Luân bàn rực rỡ này vốn có tám mươi mốt quang đoàn màu đen, sinh sôi vận chuyển không
ngừng. Từng quang đoàn đại biểu chi lực lượng một kích toàn
lực của một đạo ma ảnh.
Mà tám mươi mốt quang đoàn này tương đương với chín lẩn công kích của chín ma ảnh.
Nếu phần tán tám mươi mốt lần công kích này ra, nhiều nhất cũng chi đủ đánh nát sông núi mà thôi.
Nhưng Luân Hỗi Quả của Dương Phàm, thông qua sự giảm xóc của Trấn
Thiên Tháp, lấy huyền ảo vô thượng vận chuyển dẫn dắt tám mươi mốt lần công kích này. cuối cùng lần nữa đây lên tới đinh.
Cỗ lực lượng này hoàn toàn vượt xa khả năng Dương Phàm nắm trong
tay, gần như tạo thành đả kích hủy diệt đối với phiến hải
vực này, khiến vô số sinh linh từvong.
Vô hinh, Dương Phàm cũng tạo ra nghiệp lực cho chính minh.
Nhưng tất cả phần thân của u Ảnh Ma Chủ lập tức tiêu tán.
Ngay cả bản tôn cuối cùng, thân thể cũng bị đánh thành mảnh nhỏ,
không ra nhân hinh, hai cánh sau lưng tê toái, hấp hối lơ lửng trên mặt biên, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Nhờ có tu
luyện u Ảnh Bất Diệt Ma Thể, thân thể gần như tiến vào trạng
thái hư vô, lại có Bất Diệt Thần Ắn của Ma Đế gia trì, thần hồn bất diệt, ngoài ra còn có tiên giáp hộ thể và đù các ưu thế khác, hắn mới miễn cưỡng bảo trụ được một mạng.
̀m một tiếng. Trấn Thiên Tháp đã gắt gao áp trụ lấy hắn, hút vào trong không gian lĩnh vực.
Ám mưu của Dương Phàm là muốn hút ma đẩu này vào trong không gian
lĩnh vực của Trán Thiên Tháp, lại liên thủ với Đặng Thi Dao đê
bố trí trận pháp cường đại, ít nhất có thể phong ấn ma đầu
này hơn ngàn năm.
u Ảnh Ma Chủ vốn nhiều lần bị phong ấn tự biết được kết cục sau đó, liều chết giãy dụa, lại phát
ra quang khí tối đen, áo choàng sau lưng chấn động liên tục,
muốn đánh văng Trấn Thiên Tháp ra.
Thấy tình hình này,
con mắt thứ ba của Hồ Phi mở ra, một đạo cột sáng kim sắc cắt qua hư không, thậm chí mớ ra một thông đạo cái khe tối đen, hung hăng đánh mạnh lên u Ảnh Ma Chủ.
- Tưởng tên u Ảnh Ma Chủ có tới bảy tám thành nắm chắc giết
chết Dương Phàm, cuối cùng vẫn thất bại! May mắn ta đã thông
tri cho Vô u Ma Hoàng...
-Vô u Ma Hoàng...
Dương Phàm
hít một khi khí lạnh! Xem cảnh giới và khí tức của người này
thì xem ra còn mạnh hơn Hoàng trường lão đã độ ba lẩn thiên
kiếp, thực lực chi sợ áp chế bán tiên Đại Thừa Kỳ một bậc.
Nhưng là trên cấp Vực chủ và Điện chủ còn có những nhân vật đã
vượt qua hai lần tiên kiếp, sắp chạm tới cảnh giới bán tiên.
Thiên kiếp đầu tiên chỉ có ba vòng.
Lẩn thiên kiếp thứ hai có sáu vòng.
Vượt qua lẩn thiên kiếp thứ hai, thiên uy ý chí cường đại hơn gấp mười lẩn.
Đối diện với cường giả cấp bậc này, cấp Vực chủ chi như là con kiến mà thôi.
Bởi vì nhân vật vượt qua hai lần thiên kiếp, chi kém một bước là
tiến vào cảnh giới chân tiên, nửa bước là tiến vào cảnh giới
bán tiên.
Huống chi. Vô u Ma Hoàng này là tổ sư ma đạo. cải sửa Cửu u Ma Công thành Vô u Ma Công. ngạo thị Ngoại Hải Vực.
- Thả hắn ra!
Nam nhân tà dị ngồi trên đài sen màu đen kia vung tay áo lên, một
mảnh cuồng phong đen tối đánh về phía Trấn Thiên Tháp cao tới
ngàn trượng.
Rồi sau đó, tay hắn hút một cái. u Ảnh Ma Chủ đang hấp hổi liền hiện thân bên cạnh hắn.
Thủ đoạn như vậy, nhìn rất đơn giản nhưng lại phải vô cùng am hiểu
thiên địa pháp tắc. khiến những tu sĩ phụ cận cũng nghẹn họng trân trối.
Đây là thực lực nhân vật cấp thần thoại cùaNgoại Hải Vực sao?!
Mọi người âm thầm hít sâu một hơi khí lạnh.
Dương Phàm và Hồ Phi lúc này đều vô cùng suy yếu, tự nhiên không có cách gì để phản kháng được. Nếu không cũng không hân là không
có cách gì ngăn cản.
- Vô u Ma Hoàng, giết Dương Phàm đi!
Trong tay hắn ngoại trừ Thiên Lan Điện còn có Xích Dương Kim ỏ
Kiếm có danh khí không nhỏ ở thượng giới!
u Ảnh Ma Chủ nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm Dương Phàm, vội vàng nói với Vô u Ma Hoàng.
- Ha ha ha... không nghĩ tới hai con kiến này lạnh đánh cho ngươi thành thế này!
Vô u Ma Hoàng không thèm để ý hai người Dương Phàm, lại như đang châm chọc u Ảnh Ma Chủ.
Nhưng hắn không thể không thừa nhận thực lực của Vô u Ma Hoàng,
tuyệt đối vô dung hoài nghi. Mặc dù là hắn đối đầu với Vô u Ma
Hoàng cũng chỉ có một con đường là chạy trối chết mà thôi!
- Được rồi, hai con kiến này. các ngươi cũng đi thôi...
Vô u Ma Hoàng chậm rãi nâng một cánh tay lên, như đang muốn bóp chết hai con kiến vậy!
Hắn không cảm giác được trong tay Dương Phàm đã nắm chặt một quả ngọc phù.
Trên thanh vân kia truyền tới một thanh âm già nua mờ mịt:
- Vô u Ma Hoàng, ngươi chạy tới hải vực thuộc thế lực Đạo Thiên
Môn ta, sao không để lão băng hữu này đón tiếp một chút...
- Là Đạo Hư Thiên Tổ!
Hải vực phụ cận lập tức nhốn nháo.
Hai đại cường giả chí tôn cùa Tây Hải Vực không ngờ nhất tề hiện thân.
Đạo Hu Thiên Tổ chính là tổ sư chính đạo ở Ngoại Hải Vực, thần
thông quảng đại, pháp lực thông thiên, cũng chính là nhất đại
tông sư!
- Đạo Hư Thiên Tổ, cho bồn hoàng một lần thể
diện đi! Ta muốn lấy đi tính mạng của hai người này cũng không
có quan hệ gì tới ngươi cả!
Thần sắc Vô u Ma Hoàng lãnh đạm nói.
- Nhưng là, đây chính là hải vực do Đạo Thiên Môn ta cai quản.
Nếu cho ngươi tùy tiện sát sinh trước mặt bản tô thi Đạo Thiên
Môn ta còn gì mặt mũi!?
Đạo Hư Thiên Tổ binh thản nói.
- Đạo Hư Thiên Tổ, Dương Phàm này đã giết chế Thiên Cốc Vực chủ trong phạm vi thế lục của ngươi, có thể nói là tội nhân!
u Ảnh Ma Chủ vội vàng nói.
- Thật có chuyện này ư?!
Ánh mắt Đạo Hu Thiên Tổ lướt qua hai người Dương Phàm.
Dương Phàm không có cách gì phủ nhân, bởi vì hắn giết chết Thiên
Cốc Vực chủ cũng không có gì là bí mật. lúc đó cũng có
không ít tu sĩ chứng kiến.