Mấy năm qua bận rộn
việc làm ăn của công ty, hôm nay muốn nói rõ một chút về tình cảm của
tôi, mục tiêu là những bạn đọc nữ rãnh rỗi thích xem chuyện xào xáo của
người nổi tiếng (thật ra thì tôi biết mọi người sẽ bị sắc đẹp của tôi
dẫn dụ đến đây), về phần những người làm ăn buôn bán chung với công ty
tôi, thật ra thì đọc đến đây thì quý vị có thể tắt đi rồi, đừng để
chuyện tình cảm của tôi làm lãng phí thời gian làm ra tiền của quý vị,
nếu không lần sau gặp mặt sẽ phản ứng như thế nào đây?
Được rồi, quay trở lại chuyện chính.
Tối hôm qua tôi đặt vé máy bay, sáng nay bay về nhà thăm cha mẹ, mới vừa xuống máy bay đã xem được đoạn video thân mật.
Xem xong rồi, tôi rất tức giận, hết cách rồi, ai bảo tôi ngứa mắt chứ, ai
bảo người ta còn dám nhắc đến nữ thần của tôi chứ. Thích thân mật như
thế nào là việc của anh, anh nhắc đến nữ thần của tôi với mục đích gì?
Cưới cô ấy rồi lại phản bội cô ấy, bây giờ đá cô ấy rồi, anh ôm niềm vui công khai người tình mới sao, ý anh muốn nhấn mạnh sự cô đơn của nữ
thần tôi sao? Theo như những lời anh nói, anh thật sự thấy có lỗi với cô ấy, nhưng anh không cần bồi thường đâu, bởi vì nữ thần của tôi không
cần.
Bây giờ chính thức giới thiệu cho mọi người biết nữ thần của tôi, Khương Đường.
Khương Đường, một siêu mẫu, một người rất nổi tiếng, nhưng tôi vẫn cho rằng cô ấy là Khương Đường sắt đá, Khương Đường mù lòa.
Trước tiên nói một chút về lai lịch của Khương Đường sắt đá.
Bức này là tôi chụp được, năm đó cô ấy mới tham gia vào công ty người mẫu
vì thắng giải trong cuộc thi so tài, lúc đó tôi là một ông chủ nhà hàng
hải sản không có tiếng tăm gì. Ngày đó cô ấy cùng bạn đến dùng cơm, đẩy
cửa đi vào, cả người sáng bừng, tôi liếc thấy đã muốn chiếm hữu cô, mọi
người có nói tôi thích mặt cô ấy hay ngực cô ấy hay chân dài cũng không
sao, dù sao tôi bị trúng tiếng sét ái tình với cô ấy. Cô ấy tới tính
tiền, tôi nói là tôi mời bữa cơm đó, cô ấy lạnh lùng liếc tôi một cái,
rồi đặt lên bàn tôi mấy tờ tiền không cần lấy lại tiền thừa.
Đúng vậy, tôi nhìn trúng cô ấy, nhưng cô ấy không coi trọng tôi.
Tôi chạy đến những buổi biểu diễn của người mẫu chỉ để nhìn thấy Khương
Đường, Thẩm Tố (Khi đó quỷ mới biết cô ta là bà con xa của tôi) hỏi tôi
có hứng thú làm người mẫu hay không, tôi không có hứng thú, nhưng sợ
Thẩm Tố đuổi tôi đi, nên cũng làm bộ nói chuyện qua loa với cô ta, trò
chuyện một chút mới phát hiện ra là bà con (Để theo đuổi nữ thần, cái gì tôi cũng phải nắm rõ, Thẩm Tố nên cảm ơn Khương Đường, không nhờ cô ấy, tôi đẹp trai như vậy sao làm em họ của cô được chứ.)
Trong lúc
Khương Đường ở Hàng Châu, tôi rãnh rỗi đi quấy rối cô ấy. À…. Không,
rãnh rỗi đi theo đuổi cô ấy. Năm đó tôi mới 24, cũng coi là thịt tươi,
hàng chất lượng cao, nhan sắc hấp dẫn biết bao người mẫu, nhưng chỉ có
Khương Đường là không để tôi vào trong mắt, quả thật là sắt đá, coi tôi
là cặn bã, mềm cũng không được mà cứng cũng không xong.
Trước ngày cô ấy đi Bắc Kinh để phát triển nghề người mẫu, tôi chặn cô ấy lại, hỏi cô ấy có phải chê tôi không có tiền.
Cô ấy nói là không thật sự nghĩ như vậy, chỉ là từ đầu đã không thích tôi.
Cô ấy đi, tôi liều mạng kiếm tiền, cũng rất thuận lợi, một bước lên được như bây giờ cũng coi như là may mắn.
Khương Đường sắt đá đến đây kết thúc, tiếp theo là Khương Đường mù lòa.
Lúc tôi kiếm được một tỷ thì Khương Đường cũng đã là một người mẫu rất
thành công, nếu không thì sao có thể nói là nữ thần được, chính là nhờ
thực lực của cô ấy. Tôi mới mua được chiếc xe thể thao thì lập tức đi
tìm cô ấy, cô từ đằng xa đi tới, tôi lại chụp được một bức (Hình minh
họa), rất đẹp phải không? Vậy mà kỹ thuật chụp hình của tôi có khá hơn
thì cô ấy cũng không để ý, cô ấy lại lạnh lùng cự tuyệt tôi, lý do đại
khái như sau:
“Thẩm Kình anh có biết anh là nhà giàu mới nổi không?
Thẩm Kình anh cho rằng anh có tiền thì tôi sẽ thích anh sao?
Lầm rồi, anh có tiền hay không thì tôi đều không thích anh, ai bảo anh vừa vô lại vừa không có phong cách.”
Lúc ấy tâm tình của tôi là như vậy (Hình minh họa: Ngũ Lôi Oanh Đỉnh*)
*Ngũ Lôi Oanh Đỉnh: sét đánh ngang tai, chịu sự đả kích lớn.
Không phải người đẹp sẽ yêu tiền sao? Tại sao cô lại không bị thu phục? Mặc
dù tôi vô lại nhưng được cái đẹp trai mà, ngay cả tôi mà cô ấy còn coi
thường, rốt cuộc cô ấy thích cái gì chứ?
Tôi rất tức giận, tôi
nguyền rủa cô ấy cả đời không ai thèm lấy cuối cùng chỉ có thể gả cho
tôi mà thôi, sau đó cô ấy cho tôi một bạt tai. Rồi sau đó cô ấy yêu, cô
ấy lập gia đình, chú rể là ai thì mọi người cũng biết, mặc dù trong lòng không phục, nhưng lại không thể thừa nhận, người ta có dáng dấp trí
thức phong độ, tôi có học theo cả trăm năm cũng không được, mấu chốt là
tôi cũng không muốn học, tôi là tôi, một nhà giàu mới nổi vừa không trí
thức lại không phong độ.
Nữ thần kết hôn, chú rể không phải là
tôi, tôi lại tiếp tục lao đầu kiếm tiền, buổi tối dẫn đồng nghiệp đi
uống rượu, nhưng tôi vẫn giữ mình trong sạch, trong lòng tôi có nữ thần, mặc dù cô ấy không quan tâm đến tôi, nhưng tôi cũng không quên được cô
ấy. Sau đó có một ngày, chuyện tình cẩu huyết đã xảy ra, ở một vũ hội
hóa trang (Tất cả chúng tôi đều mang mặt nạ, nhưng nữ thần có hoa thành
tro thì tôi vẫn nhận ra được), tôi thấy cô ấy không ngừng uống rượu, say khướt nằm trên quầy bar, có kẻ thừa dịp thừa nước đục thả câu mang cô
đi.
[Viết đến đây cho tôi nói lên quan điểm của bản thân. Tôi
thật sự rất nghi ngờ. Đêm đó cô ấy biết bị chồng phản bội, đi uống rượu
cũng có thể hiểu được, có thể nghĩ là cô đi uống rượu để phát tiết,
nhưng tửu lượng của cô được công chúng công nhận, tại sao ngày đó lại
uống say? Trong rượu bỏ thứ gì đó chăng? Tại sao có người (người bỏ
thuốc?) muốn mang cô đi?
Mang một người đẹp say rượu đi thì thật
ra cũng có thể hiểu, nhưng tôi còn nghi ngờ, “Hung thủ” khẳng định đã
làm giám định DNA rồi tung bằng chứng đó lên internet (Câu hỏi: Ai là
người đã từng tiếp xúc với Đóa Nhi?), biết cha đẻ Đóa Nhi là người khác, nếu không “Hung thủ” đi giám định DNA có nghĩa lý gì, vấn đề đã dễ
hiểu, giả như “Hung thủ” trước đó không biết hoặc không nghi ngờ Khương
Đường từng có tình một đêm. Kết luận, tại sao Khương Đường sinh con gái
thì “Hung thủ” đã nghĩ đến việc làm giám định DNA? Hay bởi vì Đóa Nhi
quá giống mẹ?]
Quay lại đêm đó, tôi đương nhiên không chấp nhận
để người khác mang nữ thần đi, tôi đánh đối phương một quyền, đưa nữ
thần lên xe tôi [Tôi không dám tưởng tượng ngày đó không có tôi ở đó, cô ấy sẽ có khả năng sập bẫy của “Hung thủ”, kết quả sẽ là, cô ấy sẽ phải
ly hôn, “Hung thủ” trốn thoát, ha ha.]
Đêm đó tôi cái gì cũng
không muốn, chỉ muốn hỏi cô ấy một chút vì sao lại không ở cùng anh ta,
ngược lại uống đến bộ dáng say mèm như vậy.
Kết quả cô ấy coi tôi như là anh ta (Chỗ này phải có dấu ngoặc kép?), cô ấy nằm trong lòng
tôi mà khóc, mắng “tôi” khốn kiếp, hỏi “tôi” tại sao lại đi tìm xx, tại
sao…… Cô ấy khóc cũng đẹp nữa mọi người biết không? Sướng quá nên tôi
cũng quên cầm điện thoại di động để chụp lại, sướng quá nên tôi hôn cô
ấy tới tấp, trong mắt cô ấy tôi là chồng, tôi không nhịn được.
Tôi có thể tìm rất nhiều lý do, ví dụ như tôi quá yêu cô ấy, ví dụ như đàn
ông tự chủ rất kém, nhưng tôi không muốn như vậy, tôi có lỗi với cô ấy.
Tôi phạm sai lầm, điều này không che giấu được sự thật, tôi sợ cô ấy hận tôi, nên trên đường đã mua thuốc tránh thai khẩn cấp đặt bên cạnh cô ấy rồi, còn những cái khác thì không quan tâm.Cô ấy khẳng định đã uống
tránh thai, đoạn ghi âm trước đó cũng đã xác nhận điều đó, nhưng cô ấy
không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy, đến tôi cũng hoàn toàn không ngờ tới.
Sau đêm đó, tôi thật sự không cam tâm, tôi muốn
đoạt lại cô ấy, nhưng tôi biết đây chẳng qua là tôi đơn phương cô ấy,
quen biết cô ấy chỉ gây thêm phiền não cho cô ấy thôi, cho nên tôi chỉ
có thể xem như chưa từng xảy ra chuyện gì hết, tiếp tục làm ăn, tiếp tục len lén để ý tin tức của cô ấy. Cô ấy có thai, tôi chưa bao giờ nghĩ đó là đứa bé của mình, tôi chỉ cảm thấy ghen tỵ, cái ghen tỵ mà từ trước
đến giờ tôi chưa bao giờ có.
Đóa Nhi được một trăm ngày, cô ấy
đương nhiên không mời tôi, nhưng tôi muốn nhìn thấy đứa con chung của cô ấy và người “trí thức” đó, tôi thầm ước cô sinh ra một nha đầu xấu xí,
tôi châm chọc một trận không ngừng (Lời thật lòng). Do dự mấy đêm, cuối
cùng tôi không nhịn được nữa, mặt dày cầu xin Thẩm Tố (Chị gái tốt nhất
thiên hạ) cho tôi đi cùng. Tôi nhìn thấy Đóa Nhi, giống cô ấy như đúc,
rất xinh đẹp. Đối mặt với con gái của nữ thần, tôi không thể chê cười
được điều gì, chỉ là trong lòng ghen tỵ đến phát rồ.
Cũng chính
tại bữa tiệc trăm ngày của Đóa Nhi, “Hung thủ” lợi dụng thời cơ tung kết quả DNA để hãm hại cô ấy. “Trí thức” ngoài miệng thì nói tin cô ấy,
quay đầu lại thì bắt buộc cô ấy phải đi giám định DNA, chứng minh Đóa
Nhi đúng là không phải của anh ta………….. Cho đến khi Khương Đường ly hôn, rồi sau đó cô ấy công bố đoạn ghi âm, thì tôi mới biết, thì ra Đóa Nhi
là bảo bối của tôi, thì ra là nữ thần sinh con gái của tôi.
Ngày đó cô ấy ly hôn, là ngày tôi vui sướng nhất trong suốt cuộc đời, không phải hả hê, mà là tôi có cơ hội.
Đứa bé là của hai người, nhưng nếu cô ấy không đồng ý, thì tôi không dám
mạo hiểm nói ra ngoài, tôi bí mật tìm cô ấy, nói cho cô ấy biết người
đàn ông đêm đó chính là tôi, cô ấy cho tôi một bạt tai, cần phải vậy.
Tôi nhận sai, tôi cầu xin cô ấy cho tôi một cơ hội, cô ấy không chịu
đồng ý, vì cô ấy đâu có thích tôi. Mọi người nói cô ấy yêu tiền, nhưng
cô ấy thật sự không cần, mặc kệ là tài sản sau ly hôn hay gia nghiệp của tôi cô ấy đều xem thường, cuối cùng cô ấy chỉ muốn gả cho một người trí thức phong độ lý tưởng thôi.
Nhưng người “trí thức” ân ái cùng
người khác, còn đạp cô ấy một cú. Khương Đường, em nên mở to hai mắt ra
mà nhìn, tôi đây là một nhà giàu mới nổi vậy mà cũng không có chút giá
trị nào trong mắt em sao? Em tìm không thấy, tôi nói cho em biết, tôi
vừa du côn lại không có phong độ, trong mắt tôi chỉ có một mình em, tôi
mắng em là một Khương Đường sắt đá lại không có mắt nên gả cho lầm
người, nhưng ở trong lòng tôi, em mãi mãi là nữ thần của tôi.
Bị người khác khi dễ, em có thể nhịn được, nhưng tôi không nhẫn nhịn nổi, hôm nay tôi muốn nói cho mọi người biết:
Khương Đường không phải là một người đáng thương bị người ta vứt bỏ, cứ coi
như toàn thế giới không cần cô ấy, thì còn có Thẩm Kình tôi đây cần cô
ấy;
Đóa Nhi không phải là con hoang. Con bé cho ba, cứ coi như mẹ của con bé không muốn nhận tôi…. Thì tôi vẫn là ba của Đóa Nhi.
Được rồi, tới nhà tôi rồi, thổ lộ với nữ thần cũng xong rồi, tôi cần phải
chuẩn bị ứng phó với mẹ tôi, đây mới chính là cuộc chiến quan trọng.
Nhưng cho dù hàng tá chổi lông gà lần lượt bay về phía tôi thì tôi cũng không hối hận, bởi vì tôi yêu Khương Đường, tôi yêu Đóa Nhi.
Cuối
cùng, hy vọng mọi người ủng hộ tôi theo đuổi hai mẹ con họ, tết Nguyên
Đán có rút thưởng, phần thưởng là một biệt thự trị giá ba chục triệu.
May mắn đuổi kịp nữ thần, thì sẽ có nhiều hoạt động bốc thăm trúng
thưởng dành cho mọi người hơn nữa, ngày kỉ niệm yêu nhau, ngày kỉ niệm
kết hôn, sinh nhật bảo bối lớn nhỏ……. Chỉ mới suy nghĩ đến thôi đã cảm
thấy hạnh phúc rồi, [nhe răng] [nhe răng] [nhe răng].
“Đường Đường, Thẩm Kình chính là ba của Đóa Nhi sao?” Khương Thục Lan ngồi bên cạnh cháu gái, nhìn cháu gái xong lại nhìn đoạn tỏ tình trên blog,
Khương Thục Lan giống như bị những dòng chữ của Thẩm Kình làm cho vui
sướng, vẻ mặt bà yên tĩnh, ánh mắt tươi cười, lần đầu tiên bà cảm nhận
được cái gì gọi là năm tháng yên vui.
Thì ra cháu gái bà ly hôn với Cố Đông Thần không phải bắt đầu cơn ác mộng, mà là khởi đầu của hạnh phúc.
Khương Đường không phủ nhận, cô nhìn con gái đang ngủ say ở trên giường, rồi
lại đọc những dòng chữ Thẩm Kình viết. Thẩm Kình viết trên blog rất tình cảm rất chân thật, người ngoài không biết, nhưng Khương Đường biết có
hai chỗ giả mạo. Một là hai người ở bên nhau cả đêm. Những tình tiết
trong quán bar được anh dàn dựng hư cấu, nhưng những điều này lại phù
hợp với đoạn ghi âm của cô, nên cũng không vấn đề gì, còn một chỗ nữa là thời gian Thẩm Kình theo đuổi cô một lần nữa.
Khương Đường nhìn
bức ảnh Thẩm Kình chụp, căn cứ vào quần áo, chính là lúc cô đang tham
gia Victoria’s Secret cũng là lúc cô biết Cố Đông Thần. Như thế thì cho
là các phóng viên sẽ nhắm tới, cũng có được bằng chứng là cô cự tuyệt
Thẩm Kình vì Cố Đông Thần đang theo đuổi cô, đoạn tuyệt Thẩm Kình vì anh không bằng Cố Đông Thần.
Người này, suy nghĩ rất chu đáo……………..
Đột nhiên Khương Đường toát mồ hôi lạnh sau lưng, cô lập tức gọi điện thoại cho Thẩm Kình.
Thẩm Kình vẫn còn đang trên đường về nhà, vừa đăng lên blog xong thì anh bị
quấy rầy không ngừng, anh đang do dự tắt máy hay không, thì điện thoại
của “Vợ” gọi tới.
“Chưa gì đã nhớ anh rồi sao?” Thẩm Kình dựa vào thành ghế, giọng nói vui vẻ.
Khương Đường đã đi vào phòng tắm, nhỏ giọng hỏi anh: “Thời gian em mang thai
có thể sẽ bị đoán ra, lỡ như tìm được đến câu lạc bộ mặt nạ đó thì sao?
Đâu chắc là câu lạc bộ đó còn giữ đoạn video giám sát hay không…………..”
“Đêm hôm đó anh đã xử lý rồi.” Thẩm Kình đưa mắt nhìn tài xế, không nói tỉ
mỉ, giọng nói trầm thấp truyền đến tai Khương Đường, so với mọi lời nói
ngon ngọt của anh thì lời này của anh khiến cô rung động. Trong tình
huống đó, anh vẫn có thể suy nghĩ chu đáo đến vậy sao?
“Cảm động
rồi đúng không?” Khóe môi Thẩm Kình nhếch lên, tròng mắt đen nhìn ra
ngoài xe, trong đầu hiện lên khuôn mặt lạnh lùng của cô. Có mấy lời
không tiện nói, Thẩm Kình đành kết thúc cuộc trò chuyện, nhắn tin cho
cô: Anh về nhớ thưởng đó.
Khương Đường thấy mấy chữ này, âm thầm cười.
Thưởng sao?
Giống như không tìm được lý do để cự tuyệt.
Cũng trong lúc đó, Lâm Tịch ở trong biệt thự, tâm tình cô ta nặng nề thay
quần áo xong, ra ngoài chỉ thấy Cố Đông Thần đang đứng ở cửa sổ sát đất
đưa lưng về phía cô ta, bóng lưng anh ta cao lớn rắn rỏi, khiến cho
người ta có một cám giác đè nén.
Lâm Tịch từ từ đi tới, e dè ôm
lấy eo anh ta, khuôn mặt dính vào trên lưng anh ta: “Uyển Uyển đề nghị
em làm giám định DNA, em đồng ý, nhưng em không có ý muốn hại Khương
Đường. Đông Thần, là em sai, anh có tức giận như thế nào em cũng không
sợ, chuyện đó em không làm, em không muốn anh hiểu lầm, Uyển Uyển mang
kết quả giám định cho em xem trước, em thật sự không ngờ là Khương Đường có người khác.”