Bởi vì muốn tuyển thêm cung nhân cho Thánh Ninh Cung, mà ngày hôm qua Tề Cảnh Hoán cũng đã đồng ý, nên hôm nay Thẩm Ấu An liền tới gặp Vương Tư
Thiết của Thương Thẩm Cục để chọn ra vài cung nhân. Những cung nhân mới
nhập cung chưa được dạy dỗ, quy củ chưa tốt, nhưng đa phần những cung
nhân đó sẽ vào Thượng Thẩm Cục để học quy củ, nếu quy củ tốt rồi, mà có
thêm vận khí tốt nữa thì sẽ được điều sang các cung khác để hầu hạ bên
cạnh chủ tử, còn không thì sẽ vào lục phòng. Từ trước đến nay, Vương Tư
Thiết ở Thưởng Tẩm Cục luôn nghiêm khắc, so với sáu cục khác thì cung
nhân ở đây được dạy dỗ tốt nhất. Thẩm Ấu An là người thông minh, nên hôm nay nàng mới muốn chọn người từ Thượng Tẩm Cục.
Vương Tư Thiết nghe ý của nàng thì rất vui mừng, chưa nói đến Thẩm Ấu
An là tâm phúc bên cạnh bệ hạ, là người mà hẳng ngày ngươi muốn nịnh bợ
cũng không nịnh bợ được, nay người đó cần nhờ mình giúp đỡ, đương nhiên
nàng sẽ cố gắng hết mình; còn điều nữa là, những tiểu cung nhân trong
Thượng Tẩm Cục đều do chính nàng dạy bảo, nếu có một hai người được
tuyển qua đó hầu hạ bên cạnh bệ hạ, sau này có tiền đồ gì, mà người đó
có thể nhớ tới nàng, thì cuộc sống trong cung của nàng sẽ tốt hơn trước
rất nhiều! Các nàng là nữ quan, sau này nếu không cẩn thận mà đắc tội
với người nào, có người quen biết bên cạnh bệ hạ, thì mấy người đó cũng
cho nàng chút ít mặt mũi.
Bây giờ mỗi lần Thẩm Ấu An đi ra khỏi Thánh Ninh Cung, mọi người đều
tự động dán lên người nàng nhãn hiệu “Người của bệ hạ”, có đôi khi còn
là “nữ nhân của bệ hạ”, điều này cho thấy cái chuyện vào đêm mười tám
tháng tư, lúc bệ hạ cõng Thẩm Tư Thẩm về Thánh Ninh Cung, đều đã được
truyền khắp hậu cung, đến cung nhân vẩy nước quét nhà trong lãnh cung
cũng biết nữa kìa, huống hồ Vương Tư Thiết lại là nữ quan dạy dỗ các
cung nhân, có bao nhiêu nữ nhân được bệ hạ cõng như thế chứ? Tiền triều
có ai không thì nàng không biết, nhưng triều đại này thì đây là lần đầu
tiên, lại nhớ tới thân phận trước đây của Thẩm Ấu An, là quận chúa của
An Bình Vương, lúc thấy nàng phải vào cung làm nữ quan, có người tiếc
hận, cũng có người hả hơi khi thấy người ta gặp họa, ngươi là quận chúa
thì thế nào, còn không phải rất giống bọn ta sao, làm nô tì hầu hạ người khác, cái suy nghĩ ấy, khi thấy mình có cùng vị trí với người có thân
phân cao quý, thì tất nhiên cũng thấy thân phận mình cao hơn một bậc so
với trước kia.
Mà hiện tại những người đó đều có cảm giác như bị người khác cho một
cái tát vào mặt, vốn cho là mọi người đều giống nhau, ai cũng là nữ
quan, nhưng bây giờ thì sao? Thẩm Ấu An là Tư Tẩm, dù phẩm cấp không
cao, nhưng trong lòng mọi người lại có suy nghĩ khác, Thẩm Tư Tẩm này
hầu bạ bên cạnh bệ hạ, hiện tại bệ hạ không vào hậu cung, cũng tại do ở
bên cạnh Thẩm Ấu An lâu ngày, chiếu chỉ phong phi thế nào cũng sẽ sớm
ban xuống thôi.
Sớm tinh mơ, Vương Tư Thiết đã kêu người chia mấy tiểu cung nhân mới
tới ra thành mấy hàng, đứng trong sân của Thượng Tẩm Cung để chờ Thẩm Ấu An. Những cung nhân ấy đều biết hôm nay Thẩm Tư Tẩm bên cạnh bệ hạ sẽ
qua đây chọn người, một đám đều vô cùng hưng phấn, trong lòng thầm nghĩ
đợi tí nữa Thẩm Tư Tẩm qua đây, nếu nàng hỏi mình vấn đề gì thì mình nên trả lời như thế nào, còn nếu mình được Thẩm Tư Tẩm chọn, điều qua Thánh Ninh Cung, so với việc các nàng ở đây học tập mệt gần chết, thì qua kia chắc chắn sẽ khỏe hơn rất nhiều.
Thẩm Ấu An dẫn theo Diệc Đào và Diệc Sương đi qua Thượng Tẩm Cục để
chọn người, hai tiểu cung nhân này đều là người được Thẩm Ấu An chọn từ
cục khác về rồi chính mình dạy bảo, được coi như đồ đệ của Thẩm Ấu An,
chỉ là khi chỉ dẫn các nàng, Thẩm Ấu An chỉ nghĩ là đào đạo thêm người
để hỗ trợ các nàng, giúp đỡ các nàng hầu hạ bệ hạ, nhưng những người này lại bị các nữ quan được bệ hạ kêu qua hỗ trợ mình, dạy dỗ thành người
có thể giúp đỡ nàng, giúp nàng quản lý mọi sự việc, biến các nàng ấy
thành nữ quan quản sự.
Đoàn người của Thẩm Ấu An vừa mới bước vào Thưởng Tẩm Cục, thì Trần
Chưởng Thiết, người bên cạnh Vương Tư Thiết đã tiến lên chào hỏi, thi lễ với Thẩm Ấu An rồi nói, “Xin chào Thẩm đại nhân, Vương đại nhân đã tập
trung toàn bộ tiểu cung nhân ở trong sân để chờ người, in mời người đi
qua.”
Thẩm Ấu An gật đầu, theo Trần Chưởng Thiết đi vào trong, từ xa đã thấy Vương Tư Thiết đang đứng phía trên, dặn dò các tiểu cung nhân bên dưới. Nàng đứng im một chỗ, không bước lên phía trước, Trần Chưởng Thiết nghi hoặc nhìn nàng, nhưng lại không dám lên tiếng thúc giục.
Vương Tư Thiết cũng thấy nàng, thấy nàng không đi tiếp, liền cười cười rồi đi tới, Thẩm Ấu An hành lễ với nàng ta rồi hỏi, “Tất cả các cung
nhân mới tiến cung đều đang ở bên trong sao?”
Vương Tư Thiết cười nói, “Hôm nay chính mình Thẩm Tư Tẩm qua đây chọn
người, tất nhiên ta đã triệu tập các cung nhân qua đây, chỉ hy vọng Thẩm Tư Tẩm có thể chọn được vài người, để cho Thưởng Tẩm Cục của ta được
thơm lây.”
Thẩm Ấu An cười cười, thật ra thì nàng cũng là người của Thượng Tẩm
Cục, nhưng bây giờ nàng là nữ quan bên cạnh bệ hạ, tất cả đều theo quy
chế của Thánh Ninh Cung, Thượng Tẩm Cục không thể quản được nàng.
Vương Tư Thiết thấy nàng đứng chỗ này nhìn mấy cung nhân kia, nơi này
rất xa, chỉ có thể thấy được hình dáng, chứ mấy cái khác đều không thể
nhìn rõ, cho nên đều nghị, “Thẩm Tư Tẩm có muốn đi lại gần để nhìn kỳ
hơn không?”
Cảnh tượng này làm cho Thẩm Ấu An nhớ lại việc tuyển tú năm ngoái, cả
hai rất giống nhau, đều là chọn người hầu hạ bệ hạ, chỉ là lần đó mình
là người dự tuyển, còn lần này mình là người chọn người khác. Mặc dù
nàng không nhìn thấy mặt của các cung nhân đó, nhưng nàng có thể cảm
nhận được trong lòng các nàng ấy đang căng thẳng, nhớ tới năm ngoái so
với các nàng thì mình còn khẩn trương hơn nhiều, sợ mình sẽ bị người ta
chọn trúng, trong lòng lại cảm thấy với thân phân của mình thì việc
không bị chọn tỷ lệ có vẻ không lớn, ai ngờ lúc thấy kết quả thì nàng
rất bất ngờ, không nghĩ tới mình không được chọn, ngoại trừ kinh ngạc
thì còn rất vui mừng, hưng phấn sắp xếp đồ đạc để chuẩn bị về nhà, lại
bị một đạo thánh chỉ đập nát hy vọng, chính mình không được tuyển chọn
để làm phi tần, nhưng bị bệ hạ giữ lại để làm nữ quan, chính mình vẫn
phải ở lại trong cung.
Nói thật ra, không chỉ có đám cung nhân kia căng thẳng, đến Vương Tư
Thiết cũng có chút khẩn trương, trong lòng bàn tay đổ ít mồ hôi hột,
đứng nhìn Thẩm Ấu An chằm chằm, mặt không đổi sắc, nàng ta cũng không
biết mình đang sợ điều gì, bất quá đó chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi,
cho dù trước kia thân phận cao quý, nhưng hiện tại có cùng cấp bậc với
mình, tuy nói có bệ hạ chống lưng, nhưng mình cũng không nên sợ hãi như
vậy, mình đã ở trong cung nhiều năm rồi, bây giờ lại bị một tiểu nha đầu trấn áp, rõ ràng tiểu nha đầu này còn chưa làm cái gì mà.
Nàng ta cố gắng giữ bình tĩnh, đè nén cảm giác bị áp bức xuống, dò
hỏi, “Thẩm Tư Tẩm có muốn vào trong ngồi một chút không? Ta đem danh
sách về thân thế của nàng đưa cho ngươi xem trước.”
Bị Vương Tư Thiết hỏi như vậy, Thẩm Ấu An lập tức tỉnh táo, biết mình
đã thất thần, nên cảm thấy có lỗi, nhìn về phía Vương Tư Thiết cười nói, “Tốt, ta nên xem danh sách của các nàng trước.”
Vương Tư Thiết dẫn Thẩm Ấu An vào trong điện, nhường ghế chủ tọa cho
nàng, nàng cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống, tuy các nàng có
cùng cấp bậc, nhưng nàng là người bên cạnh bệ hạ, lúc ra ngoài thì đại
diện cho thể diện của bệ hạ, thân phận nàng có hơn Vương Tư Thiết một
chút.
Vương Tư Thiết sai người đem danh sách của mấy cung nhân lên, một tiểu cung nữ bưng khay gỗ đào đến trước mặt Thẩm Ấu An rồi quỳ xuống, trình
danh sách lên cho nàng xem. Diệc Đào cầm lấy rồi đưa cho Thẩm Ấu An,
cung nhân kia liền đứng dậy lui qua một bên.
Thẩm Ấu An nhìn mấy quyển sách bày trước mặt, cầm lấy quyển thứ nhất,
bên trong ghi chép tin tức của các cung nhân rất cặn kẽ, từ gia thế bối
cảnh, khi nào vào cung, trước làm cái gì, tới việc được ma ma nào dạy
bảo cũng đều được ghi lại cẩn thận. Nàng lật từng tờ từng tờ xem thật
kỹ, thấy nàng xem nghiêm túc như thế, Vương Tư Thiết ngồi ở một bên cảm
thấy ngạc nhiên, nàng ta cho rằng Thẩm Ấu An qua đây chọn vài cung nhân, bất quá sẽ hỏi mấy câu rồi xem có ai hợp mắt không thì sẽ giữ lại, ai
ngờ ngay cả bới cảnh mà nàng cũng muốn xem qua như thế, quả là người cẩn thận.
Khi Thẩm Ấu An xem xong thì một canh giờ đã trôi qua, mặc dù người
trong Thượng Tẩm Cục không ít, nhưng việc xem danh sách cũng không cần
nhiều thời gian như thế, chỉ do Thẩm Ấu An cẩn thận, không muốn sai sót
nên mới mất một canh giờ.
Nàng nhẹ nhàng khép sách lại, nói với Diệc Sương bên cạnh, “Ngươi ra
bên ngoài xem một chút, nhìn coi mấy cung nhân kia đang làm gì, nếu còn
đứng chỗ cũ, không xì xào bàn tán, mặt không đổi sắc thì liền kêu các
nàng đi vào.”
Vương Tư Thiết thầm nghĩ, khó trách nàng đọc lâu như vậy, thì ra muốn
khảo nghiệm mấy cung nhân kia, trong lòng nàng ta không khỏi đắc ý,
những cung nhân được chọn đều là người hiểu rõ nhất, mới một canh giờ mà thôi, các nàng ấy được nàng dạy bảo tất nhiên sẽ đứng tốt.
Nhưng khi Diệc Sương dẫn cung nhân vào, mặt nàng lập tức sa sầm, cái
này có bao nhiêu người, còn không được một nửa số cung nhân lúc đầu,
ngày thường lúc dạy các nàng quy củ, bảo đứng nửa ngày còn không dám
động đậy, sao hôm nay lại thế này?
Những cung nhân tiến vào điện, đồng loạt khom người hành lễ với Thẩm
Ấu An, Thẩm Ấu An thật sự không muốn để các nàng khó xử, nàng tới là để
chọn người, không phải tới để tỏa rõ uy quyền, việc làm khi nãy chỉ muốn xem các cung nhân này có thể tự quản chính mình hay không, nàng cũng
từng dự kỳ tuyển tú, mặc dù hai việc này không giống nhau lắm, nhưng đại khái vẫn hiểu được tâm tư các nàng, cho nên hôm qua nàng cho người
thông báo cho Vương Tư Thiết mình sẽ qua đây chọn người, tất nhiên Vương Tư Thiết cũng đã nói với các nàng, các nàng nhất định sẽ rất mong đợi
được mình chọn, không dễ dàng chờ đến lúc nàng tới, ai ngờ nàng lại đi
thẳng vào chính điện, thời gian trôi qua lâu như thế mà nàng cũng không
đề cập gì tới các nàng ấy, các nàng sẽ lo lắng, không biết việc Thẩm Tư
Tẩm qua đây chọn người có phải là sự thật hay không, bởi vậy trong lòng
vô cùng hoan mang, ngay cả huấn luyện hằng ngày cũng đều quên đi, làm
cho từ trận đầu đã bị rối loạn, cho nên chỉ có nhiêu đây cung nhân được
vào điện.
Những cung nhân sau khi hành lễ xong đều đứng đàng hoàng, không dám
ngẩng đầu lên, các nàng biết người ngồi ở chủ tọa là Thẩm Tư Tẩm bên
cạnh bệ hạ, đối với các nàng mà nói, thì thân phận như thế đã đủ làm cho các nàng sợ hãi, mà các nàng cũng không biết tính tình của vị Tư Tẩm
đại nhân này ra sao, cho nên vừa vào đến nên liền đi thẳng vào điện, mặt cũng không lộ ra, qua lâu như thế mới triệu kiến các nàng, còn đuổi hơn phân nữa, các nàng cũng mơ hồ biết được đây là khảo nghiệm đầu tiên của mình, mà các nàng may mắn thông qua, mặc dù các nàng cũng không biết
mình thông qua như thế nào.
Trong khi các nàng thấp thỏm lo âu, thì nghe thấy người ngồi ở trên cười khẽ, “Đừng khẩn trương, ngẩng đầu lên đi.”
Nhóm cung nhân vâng lời ngẩng đầu lên, thấy một nử tử mặc trong cung
màu trắng ngà đang mỉm cười nhìn các nàng, một chút cũng không uy nghiêm như các nàng tưởng tưởng. Tất cả cung nhân ở đây tuổi đều còn nhỏ, thấy vị nữ quan trẻ tuổi xinh đẹp như thế này thì liền sinh ra hảo cảm, cảm
giác căng thẳng lúc trước cũng vơi đi vài phần. Có người còn to gan nhìn Thẩm Ấu An chằm chằm, trong lòng cực kỳ hâm mộ, nàng đẹp quá!
Vương Tư Thiết khẽ nhíu mày, ánh mắt bén nhọn nhìn về phía nhóm cung
nhân bên dưới, hù dọa làm các nàng sợ hãi, rụt cổ lại, đàng hoàng đứng
đó không dám lộn xộn, trong lòng cảm thái, vị nữ quan tỷ tỷ kia thật
tốt, khuôn mặt hiền hòa, chắc không phải người nghiêm khắc đâu nhỉ, nếu
được nàng chọn trúng, đi theo bên cạnh nàng thì thật tốt rồi.