
lực của Mộ thiếu,còn cô gái tóc đỏ kia là em gái của Hạ Khải Hi,Hạ Băng
Linh.Bốn người họ đều là người có tiếng ở thủ đô."
"Xem ra ngươi cũng biết nhiều nhỉ!"Hàn Thiên Nguyệt liếc nhìn Hải Siêu.
"Tiểu thư,trước khi làm bảo vệ tôi là lính đặc chủng ở thủ đô nên biết một
chút các thế lực ở đó!"Hải Siêu giật giật khoé miệng giải thích.
Chậc,Mộ Lăng Huyền,Phong Thần Huyền.Rốt cuộc hai người sao lại có khí chất giống nhau như vậy?Thật tò mò nha!
Mộ Lăng Huyền là đại thiếu gia của Mộ gia,là một trong tứ đại gia tộc nắm
quyền ở thủ đô,uy vọng có thể sánh ngang với Hàn gia.Cả hai gia tộc
Mộ,Hàn đều là gia tộc có lịch sử truyền thừa hơn mấy trăm năm ở trong
quân đội lẫn kinh tế.
Trong tiểu thuyết vì có hào quang nữ chính
nên Sở gia ở thủ đô nhờ nữ chính mà trở thành gia tộc đứng đầu ở căn cứ
thủ đô,Hàn gia vì nguyên chủ mà bị diệt toàn tộc,Mộ gia thì rời khỏi căn cứ thủ đô tới phía tây nam xây dựng căn cứ riêng nên cũng không có nói
nhiều về Mộ gia này cho lắm.
"Cản đường,chết!"Mộ Lăng Huyền đến mắt cũng không thèm nâng,dứt khoát trả lời.
Thanh âm của Mộ Lăng Huyền trầm thấp mê người, nghe cực kì êm tai.Bất
quá,giọng điệu lại quá lạnh nhạt,sắc bén khiến cho người xung quanh
không dám làm trái lời.
"Nha,nếu Mộ đại thiếu đã nói thế thì cũng tới luôn đi!"Hạ Băng Linh bẻ tay răng rắc khởi động và vào tư thế chiến đấu.
"Linh Linh,em có thể ra dáng thục nữ một chút hộ ông anh khốn khổ này không?"Hạ Khải Hi ngón trỏ đẩy mắt kính thở dài.
"Anh trai,em gái anh là nữ quân nhân đó.Anh kêu một nữ quân dân bày ra vẻ
thục nữ thì chạy về mà ôm đùi mami đi,em không nói ai đâu!"Hạ Băng Linh
cười cười nhìn ông anh nhà mình.
"...." Mami,hình như ngài đẻ ngược
giới tính bọn con rồi đúng hông? Vì cái mông gì đàn ông thì giỏi tính kế mà đàn bà lại giỏi vũ lực vậy?!
Tôn Ngạo Vũ ở bên cạnh cố gắng
nín cười đến nội thương,hắn nhìn vẻ mặt bi thương nhìn trời của Hạ Khải
Hi mà suýt không nén được tiếng cười của mình.Người ta thường là đàn ông giỏi vũ lực đàn bà giỏi mưu kế nhưng hình như gen nhà họ Hạ bị đảo
ngược hay sao ấy.Hạ Khải Hi cùng Hạ Băng Linh là anh em ruột cùng cha
cùng mẹ nhưng tính cách thì lại trái ngược hoàn toàn,anh thì hồ ly còn
đứa em là bạo nữ long.
"Bọn mày....bọn mày đừng khinh người quá đáng!!!"
Trương Tam thấy bốn người trước mắt xem hắn như không khí mà tức giận,hắn từ
khi có hoả dị năng đã hoành hành ngang dọc suốt mấy ngày nay.Lúc này,hắn lại bị bốn người Mộ Lăng Huyền ném ra sau đầu khiến hắn vô cùng mất
mặt.
"Hoả cầu!!!"Trương Tam ngưng tụ ra một quả cầu lửa lớn và nóng hơn vừa rồi,hắn liền ném về phía Mộ Lăng Huyền.
"A,cẩn thận!!!"Những người xung quanh nhìn thấy quả cầu lửa phóng về Mộ Lăng Huyền mà không kiềm được liền kinh hô.
"Bụp...xì"Một quả thuỷ cầu lập tức nuốt trọn cái hoả cầu mà Trương Tam dùng hết toàn lực để tạo ra.
"Không...không có khả năng..."Trương Tam trợn to mắt nhìn quả thuỷ cầu kia trực tiếp
nuốt trọn hoả cầu mà hắn toàn lực tạo ra một cách dễ dàng mà kinh hãi.
Mà người ra tay không ai khác là Hạ Khải Hi.Hạ Khải Hi,Hạ Băng Linh,Tôn
Ngạo Vũ đều không phải người thường,cả ba người họ đều là dị năng
giả,còn đều là song hệ dị năng.
Mộ Lăng Huyền không nói không
rằng trực tiếp bổ một đạo lôi điện lên người Trương Tam,khiến hắn chết
ngay tức khắc không biết tại sao.
Đám đàn em của hắn cũng trợn to mắt nhìn Trương Tam bị lôi điện đánh cháy khét mà run cầm cập. Những
người xung quanh hút một ngụm khí lạnh rồi lập tức lùi lại vài
bước,tránh xa đám người Mộ Lăng Huyền.
Ba người Hạ Khải Hi cũng
không nói gì,họ ở cùng với Mộ Lăng Huyền từ khi còn bé,thừa biết tính
tình của Mộ đại thiếu gia rất lãnh huyết,vô tình.Chỉ cần có kẻ dám tấn
công thì hắn tuyệt đối sẽ không cho kẻ thù con đường sống.
Mộ
Lăng Huyền nhìn chằm chằm vào đám tang thi đang đập phá phía sau cửa
chính siêu thị.Không ai biết hắn đang suy nghĩ gì,vài giây sau liền lên
tiếng.
"Vũ,tới đi!"Mộ Lăng Huyền lạnh nhạt nói rồi lùi ra sau vài bước.Hai anh em họ Hạ cùng ăn ý lùi ra sau chừa cho Tôn Ngạo Vũ đi tới.
Hạ Khải Hi liền xoay người đi phân phó nhiệm vụ cho những người ở phía sau còn Hạ Băng Linh thì lùi lại phía sau Mộ Lăng Huyền.
Tôn Ngạo Vũ liền nhoẻn miệng cười rồi xoay người đi tới đứng trước cửa
chính của siêu thị.Đám người lúc đầu còn đứng trước cửa chính,khi thấy
Tôn Ngạo Vũ đi tới liền lập tức tản ra,rời xa cửa chính.
Hàn
Thiên Nguyệt từ đầu tới cuối đều không rời mắt khỏi Mộ Lăng Huyền,vì
trong đầu cô lúc này chỉ có một dấu chấm hỏi to đùng về khí chất quen
thuộc trên người của nam nhân tuấn mỹ kia.Khi cô nhìn thấy Tôn Ngạo Vũ
đi tới cửa chính liền đoán là bọn họ muốn phá cửa xông vào.
"Hải Siêu,chuẩn bị,lát nữa cố gắng bám sát theo tôi!"
"Vâng,tiểu thư."Hải Siêu không khỏi tò mò nhưng vẫn im lặng làm theo mệnh lệnh của Hàn Thiên Nguyệt.Hắn luôn luôn tin vào trực giác của mình.
Ánh
mắt Hàn Thiên Nguyệt lại một lần nữa dời sang người Mộ Lăng Huyền.Đúng
lúc này,cái kẻ nãy giờ chỉ rũ mi nhìn tay mình lại quay đầu nhìn về phía cô đang đứng.Cô rõ ràng mình đứng sau rất nhiều người,chỗ đứng lại có
bóng râm không dễ nhìn thấy nhưng vẫn cảm nhận rất rõ tầm mắt của Mộ
Lăng Huyền xuyên qua đám người,nhìn thẳng vào mắt cô.
"...."Mộ Lăng Huyền nhíu mày.
"...."Hàn Thiên Nguyệt cong khoé miệng nhìn.
Hai người cứ thế nhìn nhau,không ai nhường ai cho đến khi âm thanh chấn
động do phá cửa của Tôn Ngạo Vũ vang lên,cả hai đồng thời cùng dời mắt
đi.
Toàn thân của Tôn Ngạo Vũ lúc này bao bọc hoàn toàn thành kim loại rắn chắc,cơ bắp nổi lên cuồng cuộn,sát khí toả ra xung quanh khiến những người gần đó run lên đầy khiếp sợ.Tôn Ngạo Vũ nắm chặt hai bàn
tay lại rồi dùng toàn lực nhún người lao thẳng về phía cửa chính siêu
thị.
"A...A...A!!!"
Rầm!!!Rắc,loảng xoảng!!!
Cửa
chính siêu thị vốn rất rắn chắc cùng với đống dây xích dày kia liền bị
Tôn Ngạo Vũ tông ngã,mảnh kính bị vỡ cũng không ít cắt đứt cổ của mấy
con tang thi sau cửa.Cánh cửa viền sắt bị hất văng vào trong sảnh siêu
thị khoảng vài mét kéo theo vài con tang thi đứng sau đó.
Cảnh
tượng trước mắt quá kinh hoàng làm rất nhiều người ở gần đó lại tiếp tục lùi về sau,chỉ sợ vừa rồi bọn họ đứng gần chút là cả đám đi ngắm gà
khoả thân cùng tang thi luôn rồi!
Tôn Ngạo Vũ lại dồn sức vào nắm tay phải,đấm thật mạnh xuống đất khiến cho mặt sàn bằng đá hoa cương
nứt vỡ thành từng mảnh tạo thành một cái hố sâu hơn bốn mét,một trận
động đất ầm ầm rung chuyển khắp toàn bộ khu vực siêu thị,chỉ riêng hai
anh em nhà họ Hạ,Mộ Lăng Huyền cùng Hàn Thiên Nguyệt còn đứng vững.
Hạ Băng Linh lập tức chạy tới bên cạnh Tôn Ngạo Vũ thả một loạt hoả cầu,thiêu sống toàn bộ tang thi dưới hố thành tro.
Trong lúc tất cả mọi người xung quanh bị việc vừa rồi doạ sợ thì Hàn Thiên
Nguyệt lại bình thản hơn rất nhiều,cô có chút khen ngợi với ba người đi
theo Mộ Lăng Huyền khi mới thức tỉnh dị năng đã có lực lượng khủng bố
như vậy.