Ninh Vương thực sự xúc động rồi, lúc này con rể sắp động can qua mà vẫn
bình chân như vại giúp đỡ hắn, đến cả siêu pháo như vậy mà cũng trích
đến năm trăm, lại còn cho mượn hai danh tướng, nói thật lão cũng rất lo
chuyện sĩ quan cao cấp của lão, đúng la không có ai ra hồn. Bắt gà trộm
chó ức hiếp bá tánh còn được, lãnh binh thì.... Khoan đã là cho thuê chứ không phải mượn không. Nhưng thôi thành nghiệp lớn chút ấy bỏ ra có là
gì:
" Lão.. Lão... à không Nhạc phụ thấy được an ủi... nhưng
việc binh sắp đến mà tiền quân tiền lương đều phải lo... nhạc phụ cũng
cạn kiệt rồi a không biết Hiền tế tính bao nhiêu a".
" Năm trăm
pháo, hai danh tướng, một vạn súng kiểu mới, đạn dược a... nhiêu ta"
Nguyên hãn bấn bấn ngón tay một lát rồi giơ cả bàn tay ra, sau đó nghĩ
thé nào lại cụp một ngón vào.
" Bốn trăm vạn??...." Lão vương đạo hỏi.
Lắc lắc đầu Nguyên Hãn nói: " Là bốn ngàn vạn a, ngài phải biết pháo bắn
5000n đó. ngài đứng cách thành người ta 5km mà bắn vào thì chả cần một
binh một tốt cũng xong rồi, ngài lắp trên thuyền thì đi dọc bờ sông vẫn
bắn vào 5km giúp bộ binh, mà pháo của ta chỉ cần 2 ngựa là kéo được, hai quân dàn trận ngài bắn một loạt thế là xong địch loạn rồi xông lên mà
chém giết. Lại còn hai danh tướng thân kinh bách chiến, ngài có không,
vạn quân dễ đổi một tướng khó tìm chắc ngài hiểu đạo lý, còn một vạn
súng trong hai tháng. là ta cố hết sức làm cho ngài đó, nạn can qua của
ta dang còn sờ sờ kia kìa. Ngài đi đâu tìm được con rể như ta? Mà ngài
thượng vị Giang Nam giàu có, Tô Châu vàng bạc, Chiết Giang vựa lúa Ngài
thiếu chút tiền. Thật là...."
Nói xong Nguyên Hãn lắc lắc đầu vẻ chán nản.
Ninh Vương thấy vậy vội xoa tay rối rít " Không phải... không phải nhạc phụ
không có ý đó, bốn ngàn thì bốn ngàn nhưng giờ ta không đủ a. "
" Nói lời không bằng chứng viết cái giấy a..."
Ninh Vương......
Sau đó là cuộc tiếp xúc với hai gã danh tướng của Nguyên Hãn. Nguyên Hãn đã dặn đi dặn lại thắng thì vẫn phải thắng nhưng phải tiêu hao binh lực cả hai bên, phải máu chảy thành sông tạo thành thù hận, thắng nhưng không
được tiến lên miền Bắc, chỉ giữ miền Nam thôi. Trách nhiệm nặng nề tất
cả tương lai Nam Việt dựa vào hai tướng quân.
Ninh vương trên
phúc hạm quay về sông Mân niềm vui hơi hới. Bên cạnh hắn là hai gã danh
tướng đại Việt người tuy rằng hơi đen một chút nhưng hào khí bức người,
nhìn không phải thường nhân. Tuy rằng thấy Nguyên Hãn nguy hiểm thật
nhưng lão phải cảm tạ trời cao nếu không có hắn tới thì không biết đến
ngày tháng năm nào hắn mới có thể thượng vị. Có lẽ cũng phải cảm tạ cái
đêm say mà cưỡng bức người thị nữ kia nếu không thì.... nghĩ đế hắn cười ha ha, dạo này gần gũi nhiều với Tần thị hắn thấy người đàn bà này rất
đáng yêu đấy.
Quay trở lại với Nguyên Hãn hắn đáp ứng 1 vạn khẩu súng kíp nạp đạn sau và điểm hoả bằng đá lửa này rất thiếu đạo đức.
Công việc đúc nòng thủ công rất mất thời gian có khi cong bị lỗi mà phải bỏ đi. Nhưng nay hắn đã nghĩ ra phương pháp sản xuất đại trà cơ mà chất lượng không hề thấp đâu. Dùng máy ép, ép thép tốt chế tạo nòng súng như ép chế tạo ống nước. Sau đó cưa ra, ngày được mấy ngàn nòng súng là
bình thường. Hắn dùng cách này mới có thể trang bị cho 2 vạn dân Lê tộc
súng kíp. Còn súng côn thì chỉ quân chính quy mới được sử dụng, vì chế
tạo tốn thời gian. Súng kíp mới nòng như ống nước này tinh mĩ hơn lô bán cho Ninh vương nhiều. Ít nhất thép bị ép nên không có rỗng. Mà đều tăm
tắp như nhau có cái thiếu đạo đức là nòng "tuýp nước" của hắn thì cắt đủ 5 rãnh, còn của Ninh vương vì tiết kiệm thời gian hắn chỉ cho xoáy 3
rãnh. Hắn còn đang thí nghiệm xem nếu mà ép tốt hơn nòng "tuýp nước"
chịu được đạn kín thì hắng chế súng trường nòng "tuýp nước" đạn kín bắn
viên một có khi lại hay. Khoách quân dễ dàng. Giờ mới chế tạo cho vài
vạn thôi chứ sau này vai chục vai trăm vạn thì sao. Máy khoan điện không có khoan bằng sức kéo của bò rất lâu. Còn ép tuýp nước thì cứ gọi là
thần tốc. Đây cũng là ý tưởng của tên Luca bác học đa tài. Có thêm hai
vạn khẩu súng kíp bắn xa 350m là cả một trợ lực không hề nhỏ lúc này.
Có được súng đạn tám Thành chủ Người lê tộc dám tuyên bố họ tự giữ được
Vọng Lâu khe Nguyên Hãn không cần bận tâm. Tự tin là tốt thế nhưng vô
tri là dễ chết lắm. Nhưng để thủ thành họ quan trọng lắm đấy vậy nên
5ngàn lính tinh nhuệ được điều động tới đây cùng 1,5 vạn lính Lê tộc thủ khe Vọng Lâu Do Nguyễn Cảnh Chân chủ tướng Nguyễn Cảnh Dị phó tướng.
Một ngàn tinh nhuệ và 5 ngàn Lê tộc Binh thủ tường thành bãi Đông Triều
nơi đây không thể đổ bộ nhiều lính nên không cần quá nhiều trọng binh do Thôi Lỗi Thả chỉ huy tác chiến. Sông Văn Lan cửa biển chỉ có hơn 1km là con sông hẹp nông Lâu thuyền không thể vào nên cũng không có nhiều
trọng binh ở pháo đài hai bên sông chỉ có hơn 2000 tinh nhuệ và pháo
binh. Xích sắt được giăng trên mặt sông từ pháo đài này qua phào đài kia cứ mắt xích dùng thép đường kính 4cm uống cong thành hinh chữ 0 rồi
lồng vào nhau sau đó hàn kín hai đầu của chữ 0 lại rất là bền chắc. Hai
sợi xíc song song nổi được là do các hộp sắt kín hàn kín hơi cách 100 m
một cái gắn vào xích. Với kiểu bố trí này có liều chết dùng số lượng
sông lên cungc bị mắc ở giữa sông, làm bia cho Nam việt Binh tập bắn
Sông Đông Độ cũng được bố trí tương tự hai toà đại pháo đài hai bên sông
được nối bằng xích sắt. Mỗi toà chứa 2000 binh lính, hai mươi khẩu pháo
250 li, 40 pháo 200 li bên cạnh Nguyên Hãm còn 2000 kị binh du mục 200
samurai sẵn sàng hỗ trợ nơi gặp khó khăn