Ánh trăng chiếu xuống trong trẻo nhưng lạnh lùng, khắc nghiệt đầy cõi lòng. Tàng địa Cửu Hãm ra tay xuất thủ trước.
Tàng địa Cửu Hãm là cao thủ Đông Doanh, vượt biển đến Đại Minh. Vốn
định bằng vào một thân bổn sự sẽ khai sáng gia tộc Tàng địa ở một phương trời mới.
Nhẫn Giả Đông Doanh lợi hại nhất không phải là Vũ Kỹ, mà là Nhẫn Giả chi thuật.
Chương 7: So chiêuNhẫn Giả chi thuật đủ loại đa dạng phong phú, trong đó đối với Ngũ Hành, Ám Khí, Độc Dược đều có thể nói là Lô Hỏa Thuần
Thanh, phái Tàng địa chuyên sâu về Độc Dược. Trong ngũ hành thì có khả
năng động thổ, Tàng địa Cửu Hãm được xem là cao thủ đương nhiên tinh
thục võ công gia phái này. Bằng không thì gã cũng không chỉ có mấy tên
thủ hạ, đã đột phá được mai phục mà Vệ Thiết Y bố trí.
Có thể ẩn nấp, Tàng địa Cửu Hãm có thể tự phụ với bất cứ Vũ Kỹ gì.
Gã giống như một con chuột đồng, nhưng lại có thể đối kháng cả
chimưng hùng. Gã là một kẻ ôm ấp một khác vọng cuồng cháy. Gã muốn cho
tất cả mọi người thấy năng lực của mình. Bởi vậy gã mới bắt cóc Công
Chúa, cho nên gã xuất thủ trước. Vừa ra tay chính là Cửu hãm Đại Pháp.
Lúc gã ra tay, hai đầu gối hơi trùng xuống như ngồi chồm hổm. Cả
người liền như Nỗ Tiễn bắn mạnh ra ngoài. Vũ Kỹ của gã bắt chước như con chuột lớn, nhất cử nhất động, đều là giống cử chỉ loài chuột. Bởi vậy
gã tuy có Thương Ưng vẫn không thể thoát ly tập tính loài chuột.
Trong chốc lát, gã đã nhào tới trước mặt Thu Trường Phong.Thu Trường
Phong nhanh chóng thối lui, vừa lui đã đến ngoài ba trượng. Nếu như nói
tàng địa Cửu Hãm là sắc bén như Nỗ Tiễn, thì Thu Trường Phong chính là
phiêu dật như gió thoảng.
Nỗ Tiễn bắn vào khoảng không, Tàng địa Cửu Hãm đình trệ một chút.
Thân thể như muốn chui vào lòng đất. Một lần nữa gã bạo phát, gã tấn
công càng gấp càng thêm sắc bén. Đây vốn là Tuyệt Chiêu của gã. Một lần
dừng lại là một lần tụ lực, chỉ cần gã tụ lực đến lần thứ chín. Thì gã
tin tưởng như là Trường Phong Thiểm Điện gã cũng đều có tểh đuổi kịp.
Thu Trường Phong cũng không có lui nữa, không đợi Cửu hãm hoàn
toànthi triển. Thân hình Thu Trường Phong lóe lên, thoáng lướt qua Giấu
địa Cửu . Thu Trường Phong đánh về gã mặt Quỷ.
Hai người vừa thoáng lướt qua, Tàng địa Cửu Hãm chỉ cảm thấy mắt cá
chân có chút đau đớn. Gã một lần nữa rơi xuống đất chuẩn bị đợt công
kích tiếp theo thì cảm thấy một cơn đau nhức kịch liệt theo mắt cá chân
truyền đến. Thiếu chút nữa thì gã đã rên lên.
Gã cúi đầu nhìn lại thì thấy trên mắt cá chân máu tươi đầm đìa. Trong nội tâm gã cực kỳgiận dữ, thế nhưng cũng cực kỳ sợ hãi…
Lúc Thu Trường Phong lướt thoáng qua, , không biết y đã dùng cái gì
màmắt cá chân của gã bị cắt một cái lỗ hổng. Vết thương kia cũng bình
thường thôi, căn bản không gây tổn hai bao nhiêu. Nhưng Tàng địa Cửu Hãm lúc rơi xuống đất đang muốn thi triển đợt công kích thứ ba. Khi đó mắt
cá chân của gã phải tiếp nhận áp lực vô cùng lớn. Ngày thường gã có thể
áp lực này, nhưng vết thương ngay mắt cá chân nhưng lại khó có thể thừa
nhận được. Dưới áp lực khủng khiếp, thương thế chuyển biến xấu đi. Giống như một người bị chém một đao vậy.
Rõ ràng Thu Trường Phong ra chiêu thật tinh chuẩn và lợi hại. Thu
Trường Phong lợi dụng chính điểm mạnh nhất của Tàng địa Cửu Hãm, rồi
dùng nó để đả thương chính Tàng địa Cửu Hãm!Thu Trường Phong mặc kệ Tàng địa Cửu Hãm. Hắn sớm nhào tới gã mặt Quỷ. Trong lòng hắn, đối thủ chân
chính không thể nghi ngờ chính là kẻ giật dây này. gã mặt Quỷ cũng không nghĩ tới, chỉ một chiêu mà Thu Trường Phong lại có thể đả thương Tàng
địa Cửu Hãm. Mặc dù thủ pháp của y thượng thừa nhưng cũng không nóng
lòng ra tay. Y muốn lợi dụng Tàng địa Cửu Hãm để thấy rõ võ công của Thu Trường Phong. Nhưng y cũng không biết làm cách nào mà Thu Trường Phong
có thể đả thương Tàng địa Cửu Hãm.
Trong mắt y hiện lên một vẻ yêu dị ác liệt. Y lặng lẽ rút thanh
“bạchluyên”, rồi đột nhiên lui về phía sau. Vừa lui hơn một trượng, y
bổng quát một tiếng, chém ra Bạch luyện.
Bạch luyện là đao —— một thanh nhuyễn đao, mềm như lụa, cứng rắn như thép.
Ánh đao như trăng chiếu trên gió tuyết, trăng trên trời, gió tuyết khắp nhân gian.
Thời khắc này, người mặt quỷ thi triển phương pháp mà Thu Trường
Phong vừa đối phó với Tàng Địa Cửu Hãm, lấy lui làm tiến. Y lùi một
bước, kéo giãn khoảng cách đến mức có thể phát huy uy lực cao nhất
củađao pháp, sau đó xuất đao.
Ánh đao như tuyết, trong trẻo nhưng lạnh lùng; trong gió có lửa, khí
thế hừng hực. Thu Trường Phong không còn nghi ngờ gì chính là con thiêu
thân đâm đầu vào lửa, mắt thấy hắn đã sắp đâm vào ánh đao như tuyết như
lửa…
Cho dù là Công Chúa Vân Mộng cũng sợ đến mức suýt kêu lên. Cô mặc dù
hận Thu Trường Phong lạnh lùng ngạo mạn, nhưng hiểu rõ nếu như Thu
Trường Phong chết rồi, cô còn thảm hơn trước.