Có Lạc Thiên Thụy cùng Bùi Nguyệt đồng ý, Bùi Khê cũng chỉ có thể cứng ngắt mà kí xuống văn tự.
Lúc Bùi Khê kí văn tự, Quý Như Yên vừa nhận văn tự , nàng lập tức giao
cho Thế tử Phù Nhạc Thánh, "Thế tử ca ca, văn tự này ca ca phải cất giữ
cho tốt! Nói thế nào thì đây cũng là một đống tiền bạc đấy."
Khóe miệng Thế tử Phù Nhạc Thánh không khỏi co quắp, hắn hạ thấp giọng hỏi: "Đã rõ, có lợi như vậy thật không?"
Quý Như Yên liếc hắn một cái, hắn còn nói nàng thấy tiền là sáng mắt, thế tử ca ca không phải cũng như thế sao.
"Về sau cho ca một ngàn lượng!"
"Một lời đã định!"
Nghe tin mừng, mặt mày Thế tử phù Nhạc Thánh mừng rỡ, hắn cười gian xỏa như con hồ ly.
Lần trước hắn làm nhân chứng cho Quý Như Yên, đã làm lọt mất hai mươi ngàn lượng bạc ở Qúy phủ rồi.
Đương nhiên là ở thời điểm này phải trực tiếp vơ vét chứ.
Hắn sẽ không để cho bạc trắng lọt ra, vậy nên trước đó hăn phải lấy số bạc thuộc về mình.
Dó đó thứ nhất, bạc của Quý Như Yên tặng lúc trước hắn đã sớm giao cho
nương tử mới vào cửa, bây giờ Thế tử phi là nữ tử duy nhất trong Yên
vương phủ, đương nhiên phải để cho nàng quản chuyện bếp núc.
Bây giờ Quý Như Yên nói cho hắn một ngàn lượng, đây chính là hoàng kim!
Ha ha!
Chỉ cần trông giữ tốt văn tự này, hắn sẽ được không một vạn lượng, hắn có thể không chịu sao?
Lúc Quý Như Yên cùng Thế tử Phù Nhạc Thánh nói chuyện, Trấn Bắc Hầu phu
nhân Bùi Nguyệt đã để người đem tới một chén nước, xem bộ dáng như vậy
là muốn bắt đầu kiểm tra rồi.
Quý Như Yên nhìn chén nước một chút, đột nhiên nói ra, "Trấn Bắc Hầu phu nhân là muội muội Bùi quốc chủ, liệu người có thiên vị không? Mọi người khoan nói điểm này đã. Trước hết, ta nghĩ là mời Tam điện hạ đem một
chén nước lại đây, sau đó sẽ đến Thái tử cũng đem một chén nước tới,
không biết Bùi quốc chủ có ý kiến gì không?"
"Được!"
Bùi Khê đồng ý là vì Lạc Thiên Thụy là Thái tử điện hạ của Thiên Độc
Quốc, coi như là Quý Như Yên có thể dựa vào Thất điện hạ Lạc Thuấn Thần, thì cũng sẽ không thiên vị nàng.
Mà Thái tử càng là không thể thiên vị, một khi mà tra ra được thì mặt mũi của Hoàng thất Ti U quốc xem như vứt đi rồi,
Như vậy, đề nghị của Quý Như Yên cũng không có ai dị nghị.
Ba chén nước được đặt trên một chiếc bàn.
Quý Như Yên nhìn ba chén nước, sau đó nàng nói với Bùi Khê, "Bùi quốc chủ, xin mời!"
Bùi Khê nhìn nàng một cái đầy thù hằn, cuối cùng ông ta vẫn không nói
gì. Bùi Khê đi thẳng tới phía trước bàn, cầm lấy kim châm đâm xuyên vào
ngón tay, nặn ra ba giọt máu tươi nhỏ vào trong chén.
Quý Như Yên muốn chứng mình không mang theo thứ gì, thậm chí nàng còn để Dao Quang cuốn ống tay áo lên cao, lộ ra một đoạn củi chỏ, sau đó nàng
thản nhiên tiến lên, nặn ba giọt máu nhỏ vào trong ba chén.
Mọi người chăm chú nhìn sự biến hóa của trong ba chén.
Mấy hơi thở qua đi, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ khác nhau, sau
Trấn Bắc Hầu phu nhân Bùi Nguyệt cùng Bùi Khê – Quốc chủ của Di quốc
nhìn nhau.
Ngay cả Trấn Bắc Hầu phu nhân Bùi Nguyệt cũng không nghĩ tới kết quả sẽ
là dạng này, bà ta không khỏi kinh hãi đến biến sắc, "Tại sao lại như
vậy?"
Ba chén nước, có đến hai chén mà máu bên trong không hòa quyện vào nhau.
Nhưng mà bà ta đã sai người xử lí chén nước rồi mà.
Chuyện này. . .Chuyện gì thế này?
Trấn Bắc Hầu phu nhân Bùi Nguyệt chỉ cảm thấy toàn bộ bầu trời đều là bóng tối, kết quả như thế, bà ta là không kịp chuẩn bị.
Quý Như Yên ở một bên vuốt vuốt ngón tay, âm thanh bình lặn như sóng
trên hồ, "Trấn Bắc Hậu phu nhân, ta biết bà cùng Bùi quốc chủ là quan
hệ huynh muội. Bất quá, ta không phải con gái ông ta. Bà muốn ta trở
thành nữ nhi của ông ta nên đã giở thủ đoạn bên trong chén nước, huynh
muội các người muốn biện minh thế nào?
Tĩnh phi thấy thế liền dâng lên cơn giận dữ nhìn Trấn Bắc Hầu phu nhân
Bùi Nguyệt, nàng ra hiệu cho thái y đang đứng một bên, lớn tiếng dặn dò, "Lý thái y, ngươi mang mấy chén nước này đi kiểm tra, xem có điều gì dị thường hay không?"