Tĩnh phi nghe đến đó thực sự là không thể diễn tả được.
Nên biết rằng mặc dù Thập hoàng tử Phù Nguyên Tuấn đã chết, thế nhưng
Thánh thượng Phù Ngạo Thiên cũng không có oán trách Uyển phi điều gì.
Thậm chí để an ủi lòng của Uyển phi, ngài còn cố ý ban thưởng không ít châu báu cho Ngọc gia.
Qua chuyện lần này có thể thấy được lòng của Thánh thượng Phù Ngạo Thiên đối với Uyển phi cũng không có lạnh nhạt. Tuy rằng không phải là quý
phi, nhưng địa vị của nàng ta ở trong lòng của Thánh thượng vẫn là Uyển
phi.
Điều này Tĩnh phi rõ ràng hơn người khác, mặc dù nói Thánh thượng hiện
tại rất cưng chìu nàng nhưng không có nghĩa là Thánh thượng sẽ lập tức
vì nàng vứt bỏ cả một rừng hoa. Uyển phi vốn là một cô gái yếu đuối, vẻ
đẹp của nàng giống như là như hoa lan có sức quyến rũ mê người. Bản thân nàng xinh đẹp như hoa hạnh, vô cùng thuần khiết, khi cây ra trái cũng
đắng chát vô cùng.
Uyển phi dập đầu lần nữa:
"Tỷ tỷ, muội lo sợ là hai ngày này Hoàng hậu nương nương sẽ ra tay với chúng ta."
"Những lời này của ngươi là có ý gì? Nói rõ ra đi!"
Tĩnh phi thật sự là không thể chịu nổi đối thoại như vậy, quả thực là không đầu không đuôi.(Edit: Ân Đồng Beta: Fuki Nguyễn truyen.org)
"Tỷ tỷ cũng biết, Uyển nhi là người bên cạnh của Hoàng hậu nương nương,
cho nên đối với một số nội tình của nàng ta coi như là cũng biết một
phần. Dung ma ma, người ba năm trước đây bị tuyên cáo ra bên ngoài là đã chết, nhưng trên thực tế thì mỗi tháng Hoàng hậu nương nương đều phái
mười người ra khỏi cung để chăm sóc cho Dung ma ma, về sau có một tên
hầu hạ say rượu bạo gan để lộ chuyện bí mật của Hoàng hậu nương nương ra ngoài, nói rằng viện nhỏ bên ngoài cung của Cốc Hoàng Hậu là dùng để
xây cung điện ngầm."
Uyển phi dùng tốc độ rất nhanh để nói ra những lời này.
Tĩnh phi nghe được nhữnglời đó, nàng cho rằng Uyển phi dường như đang nói những chuyện có trong sách:
"Vậy tại sao ngươi không đi tìm Thánh thượng rồi nói cho ngài biết, mà ngược lại đi nói với ta?"
Tĩnh phi cũng không hoàn toàn tin vào lời nói của Uyển phi, lòng của nàng không thể không đề phòng nàng ta.
Uyển phi cười khổ:
"Mặc dù Thánh thượng sẽ triệu kiến muội vào nhưng chỉ muốn muội yên lặng đứng một bên, còn ngài thì bàn chuyện với người khác, không cho phép
muội nói bất cứ điều gì, muội vốn không có biện pháp truyền đạt việc này cho Thánh thượng!"
"Xây cung điện ngầm cũng không phải là chuyện nhỏ, ngươi khẳng định sao?"
Uyển phi nghiêm túc xòe bàn tay ra:
"Muội xin thề dưới danh nghĩa nhất tộc Ngọc thị, tuyệt đối không dám nói nửa lời giả dối! Mỗi tháng Hoàng hậu nương nương đều đưa tỳ nữ đi vào
bên trong đó, ít nhất là mười tới mười lăm người. Mỗi tháng đều đưa
người vào nhưng lại không nhìn thấy có một người nào đi ra cả."
Kỳ thực những lời của Uyển phi đều là sự thật, mỗi tháng vào ngày mười
bốn, Cốc Hoàng Hậu sẽ đưa một nhóm tỳ nữ đã được chọn lọc tỉ mỉ vào tòa
viện kia cho Dung ma ma sai bảo.
Chẳng qua là Dung ma ma muốn luyện tập Vu Thi Thuật đương nhiên cũng cần phải dùng tới máu của trinh nữ, tiếp đó khi âm khí trở nên nặng nhất
nàng ta sẽ đạt đến công năng lớn nhất.
Nếu không Dung ma ma làm sao có thể trong ba năm ngắn ngủi mà trực tiếp biến thành vu thi cao cấp được chứ!
Cũng chính là bởi vì có Dung ma ma nên Cốc Hoàng Hậu mới có thể bình tĩnh khi thấy ba mươi vạn đại quân bị đoạt đi.
Thực ra là dựa vào người trong tay nàng còn cường đại hơn ba mươi vạn đại quân kia.
Tĩnh phi đứng lên, từng bước từng bước đi về phía Uyển phi, duỗi tay ra đỡ Uyển phi đứng lên:
"Ngươi đã gọi ta một tiếng tỷ tỷ, ta đương nhiên sẽ giúp ngươi. Đứa nhỏ
Nguyên Dịch này còn nhỏ, ở Hoàng cung cũng không an toàn nên dứt khoát
đưa đến Yên vương phủ, để cho hắn làm bạn cùng với Nguyên Chiêu. Muội
muội có đồng ý hay không?"
Uyển phi biết rằng Tĩnh phi chưa thật sự tin lời của nàng nên muốn giữ
Nguyên Dịch ở trong tay. Ở Yên vương phủ, tương lai Yên vương cũng sẽ
không làm khó Nguyên Dịch. Đối với ý kiến này Uyển phi cũng không có
phản đối.
Ngay sau đó liền có người cầm lệnh bài của Tĩnh phi hộ tống Thập ngũ
hoàng tử Phù Nguyên Dịch đến Yên vương phủ, để cho hắn cùng làm bạn với
Nguyên Chiêu.