- Hoàng Tồ. Chúng ta liên thủ. tiêu điệt người này...
Trong số mấy người tại đây, u Ảnh Ma Chủ hận Dương Phàm thấu xương nhất.
Hai người nước lửa không dung hòa, không phải ngươi chết thì là ta vong.
Tuy nhiên u Ảnh Ma Chủ cũng biết rõ hiện nay Dương Phàm không tầm
thường, muốn đánh chết hắn ít nhất phải Tần Hoàng Tô ra, tay,
ba người liên thủ mới nắm chắc thật lớn.
- Cạc cạc cạc. Thẳng nhãi ma đẩu. Hỗ gia gia đang lo không có đối tượng đánh nhau...
Hồ Phi xoa tay. hung phấn không thôi.
Thẳng nhãi ma đầu?
Vẻ mặt u Ảnh Ma Chủ cực kỳ trầm trọng, lửa giận toàn thânbị áp chế tới cực điểm.
Khóe miệng Dương Phàm hiện lên một tia cười nhạo, thản nhiên liếc mắt nhìn hắn một cái. không thèm đê ý.
- Dừng tay!
Tần Hoàng Tổ ngăn cản hành động của u Ảnh Ma Chủ, lạnh lùng đảo qua Dương Phàm cùng Hồ Phi:
- Hai người các ngươi còn không nhanh rời cấm địa hoàng tộc ta...
Lời nói vừa ra. u Ảnh Ma Chủ ngẩn ra. trên mặt Vô u Ma Hoàng cùng
lộ vẻ khó hiểu. Đây không phù hợp với tác phong của Tần Hoàng
Tồ.
Nếu đổi là ngày trước, Tần Hoàng Tổ không nói hai lời. trực tiếp đem hai người một lần bắt giết.
Tần Hoàng Tổ không làm gì bọn họ, chỉ là đuổi đi, đây đã là lưu tình lớn lao.
Hồ Phi chống nạnh, không chút nể mặt. Hắn chi biết nói chuyện
bằng nắm tay. cái gì Tần Hoàng Tô đêu chưa từng nghe nói!
Dương Phàm cười rúm tim nhìn u Ảnh Ma Chủ, khiến hắn trong lòng phát lạnh, không có ý rời đi.
- Dương tông sư. nói rõ ý đổ đến cùa ngươi!
Sắc mặt Tần Hoàng Tổ ngưng trọng, nhìn thẳng nam nhân nhìn không
thấu trước mắt lại quật khới kỳ tích như sao chôi này.
Hiện tại nhân giới, từ Bắc Tần đến Nội Hải, thậm chí là Cực
Bắc. Đại Tần. Ngoại Hải vực đều có dấu chán Dương Phàm từng lưu lại.
Uy danh hắn là từ tầng thấp nhất Tu Tiên giới,
từng chút tạo nên. càng làm cho người ta ngạc nhiên thán phục
cùng kính nể.
- Dương mỗ không vi gì khác, chi muốn phong sát ma đẩu này.
Dương Phàm đưa một ngón tay chi vào u Anh Ma Chủ.
Giờ phút này tu vi của u Ảnh Ma Chủ không ngờ đạt tới Độ Kiếp hậu kỳ, mà mói được bao nhiêu năm?
Tuy nhiên ma đẩu này đến từ thượng giới, cảnh giới cũ cực cao.
nếu không thểm hạn chế. qua mấy trăm năm nữa có lẽ liên đạt tới cành giới Chân Tiên.
Trước khi phi thăng thượng giới, Dương Phàm có một mục tiêu bắt buộc là giết chết u Ảnh Ma Chũ.
Nếu không hắn đều không thể yên tâm rời khỏi giới này.
- Cái gì! Dương Phàm ngươi quả thật khinh người quá đáng, muốn giết bằng hữu bên cạnh bổn hoàng.
Tần Hoàng Tổ nổi giận lôi đình, toàn bộ quảng trướng duới đất yên lặng như chết.
Lực lượng thiên uy tuyệt cường của lục kiếp Tán tiên khiến không gian hơi vặn vẹo. tạo nên từng tia gợn sóng.
Vô u Ma Hoàng đứng bên cạnh Tản Hoàng Tổ cảm thấy máu trong cơ thể đều như muổn
động cứng.
Dương Phàm thản nhiên như không nói:
- Ma đâu này tại thế gian nhất định gây nên tai vạ kinh thiên. Hắn là cừu địch của Dương mỗ. nếu không giết hắn, chẳng lễ để
mặc Ngày sau đến làm hại Dương mỗ?
Mặc đù hắn kiêng kỵ thực lực của Tần Hoàng Tổ. nhưng là phong sát u Ảnh Ma Chù, lại là tình thế bắt buộc.
Bỗng nhiên, Luân Hồi Bàn kia “băng... ầm” một tiếng, bùng nổ ra hào
quang nhiều màu rực rở, hình tròn xẹt qua một đường cong kinh
thiên, bốn phía mang theo cái khe màu đen.
Trong phút chốc, vòng tròn ngang trời bổ về phía ba người Tần Hoàng Tổ.
Vô u Ma Hoàng cùng u Ảnh Ma Chủ bị khí tức kinh khủng rung trời kia kinh sợ. mặt nghẹn đó bừng.
Trên người Vô u Ma Hoàng dâng lên sóng lửa màu tím đen, hóa thành
một đạo vách tường hắc tinh phủ kín hoa văn phúc tạp sáng tối không ngừng. Đương nhiên hắn chi cố bảo vệ chính mình.
u
Ảnh Ma Chủ trong khi hoảng sợ. cổ chiến giáp cấp bậc truyền
thừa tiên bảo trên người dâng lên một vùng ô quang đen kịt. hắc
diễm cuôn cuộn.
Chủ lực chân chính vẫn là Tần Hoàng Tổ.
Dưới nguy cơ chưa từng cỏ. hắn hét một tiếng như sấm động trời xuân, Hắc Kim Quyển Trượng trong tay hóa thành một cây cột lớn chông
trời dài đến ngàn trượng.” Đang đang" một tiếng, giao kích cùng một chỗ với bánh xe tròn khổng lồ.
Trong phút chốc, một vùng không gian sónggợn nhưbão lốc cuốn lấy ba người.
Tần Hoàng Tổ kêu một tiếng đau đớn, gánh chịu sáu bày phản lực
lượng, thân hình lui nhanh phia sau, khóe miệng tràn ra một tia
máu.
Luân Hồi Bàn kia sau khi vận chuyển vi diệu, đẩy lui Vô u Ma Hoàng cùng u Ảnh Ma Chú, cũng gây thương tổn không nhẹ.
- ...Đây rõ ràng là lực lượng của ta!
Tần Hoàng Tổ hoảng sợ. Dương Phàm đem thần thông oanh kích của hắn giữ lại giây lát. thông qua Luân Hồi Bàn trong nháy mắt bùng
nổ bắn trở về. Quà nhiên là kinh sợ cổ kim.
- Cạc cạc cạc... Chịu chết đi!
Hồ Phi hóa thành kim cương Thạch hầu cao mười trượng, như tia chóp
vọt vào trong gió lốc kia, hướng về u Ảnh Ma Chủ điên cuồng
chà đạp.
Cồ V chí kia nguyên đến từ trận chiến đỉnh cao trên tượng đá
thượng cổ Bác Dịch Thai, giờ phút này nuôi dưỡng ra tinh thần ý chí kinh thiên địa.
Hư ảnh nhoáng lên một cái, Dương Phàm như tia chóp xông tới bên thân u Ảnh Ma Chủ, đánh văng Hồ Phi, Vô u Ma Hoàng ở bên cạnh ra.
Ba!
Một chướng lôi đinh đánh về phía u Ảnh Ma Chủ.
u Ảnh Ma Chủ chi cảm thấy linh hồn áp lực. Một chướng kia ở
trong cảm quan phảng phất như Luân Hồi một lần lại một lần,
lần lượt xuống khe sâu lại leo lên đến đinh rất cao.
Thẳng đến một lúc. một chưởng kia ẩn chứa một cồ khí tức cấm kỵ
đánh nát chân không, hung hăng đánh tới. giống như chóp lóe.
- Đừng mơ!
Tần Hoàng Tổ cả kinh quát một tiếng, hắn thừa nhận không phải
đổi thủ của Dương Phàm, nhưng không có nghía là không thể chống
lại.
Trong khoảnh khắc chóp lóe. Tần Hoàng Tổ chi chậm
một chóp mắt liền tới phía sau Dương Phàm, Hắc Kim Quyền
Trượng trong tay hung hăng nện xuống lung hắn.
Ba...
Một chường của Dương Phàm đánh trúng u Ảnh Ma Chủ. cho dù có tiên
khí hộthể. ma ảnh cũng kêu thám một tiếng, toàn thân cổt cách tan nát. tạng phủ dập nát.
Một cỗ lực lượng huyền
diệu ở trong cơ thể hắn một lần lại một lần Luân Hồi bùng nổ. uy lực lẩn sau mạnh hơn lẩn trước.
Luân Hồi kình!
Trong mắt Dương Phàm chợt lóe tinh quang, trong lòng hoàng sợ: Không ngờ không thể giết chết u Ảnh Ma Chủ.
Vào khoảnh khắc trước khi tử vong, “Bất diệt thần ấn” không ngừng
lóe lên khiến cho linh hồn u Ảnh Ma Chủ bất tử bất diệt.