Đối với những chuyện như phản bội chủ tử, Quý Như Yên tuyệt đối sẽ không tha cho Ngũ Hàn Học.
Có một loại người, trời sinh làm bạch nhãn lang, một khắc trước đối tốt
với hắn, nhưng một khắc sau hắn đã quên ân tình của mình, trực tiếp cắm
một đao vào tim.
Quý Như Yên bảo cậu Phượng Thiên Hựu chuẩn bị một ít lễ vật đi tới Hoa phủ, sau đó hai nhà thương lượng xem thế nào.
Phượng Thiên Hựu liên tục gật đầu, nhanh chóng đi chọn lễ vật.
Đương nhiên, ông cũng không quên kéo theo Hướng Y Ninh.
Một già một trẻ vì Quý Như Yên thường xuyên đi vắng, lại thành anh em kết nghĩa.
Quý Như Yên thấy đại cữu cao hứng cũng mỉm cười.
Nàng chợt nhớ tới cảnh nhìn thấy hôm trước, Quý Như Yên cảm thấy nên tìm hiểu trước một chút, cô nương kia là đích nữ nhà ai.
Vì thế, nàng đi tới thư phòng của Tích Tiểu Mộng. Hắn đang xem tấu
chương, ngẩng đầu thấy Quý Như Yên đi tới, cũng không lăn tăn, hỏi ngay: “Người có chuyện?”
“Ta vẽ một bức tranh, ngươi xem giúp ta, người đó là ai.”
“Vậy vẽ lên bàn đi.”
Tích Tiểu Mộng dọn một bên bàn, tiếp tục vùi đầu phê duyệt tấu chương.
Quý Như Yên nhìn một chồng tấu chương cào ngất, đột nhiên cảm thấy Tích
Tiểu Mộng thật sự được Hiên đế coi trọng, nhiều tấu chương như vậy đều
giao cho hắn.
Cười bất đắc dĩ một cái, nàng cầm bút lông, cẩn thận vẽ tranh, sau nửa canh giờ mới hạ bút.
Gọi Tích Tiểu Mộng tới xem.
Tích Tiểu Mộng vừa xử lý xong một quyển tấu chương, cầm ly trà lạnh khẽ
nhấp một ngụm đi tới bức tranh của Quý Như Yên, có chút ngạc nhiên: “Đây chẳng phải là đích nữ của Túc Thân vương, quận chúa Lạc Nhã Linh sao?”
Quý Như Yên chấn động: “Quận chúa?”
“Đúng vậy.”
Tích Tiểu Mộng khẽ liếc nàng: “Thế nào người lại gặp phải vị quận chúa
này? Nàng ta môt năm ra cửa không tới mười lần, hơn nữa tính cách lạnh
lùng, bởi vì Túc Thân vương phi sức khỏe yếu ớt, thường xuyên nằm trên
giường, Túc Thân vương mời không ít thầy thuốc nhưng vẫn không có chuyển biến.”
Quý Như Yên áp chế kinh hãi, im lặng.
Chỉ mong Từ Ân biểu ca đừng phát sinh tình cảm với vị quận chúa kia, nếu không thật sự đau đàu.
Không phải nàng nói nhà mình không tốt, mà vì cảm thấy hoàng gia không
coi trọng thương gia, bọn họ tuyệt không thể ở cùng nhau. Vạn nhất, Túc
Thân vương nổi giận, khai đao với biểu ca, nàng cũng chỉ có thể bỏ thể
diện đi cứu biểu ca.
Ai bảo, Từ Ân biểu ca là đích nam duy nhất của đại cữu Phượng Thiên Hựu.
Có đôi khi, người lo lắng chuyện gì, sẽ xảy ra chuyện đó.
Một người hầu đi tới báo cho Quý Như Yên: “Thất hoàng phi, bên ngoài phủ có một nam tử tên Tuế Tinh, nói có việc gấp tìm người?”
Quý Như Yên sửng sốt, Tuế Tinh vẫn còn ở Đôn Nhạc Châu?
Vì thế nàng gật đầu: “Ta ra gặp.”
Vừa tới cửa, Tuế Tinh thấy Quý Như Yên liền sốt ruột: “Tiểu thư, biểu
thiếu gia bị bắt giam ở phủ Túc Thân vương, bây giờ bên đó tuyên bố muốn giết biểu thiếu gia!”
“Cái gì?”
Quý Như Yên kinh hãi, nhanh chóng ra lệnh: “phủ Túc Thân vương ở đâu? Mau dẫn ta đi!”
Chủ tớ hai người nhanh chóng đi tới phủ Túc Thân vương, vừa tới của lớn liền thông báo thân phận của mình.