"Chị hai, Lăng lão đại." Hai người vừa xuống xe đã có người đến đón tiếp, sau đó người kia đưa chìa khoá chiếc xe đã chuẩn bị sẵn cho Băng
Tâm.
Nhìn chiếc xe trước
mặt Tâm chỉ nở nụ cười nghiền ngẫm mà Lăng Kiệt lúc này vốn liếc mắt một vòng lại thấy biểu hiện cứng nhắc của người đàn ông kia thì không khỏi
nhíu mày.
Nhưng còn chưa đợi
anh nói gì đã thấy Tâm ngồi lên xe rồi nên anh cũng đành ngồi vào xe.
Còn chưa đợi anh thắt dây an toàn chiếc xe đã lao vút đi.
"Đã biết rõ là một cái bẫy sao em còn nhảy xuống mà tìm nguy hiểm?" Lăng Kiệt cũng không
mấy để ý chỉ vừa thắt dây an toàn vừa hỏi bâng quơ.
"Đã lâu rồi mới
có dịp bị người ta truy sát, phải tận dụng cơ hội chứ." Tâm cũng chỉ
nhìn đoạn đường phía trước cười nhẹ trả lời. Kẻ có thể cài người vào
cạnh cô như vậy quả thực là phải hành động tỉ mỉ và cẩn thậm lắm mới có
thể làm được.
Cho dù người này
khá cẩn thận nhưng lại hành động nóng nảy và có vẻ như coi thường bản
lĩnh của cô thì phải, chính xác là một con đường ngu xuẩn tự tìm đến cái chết.
Lời Tâm vừa nói dứt thì ở đằng sau đột nhiên xuất hiện một loạt xe đuổi theo bắt đầu tấn công xe của hai người.
Từ cửa sổ xe phía
sau có hàng loạt các loại súng chĩa ra nã đạn về phía xe Tâm và Kiệt
đang ngồi. Kiệt hơi nheo mắt nhìn đám người đằng sau qua gương chiếu
hậu. Anh hơi nhướn mày, trong mắt toát rá hứng thú nồng đậm.
"Kỹ thuật bắn khá tốt." Anh nhận xét khi nhìn thấy mấy người kia bắn về phía họ.
"Tất nhiên rồi,
nếu không phải người làm được việc thì bọn sao có thể phái đi truy sát
tôi được." Tâm vừa trả lời vừa đánh tay lái tránh đạn.
"Chiếc xe này không thể sử dụng phanh sao?" Kiệt để ý thấy khi Tâm lái xe không hề sử dụng
phanh xe mà chỉ căn chỉnh đánh tay lái và giảm ga nên anh khá chắc chắn
về thắc mắc của mình.
"Ừ, lần này bọn họ chơi khá lớn, ngay cả những kẻ phản bội Thiên Đường có khả năng bị bại lộ cũng không tiếc."
"Em đúng là rảnh
quá." Kiệt cũng không nói thêm nữa, anh tin tưởng kỹ thuật lái xe của
cô, nhưng mà cô gái này cũng rất vui tính, thấy cái hố đào sẵn còn tự
động nhảy vào, mặc dù cô có thể an toàn rời khỏi cái hố đó.
Lúc này Tâm chỉ
cười coi như chấp nhận lời anh nói. Cô đánh tay lái vào một con đường
núi khá vắng vẻ và tất nhiên là những chiếc xe kia cũng đuổi theo.
Chỉ thấy Tâm tăng
thật nhanh tốc độ lên mà với việc lái xe không có phanh trong đường núi
như thế này thì đúng thật là coi tính mạng của bản thân như rác. Nhưng
mà hai người trên xe vẫn rất bình tĩnh, người thì tập trung lái xe còn
người kia thì ngồi ngắm người lái xe.
"Lên trên đoạn
dốc thì nhảy xuống nhé." Lúc này Băng Tâm chợt lên tiếng cũng tháo dây
an toàn ra. Lúc này cô cũng chẳng buồn để ta người bên cạnh xem anh ta
có nghe thấy lời mình không bởi vì nếu anh không nghe được mà chết thì
phải tự chịu thôi.
Cô cũng không
phải rảnh tới mức vừa tránh binh người kia truy sát vừa lo cho tính mạng anh. Mà có một điều chắc chắn là anh ta sẽ tự lo được nếu không thì anh đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Kiệt nghe thấy Tâm
nói vậy thì lập tức tháo dây an toàn, mở cửa xe và nhảy xuống. Khoé mắt
liếc qua thì thấy Tâm cũng rất lưu loát nhảy xuống xe mà chẳng buồn liếc về phía anh.
Hai người đồng
thời mở cửa xe, cuộn tròn người lăn về phía hai bên đường. Toàn bộ quá
trình chỉ diễn ra trong vài giây, cũng khiến những chiếc xe đằng sau
không kịp phát hiện.
Tuy nói hai người
đã tung hoành hắc đạo không viết bao lâu nhưng nhảy khỏi xe khi xe đang
chạy với tốc độ nhanh như vậy thì tất nhiên là cả người cũng bị thương
ngoài da chút ít.
Vừa lăn ra ven đường Tâm đã nhổm người dậy, móc một cây súng mi ni từ ngang hông ra bắn thẳng về mấy chiếc xe vừa lao qua.
Chỉ thấy ngay sau đó là cảnh những chiếc xe kia lập tức nổ tung tạo lên cột lửa lớn giống hình cây nấm.
"Loại đạn này có
vẻ khá giống bom hạt nhân." Lăng Kiệt cũng bò dậy đi về phía cô, vừa đi
anh vừa liếc nhìn những chiếc xe bị nổ cách đó không xa. Dù đứng ở đây
nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được một loại sóng mạnh, hơn nữa độ nóng ở cách xa như vậy mà cũng đã gần tới mức cháy da cháy thịt.
"Nó là sáng chế cải tiến của khi nghiên cứu về uranium, sức mạnh công
phá khá lớn nhưng lại không có ảnh hưởng gì tới người sử dụng, nó chỉ có tác dụng làm nổ thôi." Tâm trả lời, mắt lại nhìn về mấy chiếc xe bị nổ
vụn mà hài lòng.
Những cũ khí cô
mang bên người đều là vũ khí được chế tạo với sức mạnh công phá và tính
năng mạnh nhất. Cô rất ít khi được sử dụng chúng trong những hoàn cảnh
này nên bây giờ mới cảm thấy khá hài lòng thôi, thật ra lúc thử nghiệm
chúng cô cũng chỉ nhìn qua mà thôi.
"Vậy giờ em nên tìm người đưa chúng ta về thôi." Kiệt nhìn quanh vốn phía vắng tanh nói.
Được nhìn những gì
Tâm có trong vài ngày nay, Kiệt chợt cảm thấy con đường bắt vợ của kình
thật sự là rất tăm tối. Quyền lực, tiền tài, địa vị..... cô đều có, còn
tình cảm chân thành thì còn cần rất nhiều thời gian để chứng minh.
Nhưng dù sao thì có một chút hi vọng mong manh để đưa cô về làm chủ mẫu của Liệt Hoả cũng tốt hơn là không có hi vọng gì.
Không bao lâu sau
đã có một chiếc xe được lái tới để đón hai người và tất nhiên người tới
là Tường Vy và Bạch Long. Thật sự mà nói thì việc đưa được Tâm vac Kiệt
về đối với họ giờ phút này còn quan trọng hơn tất cả những chuyện khác.
Họ lập tức về
Thiên Đường để giải quyết vấn đề dữ liệu bảo an bị tấn công và tiện thể
có thể xử lý luôn kẻ không biết sống chết là gì kia.