Hơn năm mươi quân sĩ về thăm nhà và 5 mươi binh sĩ "hộ tống" quay trơr
lại quân doanh chuẩn bị xuất phát. Lệnh xuất cảng được đưa ra ba lâu
thuyền ba tầng tám phúc thuyền trùng điệp xuất phát. Khỏi quân cảng
Chiết giang. Thế nhưng 50 lính hộ tống thì đột nhiên trà trộn vào quân
doanh thuỷ sư như bốc hơi vậy.
Ngày thứ hai trên eo biển Quỳnh
châu, Tham tướng Tôn Ngị mời Du kỵ tướng Đinh Ngỗi lên thuyền mình để
trình bày lại kế hoạch vì có "biến". Mặc dù chức Du kỵ tướng cao hơn một bậc so với Tham tướng nhưng trước khi xuất phat Vương công công tổng
đốc đã hạ nghiêm lệnh lần chiến dịch này Tôn Nghị là chủ tướng. Đinh
Ngỗi mặc dù quá ấm ức nhưng cũng đành chịu thôi.
-Đinh tướng
quân theo thám báo thì tình hình có biến, Oa khâu chia hai đường tiến
vào Chiết Giang. Nay tôi phân cho tướng quân 2 lâu thuyền 4 phúc thuyền
đi chặn đường Oa khấu phía đông. Tôi sẽ tự mình tiêu diệt 3000 Oa khấu
phía Nam. Sau đó tôi sẽ vòng lên hỗ trợ tướng quân.
Đinh Ngỗi
nhíu mày sầu lo. Quân công thì a chả muốn nhưng dẫn 200 binh đi đánh
3000 Oa khấu hắn vẫn chưa có cái gan ấy. Thấy Đinh Ngỗi do dự Tôn Nghị
liếc mắt khinh thường trong giây lát rồi thay đổi ngay sắc mặt mà cười
nói.
- Hay là thế này. Tướng quân để lại 1 lâu thuyền cho ta,
tướng quân chỉ có nhiệm vụ theo dõi quân địch từ xa, tránh va chạm trực
tiếp. Khi ta quay lại sẽ giúp tướng quân dẹp trừ 3000 Oa khấu đó, công
lao là của tướng quân rồi.
Đinh Ngỗi bỗng nhiên giật mình, công
lao trên trời rơi xuống này không nhận thì đúng là có lỗi với bản thân
mà. Cái thằng Tôn Nghị này cả ngày chỉ đánh đấm chém giết, ngu không thể tả rồi. Gã vội vái dài hành lễ.
- Đa tạ Tôn huynh lượng giải, tôi xin xuất phát ngay, chúc Tôn huynh mã đáo thành công.
Đinh Ngỗi dẫn đi một Lâu thuyền và bốn Phúc Thuyền ngược Tây, Tôn
Nghị lập tức dẫn Hai Lâu thuyền và 5 phúc thuyền tiến thẳng
về sông Đông Độ nhập giang tiến về bãi Lai Triều. Trong quân của Tôn Nghị có Một Lâu thuyền và hai phúc thuyền chứa 800 thủy
binh Chiết Giang. Ngay tại bến tàu Lai triều tất cả thủy binh
CHiết Giang bị giải trừ vũ khí và biến thành tù binh. Nguyên
Hãn thu lại một Lâu thuyền và ba Phúc thuyền dấu trong cảng Lai Triều. Áp giải hơn một ngàn tù binh và gần 800 đầu Oa khấu
lên Một chiếc Lâu thuyền 2 chiếc phúc thuyền còn lại Nguyên Hãn thay giáp mão Thủy Binh Minh triều lên đường tiến về Chiết
Giang. Một ngày trươc ba chiếc Uy Viễn, Uy Vũ, Uy Bá đã tiêu diệt 3000
giặc Oa hành quân ngang qua eo Biển Quỳnh châu, bắt sống và chặt đầu mang về Lai Triều chờ Tôn Nghị tiếp nhận. Nay khi đã nhận
được quân công Tôn nghị với tổn thất một lâu thuyền ba Phúc
thuyền cùng với 800 lính đã tiêu diệt hoàn toàn 3000 Oa khấu,
Bắt sống 1000, chém đầu tám trăm, nhấn chìm một ngàn hai. Thật là một chiến công vĩ đại. Đứng ở đầu thuyền tóc gió tung
bay, Tôn Nghi lom khom cúi lưng nịnh hót:
- Vương gia uy vũ, anh minh trí kế cao vời, Thần... à không nô tài bái phục a.
-Tôn tướng quân khách sáo. Người trên giang hồ nhốn nháo vì lợi. Ta sẽ mang đến lợi ích bất tận cho tướng quân, nhưng cái đó còn
phải xem thái độ của tướng quân. Đây chỉ là kế mọn mà thôi,
trò vui vẫn còn phía sau. Tướng quân sẽ được vinh danh là anh
hùng kháng Oa, toàn Minh triều sẽ tôn tướng quân làm anh hùng,
rạng danh tổ tông a. Ta chiếm Hải nam cũng không có liên quan gì
minh triều cả, lợi ích hai ta sẽ gắn với nhau a. Chuyện Tiểu
Vân cũng là ta bất đắc dĩ, xin hứa với tướng quân rất nhanh
thôi ta sẽ trả lại cho tướng quân Công tử béo mập không tì vết
ha ha ha.
- Ha Ha, Vương gia quá lời được vương gia ưu ái
là phúc phận của tiểu Vân, nào dám kêu than gì. Vương gia anh
vinh thần võ liệu sự như thần.. nô tài.. nô tài thề chết tận
trung... Đúng là một bước sai vạn bước sai, đã làm Hán gian
một lần thì hắn triệt để thành Hán gian có sao.
Nguyên
Hãn cười thỏa mãn tiếng cười vang vọng trong màn đêm biển
vắng. Trong lúc đó ca chiếc chiến thuyền Uy Vũ, Uy bá, Uy viễn
đã tiến vào rất gần Chiết Giang. Dựa vào màn đêm yểm hộ và
sự lơ là của thủy sư Chiết Giang năm chiếc thuyền nhỏ được thả ra đã tiếp cận cách Doanh thủy sư Chiết Giang 2 dặm. Cùng lúc
đó trong bến cảng 50 thủy binh đặc nhiệm của Nam Việt đang dầm
mình dưới các tàu chiến đậu bên trong cảng. Năm mươi người phân
ra mà tiếp cận gần chục lâu thuyền và 20 phúc thuyền của thủy quân Chiết Giang. Trong " balo" bằng da quấn vải dầu trống thấm
nước của họ là thuốc nổ, giờ đây đã được phân ra và gắn vào
sát mép nước các chiến thuyền được nối với dây cháy chậm,ngâm mình gần hai canh giờ bọn họ đang đợi tín hiêu khai hỏa từ
ngoài bờ biển. Đột nhập từ ngoài biển vào doanh trại thủy
quân dù là thủy quân lơi là cũng rất khó khăn, nhưng nếu thâm
nhập từ bên trong thì...Cái gì đến sẽ đến khi các thuyền con
tiếp ứng vào vị trí họ liền bắn pháo hoa báo hiệu, các đặc
nhiệm thủy binh vội vàng châm lửa rồi ôm balo bơi về phái vị
trí có pháo hoa bắn. Balo được thiết kế một ngăn bế khí trơt
thành phao lúc này giúp 50 chiến sĩ bơi hai dặm đường dễ dàng
hơn. Dây cháy chậm được cuốn rất dài,nên mãi đến khi thuyền bé tếp được các chiến sĩ quay lại gần bên thuyền Uy Vũ, Uy bá,
Uy viễn thì tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tục phát ra từ tủy
doanh Chiết Giang.
Đúng từ xa nhìn cảnh tượng gần 30
chiến thuyền chùng phát nổ, thuốc súng trên tàu bốc cháy rực
rỡ, Đặng Dung hưng phấn siết chặt bàn tay vào thành tàu. Vương
gia quả la trí kế siêu quần. Uy Hiếp lớn nhất của Nam Việt
quốc chính là Nhà Minh. Mặc dù thủy sư minh triều chả ra sao
nhưng kiến nhiều cắn chết voi, với đội thuyền hùng hậu như vậy nếu họ đi vòng đổ bộ xuống Miền nam Hải nam đảo thì rất nguy hiểm cho vương triều mới lập. Chiêu rút củi đáy nồi này cảu
Vương gia quả la quá tuyệt. Không có thuyền thủy quân là con hổ
giấy. Với tình hình tham nhũng của quan lại Nhà Minh thì chả
biết đến năm khỉ ho cò gáy nào thủy sư Chiết Giang mới được
cấp đủ lại số tàu như hiện nay.
Nhưng chiêu "rút củi
đáy nồi" này chưa dừng ở đây. Khi doanh thủy sư bị tấn công
khủng bố như vậy thì sẽ tập trung thu hut toàn binh lực lại
gần đây. Vậy thì sẽ thành "giương đông kích tây". Ba chiến hạm
trong đêm lặng lẽ xuất phát về phía xưởng đóng tàu Chiết
Giang. Chiêu này không gọi là rút củi đáy nồi nữa rồi mà có
lẽ là "rút cả củi ở kho nữa". Liên hoàn kế như vậy có lẽ
đến Khổng Minh tái thế chắc cũng lắc đầu mà bái triều.