"Về sau thất hoàng phi nhất định sẽ sinh cho Hứa gia một tiểu tằng tôn
tử mập mạp, chắc chắn có thể làm cho Hứa lão tướng quân hảo hảo hưởng
phúc a!
"Chúc mừng thất điện hạ, chúc ngươi cùng thất hoàng phi sớm sinh quý tử, bạch đầu giai lão!"
"..."
Nhiều lời chúc phúc, ùn ùn kéo đến.
Lúc này Quý Như Yên mới phản ứng, thì ra cách phát âm từ sủi cảo cùng
tiểu hài tử của Thiên Độc quốc có chút giống nhau, thời điểm hỉ nương
vừa mới hỏi nàng, trong miệng nàng toàn là hương vị thịt tươi, làm sao
có thể chú ý đến việc nàng không phải đang hỏi về sủi cảo, mà là hỏi
nàng sẽ sinh tiểu tử sao?
Ba vạch hắc tuyến chảy xuống trán, khiến nàng sinh ra phiền muộn!
Bất quá, nàng vẫn phải giả bộ tươi cười, tiếp tục phụng bồi những lời chúc phúc của mấy người kia.
Một bên nhận lấy lễ vật của đối phương, một bên Quý Như Yên nhớ kỹ mấy nhân vật quan trọng trong thành Độc Hiết.
Dù sao thánh chỉ cũng vừa được ban ra, mấy ngày tiếp nàng cùng Lạc Thuấn Thần tất nhiên sẽ không thể ở lại thành Độc Hiết.
Nàng cũng cần tìm mấy người tốt, có thể chiếu cố Phượng Thiên Phủ thay nàng.
Lúc mời rượu chủ thành Độc Hiết, trước mặt vị quan thất phẩm kia, Lạc
Thuấn Thần đứng lên giới thiệu thay Quý Như Yên, "Như Yên, vị này chính
là Phạm Đại Đồng, Phạm lão gia, quan giai thất phẩm, chính là thành chủ
thành Độc Hiết. Mấy năm qua, cũng nhờ Phạm lão gia công chính nghiêm
minh, mới có thể khiến cho việc buôn bán trong thành Độc Hiết trở nên
rất tốt, thành chủ thu thuế cũng tăng trưởng trên diện rộng. Phụ hoàng
vì thế, còn khen ngợi Phạm lão gia đấy!"
Phạm Đại Đồng lớn lên mập mạp như heo, hắn có chút thụ sủng nhược kinh
mà nhìn thoáng qua thất điện hạ Lạc Thuấn Thần, tranh thủ thời gian đứng lên, chắp tay, "Thất điện hạ quá khen rồi, bổn quan chẳng qua chỉ tận
trung làm hết phận sự mà thôi. Hôm nay lại là đại hôn của thất điện hạ,
bổn quan có chuẩn bị phần hậu lễ cho hai vị, kính mong nhị vị vui lòng
nhận lấy!"
Bên môi Lạc Thuấn Thần kéo ra một nụ cười lãnh khốc, lạnh đến mức tận
cùng, "Phạm lão gia, chỉ cần hoàng phi của bổn cung thích lễ này, đương
nhiên bổn cung cũng liền ưa thích; nếu là nàng không thích, bổn cung
cũng không thích."
Ý của Lạc Thuấn Thần chính là, ngươi có thể tặng lễ, chỉ cần vuốt mông
ngựa đúng chỗ, bổn cung liền thu ngươi; nếu là vuốt nhầm chỗ, chính
ngươi chỉ như đống rau trộn.
Tuy rằng Phạm Đại Đồng lớn lên mập như heo, nhưng mà đầu óc lại xoay chuyển rất nhanh.
Lập tức chuyển thành khuôn mặt tươi cười, nói với Quý Như Yên, "Thất
hoàng phi, bổn quan chuẩn bị một chút lễ mọn cho ngài, mong ngài nhận
lấy!"
"Lễ gì a?"
Quý Như Yên mỉm cười, biết rõ Lạc Thuấn Thần đang muốn tăng thể diện cho nàng, cũng dạy cho những vị quan lớn này không nên xem thường một quận
chúa dị quốc như nàng.
Tuy rằng được phong làm quận chúa, nhưng lại chỉ là một cô nhi không cha không mẹ, nếu như Lạc Thuấn Thần không giúp nàng mà nói, chỉ sợ Phượng
Thiên Phủ muốn sinh sống trong thành Độc Hiết, cũng sẽ vô cùng khó khăn
đấy.
Phạm Đại Đồng cười hắc hắc, cầm lấy cái hộp trong tay tùy tùng, cung
kính đưa tới trước mặt của nàng, "Mời thất hoàng phi xem qua."
Quý Như Yên tiếp nhận cái hộp kia, chẳng qua chỉ mở ra xem một chút, hai mắt đột nhiên tỏa sáng, nở nụ cười, nhẹ giọng nói: "Phạm lão gia đã có
lòng, bổn hoàng phi xin nhận vậy. Tuy rằng bổn hoàng phi không cha không mẹ, nhưng nhà mẹ đẻ đều đã chuyển đến thành Độc Hiết cùng bổn hoàng
phi, ý định an cư lập nghiệp tại thành Độc Hiết, mong rằng Phạm lão gia
hảo hảo chiếu cố."
"Đây là tự nhiên, ngày mai bổn quan sẽ đến quý phủ, giúp đỡ quý phủ ổn định là được."
Phạm Đại Đồng lập tức cúi đầu cúi người, thấp giọng đáp.
"Làm phiền Phạm lão gia rồi."
Trong lòng Quý Như Yên thầm khen, tên Phạm Đại Đồng này đúng là một người khôn khéo....!
Nếu người này không thể thăng quan phát tài, thật đúng là không có thiên lý!