Hôm nay trời cũng như mọi ngày.... gió thổi thì mây trôi.... mà không
thổi thì mây vẫn cứ trôi ... gió yên thì biển lặng.Thời không vẫn cứ
tuân theo cái vòng luẩn quẩn không có dừng lại này. Ớ vậy mà cây muốn
lặng mà gió chả ngừng nữ chính vẫn cứ bám dính lấy Mỹ Nhi như một cái
đuôi.... công nhận dai đến mức mà đi vệ sinh cũng gặp cô ta.
Hôm nay đang bước trên con đường đến lớp cô tung tăng như hoa ngân nga bài
ca quen thuộc nhảy chân sáo về lớp vì nữ chính đại nhân đã bị đưa đi du
lịch cùng với mấy tên người yêu của cô ta.Chợt cô dừng lại cô đang nghĩ
tới Mặc Khanh-boss phản diện.Nghe nói là bị bệnh gì nặng lắm mà tan học
chắc cũng phải đi thăm chứ nhỉ.
Với giác quan cực nhạy bén cô cảm giác có ai đó đang đi sau lưng cô cảng giác quay đầu lại nhìn.....
Có biết cô thấy gì không.... Là Lâm Phong đó cái tên này chẳng phải dẫn
nữ chính đi rồi sao sao tên điên này lại ở đây. Vội cất cái vẻ mặt hốt
hoảng lại cô vẫn bình thản như chưa thấy gì bước tiếp vào lớp. Đột nhiên cái tên Lâm Phong giữ tay cô lại lôi xềnh xệch cô đi....
Tiểu Tử cứu tao aaaaaaaaaa
----------Ta cầu cứu ---------@
Chỗ của nữ chính.....
Ngô
Minh Quang , Lục Đức Minh, Châu Mộc Trà , Gia Bảo chụm đầu vào nhau
Minh Quang lên tiếng trước :"Này tại sao chúng ta phải ở đây đóng kịch
với Vĩnh Châu còn Lâm Phong thì đi xin lỗi Lam Nghi chứ thật bất công
mà"
Ba người kia gật đầu đồng tình
Minh Quang nói tiếp "Chúng ta phải làm thế này thế này..... "
-----_--------------
Chấp này có hơi ngắn các bạn thông cảm cho mình nha. Vẫn ủng hộ mình nha